Tiếp theo, cuộc nghị sự mới chính thức bắt đầu. 

Chư vị quốc chủ bắt đầu chính thức phân bổ nhân lực phòng ngự cùng thảo luận các loại kế hoạch tấn công. 

Thánh giả Ngạo Long lúc này dĩ nhiên im lặng, nhắm mắt ngồi đó, tựa như đang ngủ. 

Cửu Thiên cũng bình tĩnh lại, không nhiều lời nữa, dù sao Đỉnh Vực quốc chủ cũng sẽ không âm mưu hại hắn, người ta thu xếp thế nào, hắn chỉ cần gật đầu là được. 

Sau lưng, Phùng lão ở bên cạnh Cửu Thiên vừa cười vừa nói: "Cửu minh chủ, cậu làm như vậy, chỉ sợ người của Bát Phương Tiền Trang cùng nước Hoàn Vũ đều sẽ hận cậu đến thấu xương. Sau này phải cẩn thận bọn họ gây phiền phức cho mình!" 

Cửu Thiên nhẹ giọng nói: "Bọn họ cũng không phải hôm nay mới hận tôi, vừa rồi ở bên ngoài hư không, bọn họ còn muốn giết tôi nữa kìa!" 

Nói xong, ánh mắt của Cửu Thiên liếc nhìn Đường Huy. 

Hắn thực sự không để ý lắm đến Thanh Phong Kiếm Thánh và thánh giả Ngạo Long. 

Ngược lại tên Đường Huy này lại mang đến cho Cửu Thiên một cảm giác khác. 

Không có lý do gì, chỉ là một loại trực giác. 

Mặc dù tu vi của Đường Huy này không bằng Thanh Phong Kiếm Thánh và thánh giả Ngạo Long, nhưng Cửu Thiên theo bản năng cảm thấy Đường Huy này có vẻ có chút nguy hiểm. 

Đường Huy dường như cũng cảm nhận được ánh mắt của Cửu Thiên, lại còn nhìn Cửu Thiên khẽ cười. 

Sắc mặt Cửu Thiên bình tĩnh, lãnh đạm nhìn hắn ta, không buồn không vui. 

Bốn phía, chư vị quốc chủ vẫn đang tranh luận không ngớt. Vấn đề tranh luận vẫn như cũ là vấn đề mấu chốt tấn công hay phòng thủ. 

Chư vị quốc chủ cũng có người tán thành, có người phản đối. 

Đỉnh Vực quốc chủ còn quay đầu hỏi ý kiến của Cửu Thiên, nhưng Cửu Thiên lại không trả lời. 

Nguyên nhân cũng chỉ có trong lòng Cửu Thiên mới biết rõ ràng. 

Thành thật mà nói, Cửu Thiên không thực sự đồng tình việc dốc toàn lực tấn công vào lúc này. Phần thắng quả thực quá nhỏ! 

Nhưng trong trường hợp này, hắn không thể nói rõ ràng được. 

Không thể tỏ rõ thái độ mới là quyết định chính xác. 

Khi chư vị quốc chủ đang thương lượng vui vẻ thì một cuộc chiến sắp nổ ra. 

Bên ngoài, A Vân và Nha Đầu ôm Lương Long bước vào trong đại điện. 

Bọn họ nhanh chóng đi tới bên cạnh Cửu Thiên, nhẹ giọng nói với Cửu Thiên: "Cửu Thiên công tử, đã nghĩ ra phương pháp phá giải con rối rồi!" 

Một câu nói lập tức khiến tinh thần của Cửu Thiên phấn chấn. 

Nhanh như vậy đã có manh mối! 

Lập tức đứng dậy, Cửu Thiên nói với chư vị quốc chủ: "Tôi có chút chuyện gấp, đi trước một bước, chư vị tiếp tục." 

Những quốc chủ khác đương nhiên sẽ không ngăn cản Cửu Thiên, đám người Đỉnh Vực quốc chủ, quốc chủ nước Huyền hơi cau mày, nhưng cũng không nói gì. 

Một lúc sau, một tên thị vệ cũng đi đến bên cạnh Đỉnh Vực quốc chủ, thì thầm vài tiếng. 

Lập tức, Đỉnh Vực quốc chủ cũng đột nhiên đứng dậy, bước ra ngoài. 

Quốc chủ nước Huyền và Thương Minh quốc chủ nhìn thấy có gì đó không ổn, lập tức nhanh chóng đi theo. 

Đông Thành, dưới giếng cổ. 

Cửu Thiên tới lần thứ hai. Lần này, cũng không có bất kỳ trận pháp nào ngăn cản Cửu Thiên. 

A Vân và Nha Đầu theo sát sau lưng Cửu Thiên, vừa đi vừa nói: "Cửu Thiên công tử, chị Vân Hiền và Thẩm Lương trong mấy ngày qua đã tìm ra một số vấn đề mấu chốt thông qua nghiên cứu về con rối. Thông qua thử nghiệm của bọn họ, phương pháp kia hình như đều hữu dụng trên người tất cả con rối kia. 

Cửu Thiên nói: "Chuyện này còn có ai biết? Tổng cộng có bao nhiêu người biết?" 

A Vân cùng Nha Đầu nói: "Có vẻ như chỉ có chị Vân Hiên, Thẩm Lương và một số khôi lỗi sự biết thôi. Những người khác tạm thời đều chưa biết." 

Cửu Thiên hiểu ý gật đầu, bước nhanh hơn. 

Đi về phía trước, Cửu Thiên rất nhanh đã thấy Vân Hiên cùng Thẩm Lương đang đứng ở phủ đệ Hư Không phía trước chờ hắn. 

Trong mắt hai người đều có vẻ hưng phấn, khi nhìn thấy Cửu Thiên thì hơi khom người hành lễ. 

Sau đó, Vân Hiền nói: "Cửu minh chủ, có một phát hiện lớn. 

Cửu Thiên giơ tay lên, ngăn cản lời nói của Vân Hiên, nói: "Đi vào rồi nói sau" 

Vân Hiên và Thẩm Lương gật đầu, mấy người tiến vào bên trong phủ đệ Hư Không. 

Khi vào bên trong, Cửu Thiên trước hết mở đạo vực của mình rộng ra, khi đảm bảo không có người nghe lén, cũng không có người khác tiến vào. 

Cảm nhận được đạo vực của Cửu Thiên, Thẩm Lương không khỏi co người lại thành một quả bóng, cúi đầu xuống. 

Đã sớm nghe được danh tiếng của Cửu Thiên, hôm nay cảm nhận được cảnh giới tu vi của Cửu Thiên, Thẩm Lương đột nhiên cảm thấy lời đồn quả thực không sai. 

Vân Hiên cũng có chút kinh ngạc trước sức mạnh của Cửu Thiên, nhưng cô ta cũng không thể hiện ra ngoài nhiều. 

Dẫn Cửu Thiên đi vào bên trong, lập tức, Cửu Thiên thấy được con rối Tinh Uyên đã bị Vân Hiên và Thẩm Lương mổ xẻ đến hoàn toàn không thể nhận dạng được. 

Vân Hiện chỉ vào con rối nói: "Cửu minh chủ, mời anh xem." 

Cửu Thiên nói: "Không cần nhìn, các người cứ nói thẳng là được. Chọn ra điểm quan trọng, nói điểm mấu chốt là được" 

Vân Hiên chỉ vào ngực của con rối nói: "Chính là chỗ này. Cửu minh chủ, con rối mà anh mang đến không hề nghi ngờ gì, tuyệt đối là con rối đầu tiên do ma tu chế tạo thành từ phương pháp thử nghiệm con rối mới. Tất cả những bí mật về phương pháp con rối đều được chứa đựng trong con rối này. Kể từ đó, chúng tôi đã tìm thấy dấu vết luyện chế hơn mười lần trên ngực con rối. Nói cách khác, con rối này không được chế tạo trong một sớm một chiều mà đã trải qua nhiều quá trình phức tạp, việc luyện chế cuối cùng đã hoàn thành." 

Thẩm Lương cũng nhanh chóng đi tới, nói tiếp: "Bởi vậy, bọn họ cũng đã để lộ chỗ rắc rối nhất và dễ xảy ra sai sót nhất trong việc luyện chế loại con rối này. Cũng chính là chỗ ngực này đây. Cốt lõi của tất cả những con rối đều nằm ở chỗ ngực. Nơi này có từng đường vân rõ ràng tương tự trận pháp, bởi vì đây là con rối đầu tiên nên đường vân có thể 

nhìn thấy rõ ràng. Nhưng đối với những con rối đã được đơn giản hóa và luyện chế từng bước thì những đường vân này về cơ bản đã trở nên vô hình" 

Cửu Thiên nghe vậy thì cúi đầu xuống, cẩn thận nhìn về phía ngực của con rối Tinh Uyên. 

Đúng như dự đoán, ở đó có những đường vân khắc sâu vào trong bắp thịt xương cốt. Đường vân rất mờ, nếu không có quá nhiều đường vân trong quá trình thử nghiệm thì sẽ rất khó có thể phát hiện được. 

Cửu Thiên nhẹ nhàng vuốt ve ngón tay tại những đường vân này, hỏi: "Sau đó thì sao, những hoa văn này có ý nghĩa gì?" 

Vân Hiền nói: "Nói rõ điểm mấu chốt của con rối chính là những hoa văn này. Một khi những hoa văn kia bị sức mạnh phá hư thì chúng nhất định sẽ không thể cử động được, ví dụ giống như vậy." 

Nói xong, Vân Hiến kéo nửa con rối qua. 

Con rối chỉ còn lại một nửa, còn đang chuyển động, phải dùng sức lực trói buộc mới được. 

Vân Hiên đột nhiên vung ra một tia sáng, đánh vào trên người con rối kia. 

Ngay sau đó, con rối mới bất động, giống như đã chết. 

Cửu Thiên nhìn thấy cảnh này hai mắt sáng lên luôn, hắn có thể cảm nhận được sức mạnh mà Vân Hiền giải phóng ra không mạnh lắm, nhưng trên người lại có một luồng hạo 

nhiên chi khí. 

Ánh mắt Cửu Thiên lóe lên, nói: "Rót sức mạnh vào con rối, ừ, phương pháp này có vẻ không tệ. Cô là tàn dư của nước Kình Thiên phải không!" 

Vân Hiên hơi ngẩn ra, sắc mặt hơi thay đổi, cô ta không trả lời câu hỏi của Cửu Thiên, nói tiếp: "Cửu minh chủ, không chỉ truyền sức mạnh vào, sức mạnh này không thể bị cơ thể của con rối chặn lại, mà còn phá hủy các sức mạnh hoa văn trong cơ thể nó. Bằng cách này, con rối của ma tu có thể bị phá vỡ." 

eyJpdiI6ImMrbU1zMWJBendnSW1BUGp5dmVYTkE9PSIsInZhbHVlIjoiM0NvSUQ3VXpJbHNJUGZzSGpHbU96cnllSE9CQU5aNm1xQWNqRkpQRGVtbldrTGQ2M3hGOHEwbUJSUUllaldyaGJ6d2ZScEFhb2tkeUtWbEtPQTVCVGFmWUFWNXdsUDFtNWFuOGhRQ1l2RTNBQldSRkw4RnJWM1p5VWplR2s5VXo2TjhMWmdtVmlmWmcyQ1BxQjhRVkVIT29keDkxeVZQTU5QaXNnY1FLb0NtVTVTckh6VUJTNVwvdndKd3NVYnNPcG9VOVdGTzJrYWRheVp5RkdLeXJHWnZaSnRWaE82NFd6T3krR2VJZTlFZ0U9IiwibWFjIjoiMDg5YTE2NzczYTE1N2Q2ODBkMjk5ZDc0MTFkMjA3N2Y5NzRkZWJlMjQxYzFmMzBiZjU4Y2QzYzc5NjE2MzRkMyJ9
eyJpdiI6Ik01cjlvQ3hlaDFTSmNIem5UOFpkS3c9PSIsInZhbHVlIjoiWTdXMEorcWlsTzVITlwvNjZseXBPVXdUYzVJQ28xWERhTVFtMGVPdHdRU3pVeFlQakUzYVpMcXpseXJ6R1wvQm5saGlraWJcL3F2NVhkUFozYmx5bjQ3c0VHek1sdDZTNFZIWXZyTng4V3g4MU5UU2h1SmNFZWJmWENZa3lRK1NYcG1pcHZJbTdtdGNBRnpcL3dFK2puK24xNzV2eFBIOUdveERvVG4wdGVNUFprS2hCaERRVGR6Y0hjbUxCNEVLWDduOFhhM0VxTDhPSnBwcFNtRGtiQ21xeis1c282R1BCMytDT3NDK2ZSMlVpNmJpKzZ3MnV5TmFjQjBLTko0WmhKS05mbGZwWWp2UG1jREUwM05keHZub291Y2JET2Jsakd3Wnd1Ym1zYVFudnk0U1RZZ1NYMGI1UERDRjVhRXlkSStIVlphNm92RWE5bUJZZzJVZlhtQklYZk5KWnhzd0ZzSDEyc0RCYVplMWcxMmN4aDMxRnp3dDZXSEFtVnk5VldCRCIsIm1hYyI6Ijk4YTRhOGY1M2YwMmE0MTNhYjIwNjBkYjkzOTkyZWYyNWY3OGNjZTBjNTk4NGJkN2IyZmMwMzE2YTE2MTUzZTUifQ==

Cửu Thiên dường như đã nghe thấy tiếng kèn phản công của đám ma tu, khóe miệng đột nhiên cong lên thành một nụ cười nhợt nhạt.

Ads
';
Advertisement
x