Cửu Thiên cười ha hả nói: “Sợ gì? Chỉ là đột phá nhỏ thôi. Không tới nỗi dọa được thần khí viễn cổ như ngươi đâu!” 

Cửu Long Huyền Cung Tháp lảm nhảm: “Chủ nhân vĩ đại, đây là Hỗn Độn đấy, chỉ cần ngài đột phá hoặc không thể khống chế được sức mạnh của bản thân, sẽ dễ dàng dẫn thiên địa áp chế đến. Dù sao ngài không phải cường giả cực hạn đã hoàn toàn thoát khỏi được thiên địa áp chế. Trong Hỗn Độn có rất nhiều khí tức hỗn độn, thiên địa đại đạo cũng vậy mà những sức mạnh khác cũng vậy, đều quá mạnh. Lỡ ngài xảy ra chuyện gì thì chúng tôi biết làm thế nào... 

Cửu Thiên cũng lười nghe Cửu Long Huyền Cung Tháp tiếp tục lảm nhảm, liền đưa tay đem Cửu Long Huyền Cung Tháp nhét trở lại. 

Ngẩng đầu nhìn chung quanh, Cửu Thiên đột nhiên phát hiện gần như tất cả mọi người đều đang dùng ánh mắt kinh hãi nhìn hắn. 

Cho dù là các trưởng lão đang lơ lửng giữa không trung hay các đệ tử Thần Hoàng nhất mạch đứng trên đảo đá bay, không có ai là không mở miệng sợ hãi nhìn hắn. 

Cửu Thiên gãi mũi, hình như hắn chưa làm gì cả mà! 

Chỉ là sau khi uống đan dược, lúc phục hồi cơ thể thì cảm nhận được đại đạo của bản thân, có lĩnh ngộ mới về trời đất. 

Hỗn Độn thực sự là một nơi rất tốt. Mật độ đạo chi lực ở đây rất dày, điều này thực sự có ích cho những người cần lĩnh ngộ thiên địa chi đạo như Cửu Thiên. 

Ngoài ra, trong khoảng thời gian gần đây liên tục chiến đấu và tu luyện Đạo Tàng Quyển với cả Tử Linh châu nữa. 

Tu vi của Cửu Thiên cuối cùng cũng có bước đột phá. Mặc dù hắn vẫn không biết hiện tại tu vi của mình đã đến trình độ nào. Nhưng theo ước tính của chính hắn, có lẽ đã đạt tới Âm Dương cảnh và Càn Khôn cảnh tiểu thành. 

Không còn là tu vi Võ Tôn cảnh nữa, hắn đã bước thêm một bước vững chắc trên con đường đạt đến cực hạn. 

Hơn nữa, Cửu Thiên cũng cảm thấy mình lĩnh ngộ rất thuận lợi, rất hiệu quả. Thậm chí có thể nói là vẫn chưa đủ đã! 

Nếu xu hướng này tiếp tục, việc đạt được Âm Dương cảnh và Càn Khôn cảnh đại thành chỉ là vấn đề thời gian. 

Một lúc lâu sau, mấy vị trưởng lão mới thu hồi ánh mắt kinh ngạc lại. 

Với tư cách là trưởng lão chủ sự của Thần Hoàng nhất mạch, việc biểu hiện những biểu cảm như vậy nhiều lần khiến bọn họ cảm thấy có chút xấu hổ. 

Nhưng không còn cách nào, Cửu Thiên đã mang đến cho bọn họ quá nhiều bất ngờ. 

Các vị trưởng lão này đã hoàn toàn bị thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của Cửu Thiên hoàn toàn thuyết phục. 

Tứ trưởng lão rất biết ý lùi về phía sau, đồng thời thuận tay kéo Nhậm Phi Yến đang đứng bên cạnh. 

Lúc này Nhậm Phi Yến nhìn đăm đăm, sắc mặt đỏ bừng, ngay cả dái tai cũng đỏ bừng. Rõ ràng là rất hưng phấn 

Vẻ mặt của cô ta giống hệt vẻ mặt của một người đàn ông khi nhìn thấy một mỹ nữ tuyệt thế. Không cần nhìn cũng biết cô ta hoàn toàn bị sự thần kỳ và sức mạnh của Cửu Thiên chinh phục. 

Cường giả trẻ trung như vậy mới xứng đáng với cô ta. 

Nhậm Phi Yến chỉ thiếu nước lao tới ôm lấy đùi Cửu Thiên cầu gả, tứ trưởng lão đương nhiên phải giữ chặt cô ta. Không để cô ta làm ra chuyện mất mặt. 

Nhị trưởng lão húng hắng một tiếng, nói với Cửu Thiên: “Chúc mừng cậu, Cửu Thiên. Xem ra cậu lại đột phá! Quả nhiên, có thể sống sót sau trăm trận thì chắc chắn sẽ mạnh mẽ lên. Lang thang trong cõi sống chết, đi giữa đau khổ khó khăn, mới có thể khiến con người ta tiến bộ nhất” 

Cửu Thiên cười nói: “Nhị trưởng lão nói hoàn toàn đúng, chỉ cần ngộ ra một chút thì tu vi sẽ tăng lên. Cũng do núi Thần Hoàng tốt, tu luyện cũng trở nên nhanh hơn” 

Nhị trưởng lão nói: “E rằng không chỉ là lĩnh ngộ được một chút. Cửu Thiên, tại sao cậu có thể dẫn thiên địa áp chế tới? Chẳng lẽ cậu đã là cường giả cực hạn? Một cường giả cực hạn mới hơn hai mươi? Ta chưa từng thấy" 

Cửu Thiên nói: “Đương nhiên không phải. Tôi cũng không biết tại sao, thiên địa áp chế đến rất sớm, nếu gây phiền toái cho các vị thì xin lượng thứ!” 

Nhị trưởng lão và những trưởng lão khác nhìn nhau, không biết phải làm sao. 

Tam trưởng lão hơi nhếch môi nói: “Nhị trưởng lão, thất trưởng lão. Lỡ như trong mấy ải cuối cùng Cửu Thiên không thể khống chế sức mạnh của mình, lại dẫn thiên địa áp chế tới thì phải làm sao. Ban nãy các vị cũng thấy rồi, dị tượng trời đất mà cậu ta dẫn tới đúng là khiến người ta phải khiếp sợ!” 

Nhị trưởng lão lắc đầu, cười khổ nói: “Không còn cách nào khác, chúng ta chỉ có thể đi từng bước một, nhưng các vị hãy nghe ta, nhất định không được ép Cửu Thiên quá mức. Thằng nhóc này có bản lĩnh đồng quy vu tận với chúng ta đấy. Bây giờ nghĩ lại đúng là đáng sợ. Nếu mấy ải trước cậu ta không khống chế được, khiến dị tượng trời đất tới thì cậu ta chết chắc. Chỗ lánh nạn của chúng ta cũng tiêu tùng theo luôn. Tới lúc đó, mới là phiền phức to. Có thể dẫn tới họa diệt môn!” 

Tam trưởng lão, thất trưởng lão và những người khác đều gật đầu đồng ý. 

Chứng kiến dị tượng trời đất đáng sợ vừa rồi, bọn họ đã hạ quyết tâm phải cẩn thận theo dõi Cửu Thiên sát sao. Chỉ cần cậu ta không ổn là cứu ra ngay, không được để cậu ta liều mạng. 

Bát trưởng lão liên tục lắc đầu, ai mà ngờ các trưởng lão vốn dĩ muốn giết Cửu Thiên. Bây giờ lại bắt đầu nghĩ về cách bảo vệ cậu ta. 

Thế sự vô thường, nhìn chuyện này là rõ. 

Nhị trưởng lão quay người nói tiếp: “Cửu Thiên, cậu đã vượt qua ải Đăng Thiên thứ sáu, có thể tiếp tục đến núi Tử Tiêu, thử ải Đăng Thiên thứ bảy. Nhưng ta muốn nhắc nhở cậu trước, ải thứ bảy rất cần năng lực khống chế bản thân, nếu như bây giờ vết thương của cậu còn chưa lành, hoặc linh hồn bị tổn thương, ta khuyên cậu không nên đi liều mạng, kẻo hại người hại mình” 

Nhị trưởng lão nói một cách chân thành, dường như không có vẻ giễu cợt hắn như trước, mà là thực sự đang nhắc nhở hắn đừng cố gắng vượt ải. 

Cửu Thiên không biết vì sao nhị trưởng lão đột nhiên quan tâm hắn như vậy, chẳng lẽ là bởi vì hắn vừa mới dẫn đến thiên địa áp chế sao? 

Những trưởng lão này thật sự sợ hắn như thế sao? 

Cửu Thiên cười nói: “Không sao đâu, các vị trưởng lão, mời. 

Nói xong, Cửu Thiên dẫn đầu bay về phía núi Tử Tiêu. 

Nhị trưởng lão đột nhiên tóm lấy tam trưởng lão đang muốn bay theo, thấp giọng nói: “Tam trưởng lão, ông mở Mộ Kiếm cho cậu ta vào, tôi không có ý kiến. Mộ Kiếm là nơi có quyền sanh sát trong tay, rất khó để vượt qua. Thiết lập độ khó này không vấn đề gì, nhưng tôi muốn hỏi ông, ông sẽ không thả thanh kiếm kia vào luôn chứ” 

Sắc mặt Tam trưởng lão hơi đổi, nhưng lại do dự: “Nhị trưởng lão, ông bảo tôi phải nói thế nào, tôi... 

Sau khi nói từ “tôi” một lúc lâu, tam trưởng lão cũng không nói tiếp được. 

eyJpdiI6IlNZQmZqaW5zVVJaMFJoZTNjdkFDTmc9PSIsInZhbHVlIjoiamo0NTVjc2FZMHIzcHEzaU1Hc0FKTjRCVmVvaFZVVlI4ZlE0XC8xcjFIY2RKZGtlSzhHZU5wZCtSZVl3Qm5CQzZkTjJIUUZHMkRLSDVya3VLWFRLMW9RVkNsNEo3aE80QThzWmFJaVQ4WEZCOGZ6bkNGNGhBb0tJWnM4RGdoaHYzdTJSUmhVMHlreDNcLzVKRjNwenllcUtkQjkwdXlROWVjeVptYmxvd0JkdEE4VWlGd1RGVDd4bmdzMStLaHcrbXJibHk4cHlNMmY4Qk5rcjA0cXBWVk9WaVl4RUR6VXMzcmFFSEJkSU1VakxtdHFTd0tHS2tMRHVWTnlZTURSYnhzYzVOdFpSWUp4RmIxTis3d3ZaM1ArOTM3ZjA3TXNabFF2NDQxZGtNVWJDWTR6ZWJuUm1YXC9hTGRwTXlMV0VtQ2pIdzBZdGEzdDBnNDA4WnF3ck9Db1J5cUN3d2lteVBIUHlSc1BPTjczR1htT29RRHJyNjd2Y0VGbEpXRElQZmN5czRybDFpYWU1enZ2VnZ2UVh1cjgwVnlpM1wvakJEVDJ6UVFNU3hpUGRKWVhUWURUVjcyb0tYZStkaGRDb1NcL3hBUXVFcTI5V3hLSDNyZmVKeVhFN3JGTFwvU1R3RDdHanBPanRSSTczUmMxYm9tZTBJSW4yYTB1V1FPY2dVTk1cLzhBQ2RiOEdQaGJGWW1JV1ZwTE93YXhCUT09IiwibWFjIjoiZjBhNjYxMGYzNTc2OTFjYTA0MzI4MDZkMWFkZDk4ZGYzYjk4YjFjYzU4ODE4OWI5MGYyMDE1NDFkNDBmMmNhMiJ9
eyJpdiI6Ik45T203YXhSWkZSVWV4UlRtT3AwVEE9PSIsInZhbHVlIjoiVENhaFVMRWhKM0N1NENKT1wvSVNheGJUOVZqUHN1N0lpMERuTEY3cXIxOXZOY2QrZEhoMnc0UzMyb2txOWJVZE5XUjY0T0pOa202cElaYkZ5czJiNnowVW9jSWxLWE5cL2M3M2pMcDFFRUJ6VDZCYmJwemxLOFRkXC9mZFRKc3BkTGx6QStrbnZsazNqYmFDUjVrU3VxZGFET0Ura0w0M051VGJueTc3blo1Q2FOSXVnTk1pSDRObFQwRXRocnBpSTJBaGVQQkpJYmVrMDdHY0FqYjJWQkJYeUl2QVNBcWhRS1h0ZG1QNlgzdk5cLzdhc3V3K2xkbHJyV2VSWklMRVVEdUZkRjk3MVl5NVc5WWtvb1RneXN1WldFMHorN3FhSm9ibFpvVlwvSDIrdEZCN01HM2xqVVlJYVwvV09mdlwvd1VicWpoQVE5cjIwMjNiSWRUelc2ZTFDbVkyYnJVWThiSGVjR0FWNGpVSFBEWktoenVnNXNrenozTjhaM0cxZUhDajFqT2ZKSVg0djVYVTlwTTg2WnZWdlM4VmlsUDkrREVHREVBcTY4MzRZTmN4SUltZEpPMkFNUURBWnNzVExmYjNRc0FEREVWeXFUQTdFTVhuOHBLMTFRNG53PT0iLCJtYWMiOiJlYTRkYWU4YjlmNDY5ZDI2Mjg0MzQ4NjMzMGJlM2YxMTMzMDZmYzIwMmYyNjlhOGNkYzQ0Mjk1MjEwMjNmOGRkIn0=

Nhị trưởng lão lộ ra vẻ mặt quả nhiên là vậy, trầm mặc một lát, sau đó thở dài, nói: “Hy vọng ông không gây chuyện, tên Cửu Thiên này thật không tầm thường, chỉ sợ kiếm hồn gặp cậu ta sẽ làm trò quỷ gì đó!”

Ads
';
Advertisement
x