Giọng điệu bình tĩnh, cách làm thô bạo. 

Cửu Thiên dùng phương pháp đơn giản nhất giải quyết tranh chấp vô nghĩa này. 

Thuận tiện, Cửu Thiên ném ra một bình đan dược. 

Ma tu mắt đỏ nhanh chóng nhận lấy, mở lọ đan ra, sau khi ngửi một hơi, trên mặt tràn đầy ý cười. 

“Ma đan cực phẩm, vị đại nhân này, ta vừa nhìn là biết ngài không hề tầm thường!” 

Đám người Hàn Liên kinh ngạc nhìn Cửu Thiên. 

Bọn họ không hề biết trong tay Cửu Thiên có Ma đan. 

Chỉ có Nam Cung Lệ khẽ mỉm cười, Ma đan mà thôi, Cửu Thiên đương nhiên có. 

Khi đó, Cửu Thiên thân là đường chủ của phân đường 15, sắp khoắng sạch phân đường 15 tới nơi. 

Nói đến Ma đan, Cửu Thiên thật sự có rất nhiều. 

Đương nhiên, Cửu Thiên căn bản không quan tâm những thứ này. 

Hắn chỉ chọn đại một cái lọ trông khá đẹp, chắc hẳn rất đáng tiền. 

Nhìn thấy bộ dáng nịnh nọt của Ma tu mắt đỏ, Cửu Thiên biết giá mình ra chắc chắn cao. 

Cửu Thiên tiếp tục thản nhiên nói: “Còn người sống như vậy thì giao hết cho ta. Ta bao hết người sống!” 

Tiết Thánh ngồi bên cạnh Cửu Thiên có chút tò mò hỏi: “Người sống nhiều như vậy, ngươi định mang về ăn à? Hay là muốn giết người lấy máu?” 

Cửu Thiên liếc mắt nhìn Tiết Thánh một cái, nói: “Bọ cạp, chuyện này ngươi không cần lo lắng. 

Tiết Thánh hừ một tiếng, nhìn Cửu Thiên với ánh mắt lạnh lùng hơn. 

Hành động của Cửu Thiên chắc chắn đã làm tăng thêm sự nghi ngờ của Tiết Thánh đối với hắn. 

Cửu Thiên lười để ý tới hắn ta, lớn tiếng nói: “Nếu chỗ ông có bán Hủ Thi Long để bay thì cũng lấy hết ra!” 

Nghe vậy, Ma tu mắt đỏ cười nói: “Có! Đương nhiên là có! Đại nhân, chỉ cần nhìn là biết ngài là người trong nghề thường xuyên tham gia Ma tế, biết chúng tôi lần nào cũng bán thú cưỡi tốt. Ngài yên tâm, đợi lát là sẽ thấy!” 

Cửu Thiên mỉm cười gật đầu, sau đó giả vờ ho khan hai tiếng, quay đầu nói với Tiết Thánh: “Ta định đi đến khe nứt bên kia xem thử. Bọ Cạp, ngươi dẫn ta tới đó được không?” 

Tiết Thánh nheo mắt cười nói: “Không biết nên khen ngợi ngươi to gan hay nên nói ngươi tự tìm đường chết. Nơi đó không phải là nơi người ngoài có thể tới xem. 

Cửu Thiên cười nói: “Tại sao nhất định phải coi bọn ta là người ngoài? Không thể là người mình ư?” 

Nói xong, Cửu Thiên cầm trong tay một vật gì đó, hướng về phía Tiết Thánh lắc lắc. 

Nam Cung Lệ ở phía sau Cửu Thiên nhìn rõ đó là một viên Lệnh Thạch, Lệnh Thạch của Ma tu. 

Cửu Thiên từng là người đầu tiên có được Lệnh Thạch của Ma tu! 

Cửu Thiên vẫn chưa vứt thứ này đi, hắn vẫn luôn giữ lại. 

Tiết Thánh nhìn thấy Lệnh Thạch, vẻ mặt hơi thay đổi, nói: “Lệnh Thạch? Ngươi là người của đường nào?” 

Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Phân đường 15!” 

Trong lời nói của hắn lộ ra ý cười, Cửu Thiên nói chắc như đinh đóng cột, không hề lừa gạt hắn ta. 

Tiết Thánh vẫn luôn nhìn chằm chằm Cửu Thiên, như thể hắn ta thật sự có thể nhìn ra Cửu Thiên nói thật hay nói dối. 

“Ngươi là người của phân đường 15?” 

Cửu Thiên cười ha ha nói: “Đường chủ hiện tại của phân đường 15 là Vũ Hoàng Yến. Bọ cạp, ngươi hỏi câu như vậy thì nên từ bỏ đi!” 

Tiết Thánh im lặng một lúc, như thể bị Cửu Thiên hù dọa. 

Hàn Liên sư huynh đang định nói chuyện. Nhưng hắn ta nhìn thấy Cửu Thiên khẽ lắc đầu với hắn ta. Lập tức, Hàn Liên sư huynh nuốt lời mình muốn nói lại. 

Tiết Thánh lúc này thực sự bối rối. 

Vốn dĩ hắn ta không xác định được người này có phải là Cửu Thiên hay không. Bây giờ đối phương lại lấy ra Lệnh Thạch, nói hắn đến từ phân đường 15. Điều này khiến Tiết Thánh càng bối rối hơn. 

Đột nhiên, Tiết Thánh nhớ ra điều gì đó. Mới mấy ngày trước, tựa hồ Ngọc Ma Thánh đại nhân và Ám Nguyên Thánh Nữ gặp nhau qua màn sáng. Có vẻ tranh cãi gì đó rất nghiêm trọng. 

Chẳng lẽ vì thế mà Ám Nguyên Thánh Nữ phái người đến điều tra? 

Điều này cũng không phải là không thể! 

Xét đến thực lực của người trước mặt, lại thêm hắn còn là một Ma tu lợi hại. Những thứ được sắp đặt trong hư không rõ ràng không hề có tác dụng. Mấy trò kia phòng được Liên quân Tây Lĩnh và đám Cửu Thiên, hiệu quả rất tốt, nhưng để đối phó với người phe mình thì... 

Điều khiến Tiết Thánh cảm thấy chuyện này càng đáng tin chính là đối phương nói thẳng với hắn rằng muốn đi xem khe nứt. 

Không hề che giấu, lộ rõ hành trình của bản thân. Hơn nữa mục đích rất rõ ràng, xem ra hắn thật sự là chấp sự được phái đi hoàn thành nhiệm vụ. 

Chỉ là chấp sự này thực lực mạnh mẽ, mà tác phong lại rất ngôn. 

Ngược lại, hoàn toàn giống với tác phong thường thấy của Ám Nguyên Thánh Nữ. 

Nghĩ tới đây, Tiết Thánh chậm rãi nói: “Cho dù ngươi là thuộc hạ của Ám Nguyên Thánh Nữ, cũng không có tư cách đi quản lý việc nội bộ của Thần quốc. Đây là địa bàn của Ngọc Ma Thánh đại nhân, còn khe hở kia, nếu bạn có thể tự xông vào thì cứ xem, muốn xem kiểu gì thì xem, ta sẽ không ngăn cản ngươi, và cũng không dẫn đường cho ngươi. Nhưng ta sẽ cử một đội người theo dõi ngươi, tránh để ngươi gây chuyện ở đây! Vả lại, đợi sau khi Ma tế kết thúc, ngươi phải đi với ta một chuyến. Ta muốn xác nhận thân phận của ngươi!” 

Cửu Thiên cười nói: “Đi một chuyến? Ta sao cũng được, chỉ cần ngươi bảo đảm có thể đi với ta, thì ta sẽ đi cùng ngươi” 

Tiết Thánh nghe vậy thì cười khẩy, đuôi bọ cạp của hắn ta bắt đầu phát ra ánh sáng xanh nhạt. Rõ ràng là hắn ta đang tức giận vì lời nói của Cửu Thiên. 

Lời của Cửu Thiên rõ ràng muốn nói hắn ta đánh không lại 

Tuy nhiên, Tiết Thánh dù sao cũng là nhân vật có máu mặt trong đám Ma tu, nên hắn ta sẽ không vì vậy mà nhảy ra khai chiến. 

Hắn ta vẫn tiếp tục cười khẩy, nhưng chỉ cười chứ không ra tay. Hiển nhiên, định đợi Ma tế kết thúc. 

Trong khi hai người đang trò chuyện, Ma tu mắt đỏ bắt đầu bán những thứ khác trên sân khấu. 

Quả thực đúng như lời của Hoàng Phủ Tường. Cái gọi là Ma tế là một cuộc đấu giá nhỏ do Ma tu tổ chức. Tất cả hàng tốt linh ta linh tinh sẽ được đưa ra đấu giá. 

Chúng bao gồm các loại hoa cỏ thực vật có độc tính cao, các loài hoang thú kỳ lạ chưa từng nghe nói đến, v.v. 

Đám người Cửu Thiên cũng được mở mang tầm mắt. Họ chưa bao giờ biết thì ra đối với Ma tu mà nói, một con hoang thú có thể phân thành nhiều bộ phận nhỏ để bán như vậy. 

Từ mắt đến tóc, từ máu thịt đến thú hồn, mọi thứ đều có thể bán được. 

Và chỉ cần hoang thú đủ hiếm, thì giá bán ra có thể nói là khá tốt. 

Hàn Liên sư huynh đứng bên cạnh nói: “Chỉ một con hoang thú mà bằng bao nhiêu cô gái xinh đẹp ban nãy!” 

Huyễn Tâm lén lút đá Hàn Liên một cước, bảo hắn ta đừng nói nhảm nữa! 

Cuối cùng, cuộc đấu giá cũng đi đến món hàng cuối cùng. 

Ma tu mắt đỏ dang rộng hai tay cười nói: “Các vị, bây giờ chính là món đồ cuối cùng. Ta biết mọi người đều tới đây vì món đồ này. Đợi lát nữa sau khi có người mua nó thì lễ hội cuồng hoan sẽ chính thức bắt đầu. 

Tất cả Ma tu đều bắt đầu tiến về phía trước, ngay cả Tiết Thánh cũng mở to mắt, muốn nhìn thấy vật cuối cùng này. 

Ma tu mắt đỏ vẫy tay, vài Ma nữ đẩy một chiếc rương lớn ra. 

Bên trong chiếc rương sắt rõ ràng có một người. 

Thân hình cao to, cao bảy tám trượng. Toàn thân bị nhốt trong chiếc rương sắt, chỉ lộ ra một đôi mắt. 

eyJpdiI6IlZlNnh5Q2lYNjA5XC9ySjFIYUh6b2R3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IklBaUhkRjBMWll3RWpcLzQ4MVh0WUE4b01pTGRlTk9Iak5vRGtKMW9kV3VhNkNPMVZsNWdIbXkzOHkxQWFnY2dIVnVqQVN4NjZzRVZNSWJCSUp3MVhJa0VJamI4bjcyK2xOV2w1eVd4MGFXNHpMVEk3ZDljQlVVRE91b3Frd2FQU3gzQjZ0bFFxNnJySEFyck03OGtsMVA2UDRPNFRKRk9SOVZFRm91VVZZXC9WUVwvcUtOSHFtNWh2cTI0WVRtanhNa3JhSEcwYnVqNjh1NHBlOGlGNFNYNTdGQTJWaWdzcWk4QUpXUzJQWTN3NkNHRE9jS1MwRVpNRHVibExxc0lXeWJBZWU0cVlEdU1reGZGUFdRVVorcFF3PT0iLCJtYWMiOiI3NjY0NTdlMjQ1OWUxZWVlYzI2ZjJkZTRmYjM4ZjgwZTUzYmQ2NDQ2ZTZjMWQxN2FhZmVlNzYzMTYyZjAwZDJiIn0=
eyJpdiI6IlJnZ3RqbG1Eek1nK21iS21sVkU1UFE9PSIsInZhbHVlIjoibXJjbnVJNVFNSCtmZHFJdEg3OTlzVHpMTk42bWlnRGdGcVNnbG40VUp2c003bHBIc2tidmIwWUJtVEpISjZPeCt6K05nXC9hRGQ5ZzZuVmw4d3pQRDdlQ0VCZTRtazlBWnFjbmtcLzN0eTRmQlpyZnI1THM4V25Wa21mQjMwQW9xXC9oY3ZUekdMVHhoNWVab2dPbmd6dXV2WGs2M2ttaFptQjVtZXRQdGpmalJJV1l6bEVzb29PdGJFOGZqK3pnd0h5STBuSmFvbmxkUjR1b1JqRCtTR1I5TWtsbUZoV05MYTdhMjl6XC9aa21kWmFtNGpHNnR2V0wzWVhRXC9aRFljUHFVem1zZmdHVjZ1NXNUTk1pREVSbFI3UT09IiwibWFjIjoiYmU5NTAxNjYwYTc5YzMyOWVmYzZlMjE1YzdiMTI4OGY0MmI4NjkzZDgxNzUzMmE0MTA2OGFmZTExNGYyZDZlMCJ9

Ngưng lại một chút, Ma tu mắt đỏ tiếp tục nói: “Mà còn là phụ nữ!”

Ads
';
Advertisement
x