Miệng phun máu, cả người Cửu Thiên nằm gục trên lưng rồng. 

Một chưởng đó của Quỷ Yểm ma vương vẫn khiến hắn bị thương. Ở lồng ngực, bắt đầu từ kinh mạch sụp đổ cho tới tứ chi xương cốt của Cửu Thiên. 

Ác chi đạo, vốn là đại đạo có lực lượng chí tà trong thiên hạ. 

Lực lượng ác độc quả thật hiếm có trong thiên hạ. 

Cho dù với nhục thân hiện nay của Cửu Thiên, vậy mà cũng không thể chặn hoàn toàn. 

Đường Hiểu Đồng thấy Cửu Thiên bị vậy, lo lắng sắp khóc luôn. 

“Cửu Thiên công tử, Cửu Thiên công tử anh không sao chứ?” 

A Vân và Nha Đầu cũng vây bên cạnh Cửu Thiên, lo lắng nói: "Các người ai có đan dược, đan dược đâu!” 

Nghe thấy hai từ đan dược, Đường Hiểu Đồng lập tức không chút do dự móc từ trong tay áo của mình ra một đống đan dược. 

Cửu Thiên cưỡng chế ngồi dậy, ôm lồng ngực nói với Đường Hiểu Đồng: “Không cần. Bản thân tôi có đan dược. 

Cửu Thiên nói xong thì ra lấy ra mười mấy lọ đan dược nuốt xuống. 

Những đan dược này thật ra đối với Cửu Thiên mà nói, hiệu quả chữa trị thật sự có hạn. 

Nhưng sau khi sử dụng, có thể khiến hắn cảm thấy dễ chịu một chút. 

Mấu chốt nhất, vẫn phải dựa vào năng lực khôi phục nhục thân của mình. 

Bây giờ ngay cả Cửu Long Huyền Cung Tháp cũng không giúp được hắn bao nhiêu. 

Thực lực của hắn sớm đã vượt qua cực hạn mà Cửu Long Huyền Cung Tháp có thể giúp đỡ. 

Hít thở sâu một hơi, Cửu Thiên bắt đầu vận chuyển Sinh Linh Đại Đạo trong cơ thể của mình. 

Khế phất tay, Nguyên Lực châu trong hỗn độn lục đạo châu được Cửu Thiên lấy ra, nằm trong tay, tản ra ánh sáng. 

Lực lượng của Nguyên Lực châu vẫn tinh khiết như vậy, đi vào trong cơ thể của Cửu Thiên, bắt đầu ngưng thành canh khí, bị Cửu Thiên hấp thụ, sau đó khôi phục cơ thể của mình. 

Không lâu sau, sắc mặt của Cửu Thiên tốt hơn không ít. 

Đường Hiểu Đồng thấy cơ thể của Cửu Thiên không ngừng vặn vẹo thay đổi, khôi phục nhanh chóng, kinh ngạc nói: “Cửu Thiên công tử, năng lực khôi phục của anh thật sự rất kinh người!” 

Cửu Thiên giang hai tay ra, nói: “Tàm tạm. Không có chút năng lực khôi phục này, tôi sớm đã không biết đã chết bao nhiêu. Các người không sao chứ?” 

A Vân và Nha Đầu trên mặt có vệt nước mắt, bọn họ vừa lau nước mắt vừa nói: “Không sao” 

Phiêu bạt rất lâu, bọn họ thật sự đã rất lâu không được người khác xem trọng như vậy. 

Cửu Thiên vậy mà liều tính mạng cũng muốn cứu bọn họ ra ngoài. Bắt đầu từ lúc này, bọn họ mới coi như hoàn toàn tin tưởng Cửu Thiên. 

Sự sùng bái của Đường Hiểu Đồng đối với Cửu Thiên cũng bắt đầu chuyển thành cảm xúc khác. 

Bàn tay của Đường Hiểu Đồng đặt trên vai Cửu Thiên, cô ta muốn dùng canh kình của mình kiểm tra tình hình trong cơ thể của Cửu Thiên. 

Nhưng cô ta phát hiện canh kình của mình không thể xuyên qua da của Cửu Thiên. 

Đường Hiểu Đồng đỏ bừng mặt, cũng không kiểm tra được tí gì. Cửu Thiên mỉm cười nhìn cô ta nói: “Tôi nói rồi, tôi không sao. Nhiều nhất thì một ngày, tôi có thể khôi phục như ban đầu. Hừ, Quỷ Yểm ma vương, thủ đoạn quả thật không tệ, nhưng hắn vẫn đánh giá sai thực lực của tôi!” 

Đường Hiểu Đồng bất lực thu tay lại, nói: “Anh cũng là do may mắn. Lần này chạy thoát, ma đầu của Đạo Tâm Ma Tông quả nhiên đáng sợ. Bây giờ chúng ta không có nhân thủ gì hết, vẫn là đừng đối đầu trực diện với hắn. Cửu Thiên công tử, không thể ở lại nước Trạch nữa. Bây giờ chúng ta đi thôi.” 

Cho tới bây giờ, Đường Hiểu Đồng vậy mà cũng không từ bỏ thuyết phục Cửu Thiên tới Bát Phương Tiền Trang. 

Cửu Thiên khẽ mỉm cười, lại nói với Tiểu Hắc: “Tiểu Hắc, thu thân hình lại, đáp xuống gần hoàng cung nước Trạch. 

Đường Hiểu Đồng kinh ngạc nói: "Cửu Thiên công tử, anh muốn làm gì? Sao vẫn tới hoàng cung của nước Trạch nữa? Người của Liên minh Nam Quốc không tha cho chúng ta 

đâu!” 

A Vân ở bên cạnh nói: “Tôi biết rồi, Cửu công tử là muốn thông báo cho những quốc chủ kia của Liên minh Nam Quốc sao?” 

Cửu Thiên lắc đầu nói: “Không cần tôi thông báo, bọn họ chắc chắn cũng biết. Bây giờ sau khi Quỷ Yểm ma vương và tôi đánh một trận, hành tung bị lộ. Hắn nhất định sẽ đẩy nhanh hành động, hoàn thành kế hoạch. Nếu không người của Liên minh Nam Quốc một khi phản ứng lại, triệu tập tất cả các cao thủ tới đây. Cho dù hắn là ma tu, hắn cũng chỉ có thể bị vây đánh tới chết!” 

Trong mắt Cửu Thiên lóe lên ánh sáng, lực lượng tỏa ra từ Nguyên Lực châu càng tăng cường vài phần. 

Đường Hiểu Đồng nói: “Vậy không phải rất tốt sao? Để người của Liên minh Nam Quốc tự đi làm không phải là được rồi sao. Bọn họ ai thắng ai thua, chuyện không liên quan tới chúng ta, chúng ta đi thôi” 

Cửu Thiên bỗng nhìn Đường Hiểu Đồng, nói: “Chuyện không liên quan tới chúng ta ư? Cô phải biết, chuyện này liên quan tới thiên hạ!” 

Đường Hiểu Đồng bị giọng điệu đột nhiên trịnh trọng của Cửu Thiên dọa. 

Cửu Thiên nói tiếp: “Nếu Liên minh Nam Quốc xảy ra chuyện, Nam Vực nhất định đại loạn. Ma tu nhân cơ hội ngư ông đắc lợi, Tây Lĩnh nguy cấp. Đông Giới cũng sẽ có rắc rối rất lớn. Giật một cái mà động toàn thân. Hiện nay ma tu có thế lớn, nếu còn để kế hoạch của bọn họ thành công. Vậy rắc rối sẽ càng lớn. Tôi không thể nhìn loại chuyện này xảy ra!” 

Cửu Thiên nói xong lại vỗ Tiểu Hắc. 

Ngay lập tức Tiểu Hắc từ trên cao hạ xuống, cơ thể nhanh chóng thu nhỏ, Cửu Thiên lại sử dụng Đạo Diệt và canh khí, khiến người khác không thể phát hiện, sau đó đáp xuống nóc một căn nhà cao vút. 

Ngước mắt nhìn, hoàng cung của nước Trạch ở ngay trước mắt. 

Cửu Thiên lại nhìn xung quanh, không phát hiện ma tu xâm nhập ồ ạt, lúc này mới thở phào một hơi. 

Đường Hiểu Đồng ấm ức đứng ở một bên. Cô ta bóp góc áo của mình, không nói câu nào. 

A Vân bỗng nhớ ra cái gì đó, trực tiếp lấy con dao của mình ra, đưa cho Cửu Thiên, nói: “Cửu công tử, nếu sự việc đã khẩn cấp như vậy, không bằng tôi cho anh mượn con dao của tôi dùng. Có con dao này, ma tu đó muốn làm gì cũng không dễ dàng. 

Cửu Thiên nhìn A Vân cười nói: "Không cần, dao của cô, tôi cũng không biết dùng. Tôi có kiếm của mình là được rồi. 

Cửu Thiên nói xong thì lấy ra trọng kiếm Vô Phong của mình, cầm trong tay. 

Tuy trên miệng hắn nở nụ cười nhưng ánh mắt vẫn vô cùng nghiêm trọng. 

Quỷ Yểm ma vương đánh hắn bị thương, lại lộ hành tung. Giờ phút này, hắn ta vậy mà không có động tác, điều này thật sự ngoài dự liệu của Cửu Thiên. 

Dựa theo tính toán của Cửu Thiên, bây giờ chắc là thời cơ ra tay tốt nhất của Quỷ Yểm ma vương. 

Nhưng tại sao hắn ta không có hành động? 

Cửu Thiên có chút không hiểu nhưng khi hắn đang nghi ngờ. 

Bỗng trong hoàng cung truyền tới một tiếng nổ. 

Tiếng nổ mãnh liệt mang theo một chùm ánh sáng lao thẳng lên trời, in vào mắt Cửu Thiên. 

Cùng lúc này, trên trời vang lên một âm thanh cực lớn. 

“Lũ khốn của Liên minh Nam Quốc, ra tay hết cho tôi, giao Đường Hiểu Đồng ra. Tôi tha cho các người không chết!” 

Giọng nói hùng hồn có lực, sau đó kim quang từ trên trời giáng xuống, sau đó là mưa vàng ngập trời. 

Cảnh tượng này lập tức khiến Cửu Thiên nghĩ tới một người. 

Hắn nhớ khi diễn ra cuộc thi đấu vạn phương chư quốc, người đó cũng ra sân như vậy. 

eyJpdiI6IkNxZlhjcGVlS1FIa0wxTzl2WWJTNHc9PSIsInZhbHVlIjoiUnUxc1VHVU10MUNRUHJuMFNrSEtWZ3BqWDMzTDl2anNLOWhBbEg2OG1adzJrb1cxc2lObUZ3MWJTb01NNjV6NVg5bHhtNTI0dkc5NzdEZGZscVl4ZGdadzFUZUo2Nzd3Sm8wb2w2YnI1WVd3N0tkNWtoaTc2anpwMkM4ZUwwQmpaYWVmdUhKK0hhYTM2MkVlYUUzU1c5MWswbyt1bDJVd001N0VxRUxwQVo0UHV4MjJ4Um9kdmtIYWFcLzdOazEyVUFwdVBzUnk4QmhwYzlzTGNrNGpPalFpYjJqeEkxc0lYQXQ0OG8xXC90S2wyZTNUbVdCSzh1YkJ0ZzR3U0c2YlN3IiwibWFjIjoiYjgwMWE1MWFhMDMwYTAzZmFiNGU1Nzc0MDc0MmU1MWJjM2RmNWMzMTgyZTVlM2I4MmY4YTYyZjI1ZGEwNDdkNCJ9
eyJpdiI6IkxJXC9sdDFFK29lenNYRm1Nbzk5Y2hnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkMyVGErZGMrQ0NaeUkxXC9oTmNSM0xkVThRQVVVVjg2bkI3V09qOVV6UkZDaVgrUlF3Q0FGN041akUwNUFyakZsRURTVzRNMlJiZVE4c3l4SVltcndyUjJBc2xxN3k1NnZ4YVZxK0hlYjlBekl5amgwdEQrSEtGUFRWV0RpNzlqXC9WRU5qUXlPMUhVZjdyZkRaYitSSDNnU3RjNlkxRmxLOTkrQUhoZkNsQ3FnWjNTUXo4ZVBPdDcreEtveG5OSWpsbCs1M2s2bWFNWjBCNnBBODNQTE5cL2NiZmd6UDQwaUVRZHBOR1wvdlpkWjROdXNPSHgrcFwvZDFENTJIOXB6eFl6a3FNVnducUllODdxamVodHV0dG5iaEdPQjdCcERlblhcL3FoZ1g4eFNHbHF4Qms4NkpDUVhQSEgweGRua0pJXC9DdGxnNDUwZXhcL1pGM3kzTjhLTnFyc2NQSnE0Y1d5STNiVTRDWitadUVqbjdsblF2UU11VGF4MmFHYmVWXC9PR3RvZnJOQlI3SzVCUVl6RFwvWlhqZCswQk1VS3BCNFlkek1BbkpTbk9WVndGQ01zPSIsIm1hYyI6ImFmYTFiZDg3ZWJhNjc1OTljNzBjYTdlYWI2Y2NjYzMxYjg5YTQ4NTVjYmZkM2Y0ZGU2NGFhMTE5M2I1NzBlMTcifQ==

Tay Cửu Thiên khua một cái trong mưa vàng, khẽ cười nói: “Không phải Bát Phương Tiền Thánh, Quỷ Yểm ma vương, ông chơi hay đấy!”

Ads
';
Advertisement
x