Vương Phi Muốn Tái Gia Rồi

Ads

Chương 161: Ngủ xong là muốn đuổi ta đi.

Lãnh Bằng Cơ nằm xuống bên cạnh Mộ Dung Phong, khoan khoái mà thở dài một tiếng.

Cẩm Ngu trợn tròn mắt, đứng chết trên cạnh giường, lắp bắp: “Biểu tấu, tẩu tẩu đang.”

Lãnh Băng Cơ khẽ mỉm cười: “Thật ngại quá, phiền Cẩm Ngu cô nương túc trực đêm nay giúp chúng ta, đoán chừng ta ngủ cũng không yên giấc.

Thật hết cách rồi, Phong Vương phủ chẳng qua cũng như ngôi miếu nhỏ, nàng xem, đến cả thư phòng của Vương gia cũng bị dột mưa đến không có chỗ trú, ta chỉ đành ráng mà chen chúc như vậy thôi.”

Không phải chỉ là so da mặt ai dày hơn hay sao?

Hai người chúng ta đồng sáng công chẩm, đầu ấp tay gối, đây vốn dĩ là việc hiển nhiên theo lẽ thường tình, nào có ai dám bàn ra tán vào.

Ngược lại phải nhắc,ta vẫn không tin, một cô nương vẫn chưa xuất giá như người dám ở đây giương mắt nhìn phu thê người ta ngủ cùng nhau.

Cẩm Ngu kia thực vẫn không nhúc nhích, đứng chôn chân không chịu đi, trên mặt đầy ai oán, trong lòng ngập ghen ghét, đố kỵ.

Lãnh Băng Cơ cùng nàng ta nói tiếng: “Ngủ ngon”, liền cười tít mắt rồi nhắm hai mắt lại.

Ai ngờ Cẩm Ngu kia da mặt dày, so với Băng Cơ nàng còn có phần hơn. Mộ Dung Phong thấy hai người đầu qua đi lại càng lúc càng gay cấn, bản thân làm ngư ông đắc lợi liền khẽ cọ cọ vào người Lãnh Băng Cơ, duỗi cánh tay ra ôm Lãnh Băng Cơ áp vào lòng.

Lãnh Băng Cơ toàn thân cứng đờ, nhưng cũng không tỏ ý phản đối, ngược lại còn quay mặt vào nũng nịu cọ lên vai Mộ Dung Phong, quấn quýt làm nũng bằng chất giọng ngọt ngào: ” Không có Vương gia ở bên, ta ở chỗ Nhi Nhi trằn trọc nửa đêm cũng không ngủ được”

Mộ Dung Phong nhẹ nhàng ôm sau lưng nàng: “Ngoan nào, không phải đã có ta ở đây rồi hay sao, mau ngủ đi”

Lãnh Băng Cơ hệt như con mèo nhỏ, xoay người lại hướng vào lòng hắn, cố tìm một tư thế sao cho thoải mái, khẽ nhắm mắt lại, bàn tay nhỏ lại len lén dùng sức véo một nhát trước ngực Mộ Dung Phong.

Mộ Dung Phong ngả người hít vào một hơi khí lạnh, nhân lúc người ta gặp nạn mà thừa nước đục thả câu, đúng là thật sáng khoái mà.

Hắn cúi đầu hôn lên mặt Lãnh Băng Cơ “Pa” một tiếng, sủng nịnh dỗ dành: “Yên một chút, đừng sờ lung tung. Hôm nay vẫn còn người ngoài ở đây, đành chịu ấm ức một chút, ngày mai để ta đến cho nàng sau”.

Lên cơn à, sao trên đời lại còn kẻ không biết xấu hổ như hắn kia chứ? Bản thân nàng đành phải ngoan ngoan chịu đựng một chút, bằng không danh tiếng đời này sẽ bị hủy dưới tay tên mồm thối như hắn thôi.

Cẩm Ngu vẫn đứng bên giường, chứng kiến cái cảnh hai người ân ân ái ái, gai mắt vô cùng, trong tim như có ngàn kim châm, tủi hờn đứng một hồi lâu, rốt cục cũng không nhịn được nữa mà ấm ức dậm châm công cộc đi ra khỏi Triều Thiên Khuyết.

Lãnh Băng Cơ cũng chỉ muốn bày trò cho vui, ai biết được tư thế này lại thoải mái đến vậy, mí mắt trĩu xuống nặng trịch mở không nổi, cứ thể là chìm vào giấc ngủ.

Mộ Dung Phong ban ngày đã ngủ chán chê, đợi cho Cầm Ngu đi khỏi bèn mở to mắt, người không dám cử động, ngắm nhìn nữ nhân trong lòng đến không chớp mắt.

Lãnh Băng Cơ nằm trong lòng hắn ngủ vô cùng yên ổn, hàng mi dày cong vút khép vào che đi nét quật cường vốn có ban ngày, chỉ còn lại khuôn mặt thanh thuần, thánh khiết cùng vẻ bình thản.

Mũi của nàng thẳng tắp, thanh thoát như từ bạch ngọc tạo hình mà thành, đôi môi đỏ mọng trong cơn mơ ngủ bất giác khẽ hé mim tựa như cánh hoa mềm mại.

Hắn đã từng bá đạo nhấm nháp qua tư vị ngọt ngào nơi đôi môi nàng, đến giờ nhớ lại hắn vẫn cảm thấy háo hức và trông đợi hơn tất thảy những bữa tiệc cho kẻ tham tàn háu đói mà hắn từng trải qua, hắn vô thức cúi đầu phủ một nụ hôn xuống mặt nàng, nụ hôn nhẹ tựa chuồn chuồn đạp nước, lại luyến tiếc không nỡ rời đi.

Hắn tự nhủ dù sao bản thân vẫn còn là người bệnh.

Lãnh Bằng Cơ khe khẽ nhíu mày, giống con mèo nhỏ lẩm bẩm làm nũng, thanh âm êm dịu, ngọt ngào, cao vút.

Người này chính là nữ nhân ngang ngược, thô lỗ thường ngày hay sao?

Mộ Dung Phong trong thoáng chốc như tìm ra được kho báu, lòng hân hoan không gì sánh được. Thì ra Lãnh Băng Cơ của hắn lại mê người đến thế, giống một cây kẹo hình người, khắp người tỏa ra một mùi hương ngọt ngào.

Ánh mắt hắn lưu luyến không nỡ rời khỏi khuôn mặt nàng, sau đó vượt núi bằng sông thẳng một đường nhìn xuống cổ áo nàng.

Bởi vì có thai, cơ thể nàng rõ ràng đã đầy đặn hơn rất nhiều, nàng nghiêng người nằm trên giường, để lộ nơi cổ áo hé mở, có thể nhìn thấy khe rãnh như ẩn như hiện, quyến rũ đến mê người, thắt lưng rõ ràng cũng đã thô hơn thấy rõ.

Lúc trước, vừa nhắc đến thân thể hoài thai của nàng, hắn liền cảm thấy lửa giận ngùn ngụt ngập trời, như đó là một nỗi sỉ nhục lớn, đả kích lòng tự tôn của một nam nhân như hắn.

Còn lúc này đây, hắn chỉ cảm thấy đau lòng. Tuy rằng hắn vẫn như vậy, chưa hay biết nàng đã trải qua những chuyện gì, nhưng với một người đã âm thầm chịu đựng nhiều tới ngần ấy, tựa như ngọn cỏ kiên cường tìm cách vươn mình ra khỏi vết nứt khe đá, ngoan cường tìm lẽ sinh tồn, chừng đó là đủ khiến lòng hắn rối tinh như mớ tơ vò.

Không biết, bắt đầu từ khi nào, chính hắn không còn ghét bỏ nàng mà dần trở nên yêu thích.

Phần tình cảm này cứ đè nén trong lòng mà không hay biết, tận cho đến khi tên hồng y nam tử kia xuất hiện. Tuy rằng chỉ giao đấu một lần nhưng hắn cảm nhận được mối uy hiếp từ đối phương, làm cho bao nhiêu ghen tuông trong hắn bộc phát hết ra ngoài. Cũng khiến hắn ngộ ra Lãnh Bằng Cơ chỉ là của riêng hắn, bất cứ kẻ nào cũng đừng hòng mơ tưởng.

Lãnh Băng Cơ, con đường phía trước vô cùng dài, rất gian nan, ta tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tay nàng, không để nàng một mình bước trên đó.

Ngày hôm sau, ánh dương rực rỡ buổi sớm chiều qua tấm rèm che, Lãnh Băng Cơ tỉnh dậy trong vòng tay Mộ Dung Phong.

Đôi lông ni xinh đẹp nhè nhẹ rung rung, tựa hồ cánh bướm khẽ run, e ấp đón ánh mặt trời, sau đó bừng mở đón trào ngày mới tràn trề sinh lực.

Cặp mắt còn mơ mơ hồ hồ chớp chớp, còn chưa lấy lại tinh thần, chân còn nhấc lên ôm chặt lấy eo của Mộ Dung Phong. Lúc này mới cảm thấy có điều gì hình như không đúng, đột nhiên mở to mắt, Mộ Dung Phong nhìn nàng tràn ngập nhu tình, cười như gió xuân lay động, giống như con cáo nhỏ cáo vừa trộm được gà mái.

Dây thần kinh não lúc này mới hoạt động, bật người dậy “Tạch” một cái: “Tại sao chàng lại ở trên giường của ta?”

Mộ Dung Phong ôm nàng cả một đêm, cuối cùng cũng được đổi tư thế, nhúc nhích cánh tay đã tê cứng: “Rõ ràng đêm qua là nàng chủ động lên giường của ta”

Lãnh Bằng Cơ vò vò cái đầu đang rối bời, liền bứt cả tóc, quả thực là vì ghen tị với kẻ khác đến điên cuồng, bản thân vì muốn chọc tức ả “em gái mưa” kia mà làm ra chuyện mất mặt như vậy.

Nàng trèo xuống giường, lê gót toàn bỏ chạy, tới cửa lại dừng lại: “Không đúng, dây là viện của ta. Người nên đi là chàng mới phải”

Mộ Dung Phong vẫn bất động trên giường, đáp: “Ngủ xong là muốn đuổi ta đi, Lãnh Băng Cơ, nàng đúng là đồ vô lương tâm. Dù cho chỉ là bèo nước gặp nhau thì tốt xấu gì cũng phải có thưởng chứ ? Ta bị nàng chèn ép đến mình mẩy tê rần, không động đậy được”

“Chàng muốn ở lại là thì cứ ở đi!” Lãnh Băng Cơ nghiến răng ken két: “Ta chuyển ra ngoài không phải là xong sao?” “Được thôi, nàng đi tới đầu ta liền đi tới đó, phụ xướng phu tùy”

Lãnh Băng Cơ nhất thời chán nản, quay người, từ Nhẫn không gian lấy ra bức hưu thư, trịnh trọng đưa ra cho Mộ Dung Phong xem.

“Giữa chúng ta đã xong hết rồi, Phong Vương gia, chàng chơi xấu như vậy liệu có hợp lẽ không?”

Kỳ thật, Mộ Dung Phong cũng biết mình đúng là vô lại, từ trước đến nay hắn cũng chưa bao giờ mặt dày mày dạn như thế.

Vụ phó tướng nói đúng, Lãnh Băng Cơ chính là dựa vào trong tay có được tờ hưu thư này, mới có thể thuận tình hợp lý. Chính mình cũng không biết tại sao lúc ấy lại hồ đồ, nghe lời của nàng mà hạ bút viết tờ hưu thư này?

Kích động lên là như bị quỷ nhập!

Thì ra phong thư này vốn giấu trên người nàng, ở trong tay áo. Đêm qua chung chăn sẻ gối, có cơ hội tốt như thế mà mình lại không ra tay. Tốt xấu gì cũng phải thử một phen.

Hắn ngồi dậy, nhượng bộ trước một bước: “Đợi Cẩm Ngu hồi cung, ta liền lập tức chuyển sang thư phòng. Nhưng tốt xấu gì thì nàng cũng để ta khỏe lại đã, có được không?”

Yêu cầu này cũng không ó gì quá đáng, Lãnh Băng Cơ đem hưu thư gấp kỹ, thuận tay liền nhét vào tay áo.

Mộ Dung Phong vội nhìn theo động tác của nàng, ánh mắt lóe lên.

Top Truyện hay nhất

Cực Phẩm Chiến Long Mãnh Long Thiên Y Vô Thượng Kiếm Đế
Thần Y Trọng Sinh Kiếm Vực Vô Địch Ngạo thế tiên giới
Tổng Tài Tại Thượng Tổng Tài Daddy Siêu Quyền Lực Sau Ly Hôn, Thần Y Tái Thế
Thánh Thể Bất Phàm Bắt đầu từ một cái giếng biến dị Vô Thượng Kiếm Đế
Trọng Sinh Trở Thành Mạnh Nhất Vũ Trụ Bát Gia Tái Thế Xuyên Không: Sống Một Cuộc Đời Khác
Xuyên không: thư sinh hàn môn và kiều thê Tử Thần đào hoa Long đô binh vương
Xuyên không làm huyện lệnh hoàng gia Thiên Mệnh Kiếm Đạo Kiếm khách mù
Hoắc tổng truy thê Cuồng Long Xuất Thế Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Huyện lệnh đế sư Độc Sủng Cô Vợ Ấm Áp Chàng rể trường sinh
Binh Vương Thần Bí Tuyệt Phẩm Thiên Y Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người
Tuyệt Thế Dược Thần Rể ngoan xuống núi tu thành chính quả Tiên y ngờ nghệch
Tuyệt Thế Thần Y Thiên Nhãn Quỷ Y Tuyệt Thế Long Thần
Bắc Vương: Yêu Nghiệt Siêu Phàm Võ tôn đỉnh cấp Thần Y Xuất Ngục
Sát Thần Chí Tôn Truyền Thuyết Đế Tôn Khai quang mật sử
Cao thủ Y võ Chiến thần Tu La Thần Chủ Ở Rể
Chiến Thần Thánh Y Độc Tôn truyền kỳ - Thanh Vân Môn Đệ nhất kiếm thần
Đỉnh Phong Võ Thuật Bố cháu là chiến thần Tôi Ở Thành Phố Bắt Đầu Tu Tiên
Cửu Thiên Kiếm Nghịch Tập, Sủng Nhanh Còn Kịp Chàng rể quyền thế
Y võ song toàn (full) Vệ Sĩ Thần Cấp Của Nữ Tổng Giám Đốc (full) Chàng rể cực phẩm - full
Phá quân mệnh Xuyên không tới vương triều Đại Khang Hậu duệ kiếm thần
Đế Hoàng Mạnh Nhất Báo Thù Của Rể Phế Vật Thần y trở lại
Người Tình Của Quý Tổng Thiên đạo hữu khuyết Siêu Cấp Hoàng Kim Thủ
XXX Thái Tử Bụi Đời (full) Sư phụ tôi là thần tiên
Đỉnh Phong Thiên Hạ Thánh Địa Vô Cực Thần Y Thánh Thủ
Sự Báo Thù Của Chàng Rể Cực Phẩm Người chồng vô dụng của nữ thần Tổ Thần Chí Tôn
Võ đạo thần ma Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm
Vợ trước đừng kêu ngạo Nhân Sinh Hung Hãn Tuyệt Sắc Đan Dược Sư: Quỷ Vương Yêu Phi
Sáu người chị gái cực phẩm của tôi Vợ Cũ: Tôi Không Muốn Làm Người Thay Thế Binh Vương và Bảy Chị Gái Cực Phẩm
Thời Tổng, Xin Cho Tôi Một Đứa Con Võ Giả Báo Thù Huyền Thoại Trở Về (full)
Em Không Muốn Làm Người Thay Thế Chị Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi Thần Vương Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ
Bà Xã, Nên Ngoan Ngoãn Yêu Anh - Full Đan Đại Chí Tôn Binh Vương Thần Cấp
Vợ Yêu Cực Phẩm, Sủng Em Cả Đời Tuyệt Thế Cường Long Thần Cấp Kẻ Phản Diện
YYY Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ Cao Thủ Hạ Sơn, Ta Là Tiên Nhân
Cuồng long trở về Ẩn cư ba năm, ra ngục thành vô địch Vô Tận Đan Điền
Thần đế trọng sinh Thần y xuất chúng Nghe Bảo Boss Hàn Nghiện Vợ Lên Trời
Hôn nhân bất đắc dĩ Đỉnh cấp rể quý Tuyệt Kiếm Phá Thiên
Bạo Quân Vô Địch
Hộ Quốc Chiến Thần
Loạn Thế Địch Sát
Xuyên không: Thiếu gia vô dụng lột xác
Ăn Mày Tu Tiên

Tham gia Facebook Group để đọc sớm nhất

Advertisement