“Cửu Thiên công tử, cậu nhất định phải cứu sống minh chủ! Liên minh Nam Quốc chúng tôi không thể không có ngài ấy”
Sáng sớm ngày hôm sau, ở hoàng cung thành Đại Hoang, điện Tây Vân.
Trong cả hoàng cung, cung điện duy nhất coi như chưa bị phá hủy quá thảm.
Trên chiếc giường kim vũ mềm mại rộng rãi, Chân Thánh yên lặng nằm ở đó.
Các vị quốc chủ lo lắng đứng ở một bên, nhìn Cửu Thiên đang chữa trị cho Chân Thánh.
Không phải Liên minh Nam Quốc không có luyện khí sĩ, mà trình độ của những luyện khí sĩ đó không ai bằng Cửu Thiên.
Vốn lúc Cửu Thiên muốn trị thương cho Chân Thánh, các quốc chủ khác vẫn có nghi ngờ.
Thậm chí một số luyện khí sĩ còn nói mát. Bởi vì tuy Cửu Thiên được mệnh danh là khí – võ song tu nhưng phần lớn mọi người vẫn coi hắn là võ giả để đối đãi.
Ví dụ nhiều người vẫn nguyện ý gọi hắn là Cực Hạn Võ Tôn Cửu Thiên, chứ không phải Cực Hạn Tôn Giả Cửu Thiên.
Có điều sau khi Cửu Thiên ở trước mặt bọn họ, luyện ra một viên thần đan, hơn nữa cho Chân Thánh dùng.
Những người này đều im miệng. Bọn họ có giỏi nữa cũng không thể luyện ra thần đan.
Luyện khí sĩ đối với người giỏi hơn mình, là càng thêm cung kính.
Bọn họ không quá để ý sự phân chia tu vi cảnh giới. Nhưng rất nhạy cảm đối với đan dược luyện ra.
Cửu Thiên có thể luyện ra thần đan, theo bọn họ thấy thì đã là sự tồn tại đỉnh phong của luyện khí sĩ.
Thân phận cỡ này, nếu bọn họ còn dám nói nhiều thêm một câu thì có thể bị luyện khí sĩ trong thiên hạ khinh bỉ.
“Chân Thánh tiền bối, tính mạng không còn gì đáng ngại. Chỉ là bị Quỷ Yểm ma vương làm bị thương, khí huyết suy nhược, lực lượng rối loạn, nhục thân có hơi sụp đổ. Bây giờ ngài ấy hoặc tĩnh dưỡng, hoặc phải tiếp tục dùng thần dược tu bổ”
Cửu Thiên thu tay lại, lạnh nhạt lên tiếng. Hắn cũng thở dài một tiếng.
Quốc chủ của nước Trạch lo lắng hỏi: “Vậy minh chủ khi nào có thể tỉnh lại?”
Cửu Thiên cười nói: “Tỉnh lại ư? Cái này rất đơn giản, Chân Thánh tiền bối, có người gọi ngài”
Vừa dứt lời, Chân Thánh hơi mở mắt ra, nói: “Các vị quốc chủ, các người vẫn ổn chứ?”
Các vị quốc chủ cùng lúc cười lên.
Chỉ cần Chân Thánh không sao thì bọn họ yên tâm hơn nửa rồi.
Quốc chủ của nước Trạch nói: “Chúng tôi không sao. Chiến đấu với ma tu mà thôi, sinh tử sớm đã không màng. Minh chủ, ngài cố gắng tĩnh dưỡng, chúng tôi còn cần ngài chủ trì đại cục!”
Chân Thánh suy yếu nói: “Tôi già rồi, không được nữa. Đầu óc cũng hồ đồ, lần này tự dưng bị ám toán, thật sự hổ thẹn với mọi người. Nhưng tôi đã tìm được một người giỏi cho mọi người. Cửu Thiên công tử, tu vi không kém tôi. Cậu ta và ma tu là tử địch, cũng là kẻ thù truyền kiếp của Bát Phương Tiền Trang. Cá nhân tôi kiến nghị, khoảng thời gian sắp tới để Cửu Thiên công tử giúp liên minh Nam Quốc chúng ta khống chế đại cục. Đợi sau khi thương thế của tôi tốt hơn sẽ chính thức liên minh với Đông Giới. Ý của các vị như nào?"
Lời của Chân Thánh khiến mọi người sững người.
Một đám người đều nhìn sang Cửu Thiên nhưng cũng không có ai phản bác.
Cửu Thiên lạnh nhạt nói: “Các vị quốc chủ. Tôi không có ý khua tay múa chân đối với Liên minh Nam Quốc. Đây chỉ là cách làm tạm thời. Các vị có chỗ nào cần tôi, cứ việc nói. Tôi có thể thay mặt cho Đông Giới, chân thành liên minh với Liên minh Nam Quốc. Tôi tin, cục diện hiện nay mà nói, đây là cách làm chính xác nhất!”
Các vị quốc chủ ông nhìn tôi, tôi nhìn ông. Cuối cùng, Thất Võ quốc chủ đanh giọng nói: “Các vị ai đồng ý để Cửu Thiên tạm thời thay thế vị trí minh chủ thì giơ tay!”
Ngay lập tức, hơn nửa mọi người đều giơ tay.
Trong đó, Cửu Thiên còn nhìn thấy đám người, A Vân, Đường Hiểu Đồng.
Bọn họ cũng lẩn ở trong đám người mà giơ tay.
Thất Võ quốc chủ nói: “Chuyện này tạm thời quyết định như vậy. Cửu Thiên công tử, khoảng thời gian tới, xin ngài nhọc lòng nhiều. Thương thế của minh chủ cũng nhờ ngài”
Các vị quốc chủ khẽ gật đầu. Bọn họ cũng không phải kẻ ngốc. Sau khi thấy thực lực của Cửu Thiên, cũng đã thấy sự mạnh mẽ của Quỷ Yểm ma vương.
Bọn họ đương nhiên biết, lúc này có người có thực lực mạnh mẽ tọa trấn mới là cách làm tốt nhất.
Huống chi tiếng tăm của của Cửu Thiên không tệ, lại cứu minh chủ một mạng, hắn sẽ không phải người xấu nhòm ngó Liên minh Nam Quốc.
Cửu Thiên đứng dậy ôm quyền, nói: “Vậy tôi không từ chối. Các vị quốc chủ, tình hình hiện nay cấp bách, mong các vị quốc chủ lập tức thông báo người dưới trướng tập trung cao thủ. Chuẩn bị xử lý ma tu, trong đó phải lấy nước Thanh Vân đứng đầu, những người đó quả thật đều là ma tu!”
Dứt lời, Cửu Thiên nói một lượt chuyện hắn theo dõi Thanh Vân quốc chủ và giết chết bọn họ, hơn nữa còn nói thêm suy đoán của mình đối với kế hoạch của ma tu.
Các vị quốc chủ nghe thì rất kinh ngạc, kế hoạch của ma tu vậy mà đáng sợ tới mức này.
Xem ra lần này, nếu không có Cửu Thiên công tử vừa hay ở đây, Liên minh Nam Quốc của bọn họ chắc chắn xong đời.
Đám người Thanh Vân quốc chủ là ma tu, Cung lão cũng là ma tu. Tất cả mọi người tiếp tục đoán, lập tức đều nhìn sang quốc chủ nước Trạch tổ chức cuộc hội tụ lần này. Quốc chủ nước Trạch nhìn ánh mắt bất thiện ở xung quanh, lắc đầu nói: “Xem ra tôi không rửa sạch rồi. Cửu Thiên công tử, ngài nói tôi có phải ma tu không đi”
Cửu Thiên cười nói: “Cái này không dễ nói. Tôi không hiểu về quốc chủ nước Trạch, nhưng theo tôi thấy, ông chắc không phải ma tu. Nhưng mọi thứ vẫn phải xem biểu hiện. Không bằng như này, lần này xử lý ma tu, mong quốc chủ nước Trạch bỏ thêm sức, dùng để tỏ rõ sự trong sạch, dù sao Cung lão là người ông dẫn tới”
Quốc chủ nước Trạch gật đầu nói: “Như vậy rất tốt. Các vị quốc chủ cũng có thể nhìn xem nước Trạch tôi tuyệt đối không phải là đất nước ma tu
Dứt lời, quốc chủ nước Trạch cất bước đi ra, rõ ràng là điều động người.
Các quốc chủ khác cũng lũ lượt rời đi, phen này suýt nữa bị ma tu giết chết. Bọn họ có ai không nhịn một bụng tức giận. Phen này không lấy lại mặt mũi thì mặt mũi biết để vào đâu.
Cửu Thiên cũng ra khỏi cung tẩm, nhìn hoàng cung nước Trạch hoang tàn, lắc đầu nói: “Ma tu thế lớn, chiến đấu về sau sẽ càng lúc càng nhiều
Ba người Đường Hiểu Đồng đi ra, lắc lư cái đầu, Đường Hiểu Đồng nói: “Cửu Thiên công tử, thiên hạ phải có người tranh giành mới vui. Bây giờ Liên minh Nam Quốc do anh quản lý. Có muốn kết minh luôn với Bát Phương Tiền Trang chúng tôi không?”
Cửu Thiên lắc đầu cười nói: “Cho dù tôi tìm Bát Phương Tiền Thánh kết minh, ông ta cũng sẽ không để ý tôi. Cô Đường, bây giờ cô cũng có thể quay về rồi. Cố gắng tu luyện, chút thực lực này của cô, xông pha thiên hạ vẫn là không đủ”
Đường Hiểu Đồng hất mũi, nói: “Cần anh quản à.
Bây giờ cô ta không e thẹn nữa, lại khôi phục trạng thái bình thường.
Con mắt khẽ đảo, Đường Hiểu Đồng bỗng nhớ ra điều gì đó, sau đó rảo bước đi về phía bên ngoài.
Cửu Thiên không để ý cô ta, đi về phía bên ngoài.
Còn rất nhiều việc đợi minh chủ mới như anh đi làm.
Đông Giới hiện nay cũng không biết biến thành dáng vẻ gì rồi.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất