Hai ngày sau, núi Đan Tiêu. 

Cửu Thiên ngồi khoanh chân ở dưới một gốc cây che trời, những tia nắng vụn xuyên qua kẽ lá, chiếu vào mặt của Cửu Thiên. 

“Tu luyện của luyện khí sĩ, rất nhiều lúc không phải quá để ý lực lượng mạnh yếu, mà là sự khống chế tuyệt đối đối với lực lượng. Chỗ mạnh thật sự của một luyện khí sĩ, không phải là tu vi cảnh giới của hắn cao cỡ nào, mà là hắn có thể khống chế bao nhiêu thiên địa chi lực. Cái này vừa là gốc rễ tu luyện của luyện khí sĩ, cũng là điểm quan trọng của công pháp Chưởng Thiên trong Khí Tàng Quyển!” 

Cửu Thiên vừa khẽ nói vừa phất tay một cái, một phiến lá rơi vào trong tay hắn. 

Ở xung quanh có hàng trăm đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch ngồi vây quanh, bọn họ đều dùng ánh mắt vô cùng mong chờ nhìn Cửu Thiên. 

Phiến lá nhỏ bé đó đang lưu chuyển trong lòng bàn tay của Cửu Thiên. 

Sau đó, dưới sự quan sát của mọi người, phiến lá này nhanh chóng khô héo, rất nhanh từ màu xanh lá biến thành vàng khô. 

Cửu Thiên khẽ mỉm cười, tay phải lại lướt qua chiếc lá. Ngay lập tức, chiếc lá vậy mà lại từ từ xanh trở lại. 

Sinh tử chuyển biến, nằm trong lòng bàn tay. 

Ngay lập tức khiến những đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch sửng sốt liên tục. 

Nhưng như vậy còn chưa hết, sau đó ngón tay của Cửu Thiên hơi cử động. 

Chiếc lá này bắt đầu hóa chất lỏng. Một giọt nước xanh biếc xuất hiện ở trong tay Cửu Thiên. 

Ở khoảnh khắc này, Cửu Thiên bèn khống chế mọi thứ của chiếc lá, sau đó tùy ý biến đổi hình thái trong tay. 

Sau đó, búng tay một cái, chất lỏng xanh biếc lại đột nhiên bốc cháy. 

Ngọn lửa cháy hừng hực, vậy mà không khiến mọi người cảm thấy nóng rực, ngược lại có sự thoải mái như gió mùa xuân. 

Cuối cùng Cửu Thiên siết tay lại, ngọn lửa chợt thu lại, tất cả đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đều vươn dài cổ, nhìn về phía tay của Cửu Thiên. 

Đợi khi Cửu Thiên xòe bàn tay ra, ngay lập tức, mọi người vậy mà nhìn thấy chiếc lá lại quay lại. 

Hơn nữa bay từ trong tay Cửu Thiên, lần nữa quay về trên cây, hơn nữa mọc ở bên trên. 

Mọi thứ đều giống như chưa từng xảy ra. 

Chỉ là khí tức huyền ảo thấp thoáng lưu chuyển ở trong chiếc lá, mọi người nhìn thì trợn mắt há hốc mồm. 

Lực khống chế cỡ này, bọn họ đâu từng thấy chứ. 

Lục trưởng lão cũng nhìn từ xa, ánh mắt của ông ta cũng nóng rực. 

“Trời đất ở trong tay, trời đất ở trong tim, trời đất ở trong vạn vật. Bất luận cậu tu đạo gì, luyện đan gì, mãi mãi đừng quên, chỉ có lực lượng do mình khống chế mới là lực lượng thật sự của cậu. Nếu không, đều là hư vô, sẽ là uy hiếp!” 

Cửu Thiên thu tay lại, khẽ mỉm cười với mọi người. 

Đối với những đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch này, Cửu Thiên cũng không giấu nghề, có thể giảng được bao nhiêu thì giảng bấy nhiêu. 

Hắn không thể lấy Khí Tàng Quyển cho những đệ tử này xem, nhưng không cản trở hắn nói thứ mà mình lĩnh ngộ cho mọi người nghe. Còn những người này có thể lĩnh ngộ bao nhiêu, đó là chuyện của bản thân bọn họ. 

“Tông chủ, tông chủ. Người vừa rồi làm sao khiến chiếc lá giao thoa sinh tử thế? Có thể nói cụ thể không?” 

“Tông chủ, tông chủ. Loại khống chế này rốt cuộc phải luyện thế nào, có cách đặc biệt không? Hay chỉ cần tăng cường luyện đan là được?” 

“Tông chủ.” 

Một đám người cực kỳ phấn khích, đây là chỉ điểm tới từ chính tông chủ. 

Bọn họ đương nhiên là phải trân trọng mỗi một cơ hội hỏi câu hỏi. Nhưng lúc này, lục trưởng lão cất bước đi tới, họ khẽ hai tiếng, khiến mọi người chú ý tới ông ta, sau đó nói: “Được rồi, các người được nghe tông chủ giảng đạo xong, còn không hài lòng. Hỏi nhiều câu hỏi ngu xuẩn như này, không biết đạo lý tham thì thâm à. Giải tán đi, giải tán hết đi, đừng quấy rầy thanh tu của tông chủ nữa. 

Lục trưởng lão đuổi tất cả đệ tử của Thần Hoàng nhất mạch đang vây ở đây đi, sau đó đi tới trước mặt Cửu Thiên, cười nói: “Tông chủ, thật sự khó thể tưởng tượng, nếu cậu là 

người có danh xưng Cực Hạn Võ Tôn, tôi cảm thấy danh hiệu này không đúng, nên gọi là Cực Hạn Tôn Giả 

Cửu Thiên khẽ mỉm cười, nói: “Chỉ là một danh hiệu mà thôi. Nếu lúc đó tôi dùng thân phận của luyện khí sĩ giành hạng nhất trong cuộc thi đấu vạn phương chư quốc, vậy thì bây giờ quả thật nên gọi tôi là Cực Hạn Tôn Giả. Nhưng bất luận gọi là gì, tôi chính là tôi. Lục trưởng lão, ông không phải cũng tới nghe tôi giảng đạo chứ?” 

Lục trưởng lão lắc đầu nói: “Đương nhiên không phải, tông chủ, đại trưởng lão mời cậu” 

Mắt của Cửu Thiên hơi híp lại, thầm nói trong lòng, động tác thật nhanh! Đại trưởng lão sắp xếp xong xuôi mọi thứ một cách thần tốc như vậy, thật sự rất khó không làm Cửu Thiên nghi ngờ, đây là chuyện có tính toán từ trước. 

“Vậy sao? Vậy chúng ta qua đó thôi.” 

Lục trưởng lão lắc đầu nói: “Đại trưởng lão nói rồi, chỉ mời một mình cậu qua 

Cửu Thiên xòe hai tay ra, nói: “Đâu phải là chuyện gì không thể cho người khác thấy chứ, cần làm thần bí vậy ư?” 

Lục trưởng lão cười nói: “Tông chủ, đại trưởng lão làm việc luôn như vậy, mong tông chủ đừng thấy lạ. E rằng cũng là có chuyện rất quan trọng” 

Cửu Thiên không ngừng cười trong lòng, hắn đương nhiên biết là chuyện gì. 

Khẽ gật đầu với lục trưởng lão, Cửu Thiên cũng không giải thích gì nhiều nữa. Hắn bay lên, bay về phía núi Thần Hoàng. 

Không lâu sau, Cửu Thiên bèn nhìn thấy núi sau của núi Thần Hoàng, nhìn một cái thì nhìn thấy đại trưởng lão đầy đủ vũ trang. 

Trên người mặc Ngân Nguyệt Giáp, trong tay cầm hắc thiết thương, đại trưởng lão nhìn thấy Cửu Thiên tới, cười nói: “Cửu tông chủ quả nhiên là một tông chủ tài đức sáng suốt, cho dù chỉ có hai ngày nghỉ ngơi, vậy mà còn muốn đi giảng đạo cho các đệ tử khác. Cảnh tượng này, tôi ở Cửu Tiêu môn nhiều năm cũng chưa từng nhìn thấy 

Cửu Thiên xòe hai tay nói: "Chán quá mà, huống chi, tôi rất thích đệ tử của Cửu Tiêu môn. Bọn họ đều là người có thiên phú, cũng là tương lai của Cửu Tiêu môn” 

Đại trưởng lão nói: "Cửu tông chủ. So với bọn họ, tôi cảm thấy cậu mới là tương lai của Cửu Tiêu môn. Được rồi, không nói chuyện phiếm nữa, chúng ta cũng nên xuất phát thôi. Đúng rồi, Cửu tông chủ, tôi muốn giới thiệu một người với cậu, ông ta sẽ đi cùng với chúng ta.” 

Đại trưởng lão nói xong thì tránh người, một ông lão nhắm mắt, nở nụ cười tươi đi ra. 

Tuy ông lão nhắm mắt, nhưng cho Cửu Thiên một loại cảm giác tôi có thể nhìn thấu mọi thứ. 

Thậm chí Cửu Thiên cảm thấy hôm nay mình mặc đồ gì bên trong cũng bị ông lão này nhìn hết. 

Có điều ông lão này vừa xuất hiện, Cửu Thiên lập tức nhớ ra ông ta là ai. Đây không phải là ông lão trông kho vũ khí của hoàng thất nước Võ Đỉnh hay sao? 

Tại sao ông ta lại xuất hiện ở đây? 

Cửu Thiên rất nghi hoặc. Nhưng hắn không có thể hiện ra, dường như đã quên ông lão này là ai. 

eyJpdiI6Inl5YlJVbzRmOUJ6MmdLTWN3TUh6eHc9PSIsInZhbHVlIjoiWXFZUSsxN0grQm1OTUZza1RlSjB1WW5CR1VDeitXdkN3RnZjaXpDRlpRamdRcnBNdjBZTTZOeklTSWVHRjg4MHRzVzN2bEVDWjVRTWFheHk2TnBhdEF2WlZ3bDVUaHVyOXNZc2E5S2pRZTF2VHh5U1NCdkRTTTJMbkwyNnBybnoreTdIOHhcL3NvSnF4VzR4TUNUNDIrREVmQ1lkaFwvOVwvNnllMjArK21FVXhTK2RCVlVTOElQT0RBVnIxTTl2cTlMdmV2Q00yMGF3czNpYU5KblpWcUNNWDJyVVpBYmRRdlwvcW9waDhMbERMUTBtNDZ6YmUxWWpLVTY3U2lzWHNiM25WV0l1SzExdDdwSFwvT2VMV3ozbjhIdHhaN2FjUTlKdnpNaEFEN3lcL3ZNY3h4QnRxXC9zZGg3MnN1cGRzVVZBV2pEbVdPdEFHbHlPck8zOWFKN1U5ajlCaldhK01WbWVMNVc5MHFvSUpcL2ZmMDdKR0NSY3FpVWdCSHpwenlSdThYdzZDRWwyamRsb0lBNHZuRTRVd1ZTeFJpeVlrak51NVI0d0dtYU4xeUlmTnBHVCt6bk8zKzJCQ1cxSm9qNVRsUkxoMjFncTJmdmhlRmtibDNNRHlhN2Y5YXNBKzVmVStGcGlIVlN4K29CbTdRMStRcUx5SDd0S3JIeGJXNE01d3RidDBiSmVldHdBMTZcL0NhdlFUSlwvcXBHVWF5a0RRM2VyVkRlSmdBSmhhbnBWbTlpTXdtQWNnVTY0UVpjbHZMQ3V3eCIsIm1hYyI6ImViZjdhZDgwNDY1Nzk2NDE2NzJjZjJjMzk0NDc5ZDc3MjM3YmE0YjRmNzRlOTEyNTZjMGMzNmQxNjAxNzRjNGMifQ==
eyJpdiI6ImRxbW81QzVNT1cxenRaVXN3eFBWOFE9PSIsInZhbHVlIjoiK2w4MitKT09TcUZBblhqWjhNQkxHeEl0Wnl1VDBodUx1bG5FQWlyaXlkOTN1bkl0cVRCcEs0SmVUV0pJNGJDY3NFMXphcVAzT01NU3Y4bGtpMmkwSDRPd1UwRGVRdXlIYTJQT0xDS3hOTldZcDAxTU1zTjlGT2MydXNPMGZJYmVnOHlVTldrZmpyTEdtKzVmZHFvbnB6N3lnTko5MVVDZFJLR25vYWU2YkIxc0U0XC9KbHdFZFdcL1pNTnlMT1QwTmx5Z1pIbE5WZFNBMlhxMXBVcERcL1VteHZXMEFsczJrMmVmcDM5V25VdU4yTVZEZTBzTEdiUVV5VlwvU2RkeGZcL0ZYRzV1NDRwSzlhNXM5clBUeGVVNXNzeU1FZ1pGeWRFYmE5Y1NRSitrUU52cWs2MVwvXC9rOE5HSUFFRm53d2F6QjVqbTh1NTd2ZzJpbGdxZjAzTEN4ZUVzdFM3YXVhUG5UdnBOUHZUWlRSXC9MU3c9IiwibWFjIjoiNWM2MDJlMjA0MTY4OThjMmZmZTZiYjc3OGVmMmIwYWM3MWZlMmIwMDVlY2U2YmRhNWMwMzNhZWEwN2M3MWFiNiJ9

Đại trưởng lão lập tức nói: “Tông chủ xin hãy yên tâm, La mù và tôi có giao tình nhiều năm, có ông ta ở đây, chắc chắn không có vấn đề gì!”

Ads
';
Advertisement
x