Mộng Yểm bay lượn, đủ các tiếng kêu thảm thiết không dứt bên tai.
Những Mộng Yểm dáng vẻ dữ tợn, cơ thể trong suốt không ngừng lay lượn xung quanh.
Không lâu sau, một hai con Mộng Yểm còn đụng vào nhau, sau đó lại rít gầm.
Khác với con rối dùng thi thể và kim loại luyện chế, Mộng Yểm thuộc loại thần hồn hoàn toàn chưa tiêu tán.
Chúng hoặc ít hoặc nhiều vẫn còn giữ lại một chút thần trí, đối với người bình thường thì tiếng thét của chúng giống như tiếng quỷ khóc.
Thật ra đều là những Mộng Yểm này chỉ có một chút giao lưu ngôn ngữ.
Ý nghĩa ấy à, thật ra cũng rất đơn giản, phần lớn đều là.
“Sao ngươi xấu xí như vậy?”
“Ngươi xấu hơn ta có được không hả!”
Mộng Yểm càng lợi hại, thần trí càng cao thì tiếng hét phát ra sẽ càng sắc lạnh, bay lượn cũng càng linh hoạt.
Ví dụ như Mộng Yểm dùng để phòng ngự bên ngoài nước Thần này. Rất rõ ràng, đều là tinh anh trong tinh anh.
Con nào kêu cũng vô cùng khó nghe nhưng chúng lại không biết mệt. Đối với tử linh mà nói, sở hữu tiếng thét chấn động thần hồn này.
Có thể khiến chúng cảm thấy mình dường như còn sống.
Vì vậy Hắc Long võ kỵ đứng gác ở đằng sau cũng không ngừng khua trường thương trong tay về phía bọn họ. Khiến đám này hét to một chút, khiến chúng nghe rõ hơn một chút.
Rồng hủ thi ngồi xuống, lắc lư cái đầu, dường như cảm thấy tiếng kêu của những Mộng Yểm này hay như bài hát. Các con rối có linh trí ở bên cạnh thì trong mắt lập lòe ánh
sáng, giống như hưởng thụ âm thanh của thiên nhiên.
Cảnh tượng tượng hòa, ấm áp biết bao.
Tuy chỉ là phòng ngự ở trạm gác bên ngoài hư không, nhưng bất luận con rối hay Mộng Yểm hay Hắc Long võ kỵ cũng đang hưởng thụ sự vui vẻ khi mình chỉ có một chút thần hôn.
Nhưng vào lúc này, đột nhiên, ma trụ ở đằng sau đột nhiên phóng ra cột ánh sáng cao trăm trượng, lập tức cắt đứt sự hưởng thụ của chúng.
Cùng lúc đó, một bóng dáng to lớn như ngọn núi xuất hiện ở trong tầm mắt của chúng.
Đó là một người đàn ông, thân như ngọn núi chấn áp thiên hạ, kiếm như viêm long quẫy động bầu trời.
Trên người mặc Lân Long Giáp, tay cầm kiếm Vô Phong.
Người này không phải Cửu Thiên thì là ai!
Hắn như đột nhiên xuất hiện trong tầm mắt của những Mộng Yểm, con rối, Hắc Long võ kỵ này.
Bàn chân giẫm xuống, hư không rúng động, quét nhẹ kiếm khổng lồ thì càn quét tất cả.
Trong nháy mắt, tất cả Mộng Yểm, tất cả Hắc Long võ kỵ và các con rối đều cử động, lao về phía bóng dáng khổng lồ đó.
Cùng lúc này, ma tu kết thành vùng từ trong thiên địa chi lực ngập huyết sắc của nước Thần cũng lao ra.
“Là ai? Ai to gan như thế, vậy mà chạy tới đây quấy rối!”
Ma tu cầm đầu chỉ có một mắt một cánh tay, dưới thân là một con lợn ma tai khổng lồ, lông như gai, răng nanh như kiếm, phát ra tiếng rít gầm.
“Đường chủ, là Cửu Thiên, tôi nhận ra hắn, là Cửu Thiên!”
Ở bên cạnh, một ma tu kêu thất thanh.
Người này rõ ràng từng tham gia đại chiến ở nước Kình Thiên, nhìn một cái thì nhận ra Cửu Thiên.
Nghe thấy tên của Cửu Thiên, ma tu một mắt lập tức thay đổi sắc mặt, sau đó túm ma tu ở bên cạnh đanh giọng nói: “Vậy còn không mau đi bẩm báo Ám Nguyên thánh nữ
đại nhân. Đi mau!”
Mấy ma tu lập tức bay đi báo cáo, ma tu một mắt nhìn Cửu Thiên to lớn như ngọn núi, trọng kiếm vung lên.
Hắn ta lớn giọng nói: “Đây là cơ hội ông trời ban cho chúng ta, bắt lấy Cửu Thiên. Tông chủ đại nhân nhất định có trọng thưởng! Các vị, mở ma trận, theo tôi xông lên!”
Hạ lệnh một tiếng, những ma trụ chi chít các con mắt đó lập tức bắt đầu biến ảo phù văn.
Mắt đóng lại, thay vào đó là những hoa văn như long xà xuất hiện, sau đó kích hoạt đại trận Ma Sát thuộc về ma tu ở trong hư không.
Chỉ trong nháy mắt, trên người của vô số con rối đều nhuốm huyết sắc.
Cơ thể của tất cả Mộng Yểm đều từ trong suốt trở nên ngưng thực, các ma tu lao ra, tu vi của mỗi người dường như đều tăng lên không chỉ một bậc.
Cửu Thiên cảm nhận được sự kích hoạt của trận pháp, lập tức lật tay trái, Cửu Long Huyền Cung Tháp xuất hiện.
“Lão Cửu, có thể phóng trận rồi!”
Cửu Thiên hạ lệnh một tiếng, Cửu Long Huyền Cung Tháp nhanh chóng biến to ở trong tay Cửu Thiên.
Lão Cửu mang theo tiếng cười to, nói: “Ma tu ngu xuẩn, cho các ngươi thấy cái gì gọi là trận pháp thật sự”
Cửu Long Huyền Cung Tháp hét xong thì bay lên, phóng ra mười đạo trận pháp.
Mang theo ánh sáng lập lòe, ầm ầm rời xuống.
Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!
Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên, chấn động cả thiên địa chi lực của nước Thần.
Uy lực mà trận pháp của Cửu Long Huyền Cung Tháp triển khai thật sự không kém uy lực mà một tôn giả toàn lực phóng thích pháp quyết.
Các ma tu vừa lao lên trên bị nổ cho tan tác.
Trận pháp mạnh mẽ, sau lượt nổ đầu tiên, vậy mà không biến mất. Sau đó, còn có dấu hiệu tiếp tục khuếch tán ra.
Nhưng vào lúc này, một tiếng lợn gầm vang lên.
Trước mặt của Cửu Thiên, một con lợn khổng lồ nhảy ra.
Khoảnh khắc nó nhảy ra, lông gai ngập trời như mũi tên bắn ra, mỗi chiếc gai sợ rằng đều có kích cỡ bằng một cái cây cổ thụ ngàn năm.
Trên răng nanh, lực lượng hai màu trắng đen ngưng tụ, vậy mà còn là một con hoang thú sắp đạt tới cấp bậc thánh thú hỗn độn!
Cửu Thiên khẽ mỉm cười, không có động tác.
Vào khoảnh khắc những chiếc gai này sắp đâm vào cơ thể của Cửu Thiên, tiếng rồng gầm vang lên.
Tiểu Hắc lập tức nhảy ra từ trên người Cửu Thiên, long trảo khổng lồ không chút lưu tình trực tiếp đập vào mặt con lợn.
Tiểu Hắc của bây giờ nhìn trông đã có uy thế của thần long, một thân lân giáp màu đen lóe sáng, mỗi một chiếc bắt đầu xuất hiện văn hoa chi chít.
Há miệng là một phiến hắc viêm, Tiểu Hắc xem ra là định biến con lợn này thành lợn quay rồi.
Cửu Thiên không để ý những điều này mà tiến về phía trước. Nhưng các ma tu rõ ràng sẽ không để Cửu Thiên dễ dàng đi vào nước Thần như vậy.
Sau đó, một phiến ánh sáng đen như kiếm quang lóe sáng, phá đại trận liên hoàn của Lão Cửu, công kích tới trước mặt Cửu Thiên.
Tổng cộng hơn mười ma tu, người nào người nấy đều có tu vi Tôn cảnh đỉnh phong.
Ma tu một mắt cầm đầu quát to một tiếng.
Ngàn vạn ma khí hóa thành xúc tay màu đen, tóm chặt Cửu Thiên!
Ánh mắt của Cửu Thiên hơi thay đổi, lật cổ tay, trọng kiếm Vô Phong trực tiếp mang theo một vùng biển lửa, thiêu đốt tất cả.
Khi bên này Cửu Thiên đang tàn sát ngập trời, đám người Hàn Liên hóa thành dáng vẻ của con rối, trực tiếp lao vào trong trận doanh của con rối. “Đại sư huynh, các huynh đợi đệ. Đừng chạy nhanh như vậy, con rối không chạy nhanh vậy đâu!”
Hàn Liên gọi khẽ.
Sở Chính sư huynh đập một phát vào đầu của hắn ta, nói: “Đừng nói chuyện
Vừa dứt lời, Hắc Long võ kỵ và con rối ở xung quanh đang lao về phía Cửu Thiên đều quay đầu lại.
Nam Cung Lệ thấy không đúng thì muốn ra tay.
Phù văn trong tay A Vân chợt sáng lên, ngay lập tức con rối ở xung quanh đều dừng lại.
Hàn Liên sư huynh túm lấy Sở Chính sư huynh nói: “Rốt cuộc có cho nói chuyện hay không, đi mau, các ma tu lại lao ra rồi!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất