“Thứ tốt ư?”
Cửu Thiên bắt đầu xoa cằm của mình, khóe miệng nhếch lên, nụ cười hiện ra.
Hàn Liên sư huynh nhìn thấy nụ cười này của Cửu Thiên thì biết Cửu Thiên đã bắt đầu đánh chủ ý vào nước Thần.
Hàn Liên nhỏ giọng nói: “Cửu Thiên sư đệ, nếu đệ muốn đi, huynh có thể dẫn đường cho đệ”
Cửu Thiên khẽ gật đầu, nước Thần này, nói không chừng thật sự phải đi một chuyến.
Bàn tay chợt buông ra, khôi lỗi sư lại bị Cửu Thiên quăng xuống đất.
Cửu Thiên đanh giọng nói: "Đưa ông ta xuống. Nhốt kỹ, ngày đêm buộc phải có người canh giữ, cho tới khi A Vân hoàn thành công việc của cô ấy, chúng ta sẽ suy nghĩ xử lý ông ta như nào sau. Lão già, tôi nói với ông thế này, nếu ông phối hợp một chút, để chúng tôi hoàn thành nhanh, thậm chí giúp chúng tôi đuổi được ma tu trong Tây Lĩnh ra ngoài. Tôi nhất định bảo đảm an toàn và tính mạng của ông. Nếu không tôi nhất định tự tay giết ông. Mặc kệ chiến đấu của chúng tôi thắng hay thua!”
Khôi lỗi sư mặt mày u rũ, nhìn trông đã chấp nhận số phận.
Nhưng Cửu Thiên không vì biểu cảm của ông ta mà phán đoán suy nghĩ trong lòng ông ta.
Cách thức này đối với ma tu mà nói, về cơ bản đều không phù hợp. Các ma tu quanh năm ẩn náu, nói dối đã là thủ đoạn giữ mạng của bọn họ, sao có thể không cao minh.
Xử xong những chuyện này, Cửu Thiên nói với đám người Hàn Liên: “Mấy vị sư huynh, mọi người đi nghỉ ngơi sớm đi.
Hàn Liên cười nói: “Đúng là nên nghỉ ngơi rồi. Ha ha, Cửu Thiên sư đệ, đệ bận việc đi”
Mọi người mỉm cười rời đi, quốc chủ của nước Nghi ở bên ngoài đã đợi nhiều giờ.
Bây giờ coi như các cao thủ của Nam Vực, Đông Giới, Tây Lĩnh đều tập trung ở chỗ của ông ta. Nếu ông ta có gì chậm trễ thì sẽ xong đời.
Không cần nhìn, nghe tên thì biết, những người này, nước Nghi bọn họ không có một ai có thể chọc nổi.
Vậy nên quốc chủ của nước Nghi rất cung kính, vẻ mặt tươi cười.
Chỉ mong cường giả của ba giới có thể có một ấn tượng tốt đối với nước Nghi của bọn họ.
Ít nhất, nếu nước Nghi bọn họ cũng có thể gia nhập Liên quân Tây Lĩnh thì tốt quá rồi!
Cửu Thiên vẫn ngồi ở trong đại điện, nhắm mắt lại, yên lặng suy nghĩ.
Nước Thần, thứ tốt, khôi lỗi sư.
Những chuyện này do Hàn Liên sư huynh mang tới, khiến Cửu Thiên nhạy bén cảm nhận được bên trong nhất định có huyền cơ.
Hơn nữa, rất có khả năng sẽ là cơ hội rất tuyệt.
Cửu Thiên cũng không nói rõ được cơ hội này là gì nhưng trực giác của hắn nói với hắn, chỉ cần tới nước Thần, chuyện lần này bịp ma tu ở Tây Lĩnh sẽ có cơ hội xoay chuyển rất
lón.
Sau đó, Cửu Thiên lên tiếng: “Ra đi, Thiên Mị Hồ, không cần ẩn nữa.
Vừa dứt lời, bóng dáng của Thiên Mị Hồ xuất hiện ở trong tầm mắt của Cửu Thiên.
Thiên Mị Hồ nở nụ cười tươi, nói: “Tông chủ, tôi nấp kỹ như vậy, ngài cũng phát hiện được tôi!”
Cửu Thiên khẽ cười, nói: “Điều đó chỉ có thể chứng tỏ cô nấp không đủ kỹ! Tất cả mọi chuyện vừa rồi tôi cũng nghe hết rồi, nói suy nghĩ của cô đi!”
Trong mắt Thiên Mị Hồ sáng lên ánh sáng xanh, nói: "Tôi nói không ra, nhưng tôi nhìn thấy. Tông chủ, ngài đừng động, để tôi nhìn!”
Cửu Thiên liếc nhìn Thiên Mị Hồ, để mặc lực lượng của đạo của Thiên Mị Hồ sử dụng lên người hắn.
Thiên Mị Hồ đưa tay lấy ra hai chiếc mai rùa từ trong ngực của mình, sau đó chà nhẹ ở trên tay.
Mai rùa từ từ xuất hiện ánh sáng lóe sáng.
Sau đó, ánh sáng trong mắt Thiên Mị Hồ thu liễm, nói: “Tông chủ, xem ra ngài đã xác định chủ ý sẽ tới nước Thần rồi”
Cửu Thiên nói: “Cô đã nhìn thấy cái gì?”
Thiên Mị Hồ cười nói: “Tôi nhìn thấy ngài đại sát tứ phương ở trong nước Thần, làm cho cả nước Thần sắp biến thành đống đổ nát.”
Cửu Thiên khẽ cười nói: “Tôi siêu vậy ư?”
Thiên Mị Hồ bỗng thu lại nụ cười, vẻ mặt trở nên nghiêm trọng, nói: “Đó là cái gì, trời ạ, đó là thứ gì!”
Đang nói, bỗng Thiên Mị Hồ phun ra một ngụm máu.
Mai rùa trong tay trực tiếp nổ thành mảnh vụn!
Cửu Thiên phản ứng nhanh chóng cách không túm lấy Thiên Mị Hồ, đồng thời một cỗ lực lượng sinh linh truyền vào trong cơ thể của Thiên Mị Hồ.
Sinh cơ vốn nhanh chóng lụi tàn của Thiên Mị Hồ được Cửu Thiên kiềm chế lại.
Khóe miệng dính máu, Thiên Mị Hồ vịn vai của Cửu Thiên, bắt đầu há miệng thở dốc.
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Cô đã nhìn thấy cái gì?”
Giọng Thiên Mị Hồ run rẩy nói: “Thứ rất đáng sợ. Nhưng tôi không nhìn thấy hết ngoại hình, nó là một chùm ánh sáng. Một chùm ánh sáng rất đáng sợ. Khoảnh khắc tôi nhìn thấy nó thì bị công kích”
Công mày của Cửu Thiên sắp nhíu chặt với nhau, tiếp tục hỏi: “Miêu tả chi tiết một chút, nói hết những cái cô nhìn thấy cho tôi.”
Thiên Mị Hồ nói bằng giọng yếu ớt: "Thứ đó, tuyệt đối không thể để ma tu có được, tuyệt đối không thể!”
Thiên Mị Hồ dứt lời thì bỗng trợn mắt rồi ngất đi.
Cửu Thiên bế cô ta, cơ thể mềm mại như không xương của Thiên Mị Hồ dán vào người của Cửu Thiên.
Ngay lập tức Cửu Thiên cảm nhận được lực lượng rối loạn trong cơ thể của Thiên Mị Hồ.
Thầm nghiến răng, Cửu Thiên lay nhẹ Thiên Mị Hồ lại phát hiện Thiên Mị Hồ trong khoảng thời gian ngắn, e là không thể tỉnh lại.
Thực lực của cô ta tóm lại vẫn quá yếu.
Một khi nhìn thấy thứ gì không nên nhìn thì lập tức bị thương.
Quả nhiên, thiên cơ không thể tiết lộ.
Những người có thể nhìn thấy thiên cơ này, bản thân cũng rất nguy hiểm.
Còn chưa nhìn rõ thứ gì thì bản thân đã toi trước rồi. Cửu Thiên vốn không có hứng thú với nhìn thấu thiên cơ, bây giờ vừa thấy, vẫn là không nên học.
“Cửu Thiên!!”
Cửa lớn của đại điện được người khác đẩy ra, Liễu Chỉ cất bước đi vào.
Ngay lập tức, Liễu Chỉ nhìn thấy cảnh Cửu Thiên và Thiên Mị Hồ đang ôm nhau. Liễu Chỉ đang muốn lên tiếng, lập tức lại nhíu mày.
Cửu Thiên nhìn dáng vẻ của Liễu Chỉ thì biết cô ta lại hiểu lắm rồi.
Cửu Thiên lạnh nhạt nói: “Qua đây giúp đỡ đi, cô ta hôn mê rồi.”
Liễu Chỉ nghe vậy, lúc này mới rảo bước đi tới, đỡ lấy Thiên Mị Hồ, cảm nhận được tình trạng của Thiên Mị Hồ thì kinh ngạc nói: “Xảy ra chuyện gì? Anh đánh bị thương cô ta sao?”
Cửu Thiên cười khổ, nói: “Tôi đánh cô ta làm gì. Nếu tôi muốn ra tay với cô ta, cô ta không có năng lực phản kháng.
Con mắt của Liễu Chỉ khẽ đảo, sau đó khẽ gật đầu, coi như công nhận cách nói của Cửu Thiên.
Trước tiên đỡ Thiên Mị Hồ sang một bên, đút đan dược cho cô ta. Liễu Chỉ mới tiếp tục hỏi: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Cửu Thiên nói: “Một chuyện ngoài ý muốn thôi. Liễu Chỉ, tôi gọi cô tới, là để hỏi cô về nước Thần.
Cửu Thiên lấy bản đồ ra, đưa cho Liễu Chỉ xem.
Đồng thời, Cửu Thiên còn nhìn vào mắt của Liễu Chỉ, chú ý tình trạng của Liễu Chỉ mọi lúc.
Liễu Chỉ nói: “Nước Thần, nước nhỏ xa xôi ở Tây Lĩnh, không có gì đặc biệt. Sao thế, anh định tới đó à? Khoan đã, Cửu Thiên, bất luận anh có đi hay không, đều đừng nói với tôi”
Cửu Thiên nhìn dáng vẻ của Liễu Chỉ, cười nói: “Cô biết tình trạng của mình rồi à?”
Liễu Chỉ cắn môi, từ từ gật đầu.
Cửu Thiên cất bản đồ đi, nói: “Liễu Chỉ, cô không cần sợ. Nếu tôi đã dám mang cô bên cạnh thì không sợ Ám Nguyên thánh nữ chơi chiêu này. Bắt đầu từ hôm nay, tôi sẽ dạy
Cửu Thiên nói từng chữ: “Công pháp của ma tu, Hồn Đạo!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất