Ánh mắt giận dữ, lệ khí tràn ngập căn phòng.
Ngay khi khí thế trên người của vài vị trưởng lão được phóng thích, mọi thứ xung quanh đều biến thành hư không đầy sát ý.
Không gian tan vỡ ngay lập tức, những tòa nhà lộng lẫy biến mất khỏi tầm mắt, thay vào đó là sự im lặng tối đen và chết chóc.
Bảy vị trưởng lão đứng kiêu hãnh trong bóng tối như bảy vị thần.
Thân ảnh tỏa ra ánh sáng, hướng về phía Cửu Thiên, đằng đằng sát khí tiến lên phía trước.
Ghế ngồi thần binh dưới người Cửu Thiên cũng biến mất.
Không phải chỉ biến mất trong thị giác mà là thực sự biến mất ngay lập tức, nếu lại ngồi xuống, rất có khả năng sẽ trực tiếp rơi từ hư không.
Không còn nghi ngờ gì nữa, đây là đạo vực do mấy vị trưởng lão phóng thích ra.
Đây là lần đầu tiên Cửu Thiên nhìn thấy đạo vực có thể chồng chất lên nhau như thế này.
Sức mạnh được tạo ra thực sự đáng sợ hơn so với cường giả cực hạn bình thường.
Lúc này, khí thế kết hợp của bảy vị trưởng lão đã khiến Cửu Thiên cảm giác nó giống như Long Sát quỷ vương khi ở trạng thái toàn thắng.
Chỉ là hôm nay, hắn không có đám người Lê tông chủ trợ giúp, huống chi là thần binh như gương Hạo Khí Trừ Ma để sử dụng.
Cửu Thiên chậm rãi đứng dậy, mỉm cười nhìn bảy vị trưởng lão trước mặt.
Xem ra lần này hắn đã đến đúng chỗ, Thần Hoàng nhất mạch có uy lực như vậy, điều này làm cho Cửu Thiên cảm thấy kinh ngạc, vui vẻ an tâm và hưng phấn.
Hắn không sợ Thần Hoàng nhất mạch sẽ làm gì mình, nhưng hắn sợ uy lực của Thần Hoàng nhất mạch đã lụi tàn, vô dụng.
Trong trường hợp đó, giá trị chuyến đi đến Hỗn Độn của hắn sẽ giảm đi rất nhiều.
Trong mắt Cửu Thiên, đây sẽ là trợ lực của hắn. Tất nhiên, càng mạnh càng tốt.
Mặc dù bây giờ, có vẻ như đám người này sẽ động thủ với hắn.
"Sao vậy, đại trưởng lão thật sự không tới ư?"
Cửu Thiên lại hỏi.
Trong nháy mắt, Cửu Thiên không nhìn ra trưởng lão nào là cường giả cực hạn đã ngưng tụ thành tiểu thế giới rồi.
Nói cách khác, đại trưởng lão không nằm trong số đó.
Vị đại trưởng lão này thật là vững như thái sơn, khi xảy ra chuyện lớn như vậy trên núi Thần Hoàng, ông ta cũng thật sự không xuất hiện.
Bảy vị trưởng lão vây quanh Cửu Thiên, sức mạnh đáng sợ bắt đầu đè bẹp thân thể Cửu Thiên.
Không có ngõ cụt, không có khoảng trống, và không có khả năng né tránh và trốn thoát.
Bảy vị trưởng lão đối phó hoàn toàn với thái độ giết chóc.
Sức mạnh càng ngày càng gần, mục đích là để cho Cửu Thiên không có chỗ để phản kháng.
Đạo vực trên người Cửu Thiên cũng sáng lên, đao vực của hắn tự nhiên không thể so sánh với bảy vị trưởng lão.
Nhưng trì hoãn một chút cũng không sao.
Cửu Thiên nhìn bảy vị trưởng lão không nói lời nào, không có ý định trả lời. Hắn lại vội vàng lên tiếng: "Tôi chỉ muốn gặp đại trưởng lão của Thần Hoàng nhất mạch, vì sao lại không cho tôi gặp!"
Nhị trưởng lão, dường như là người lớn tuổi nhất, cuối cùng cũng trả lời, sức mạnh vẫn đang điên cuồng đè ép đạo vực của Cửu Thiên, nhị trưởng lão chỉ vào mặt Cửu Thiên
và nói: “Tiểu tử, cậu nghĩ mình là ai, có tư cách gì để gặp đại trưởng lão.
Cửu trưởng lão nằm trên mặt đất, phun máu và hét lên: "Các vị trưởng lão. Không cần nói nhảm với hắn, giết hắn! Người này cực kỳ kiêu ngạo, chẳng coi Thần Hoàng nhất mạch chúng ta ra gì, muốn đánh cứ đánh, muốn giết cứ giết. Nếu không diệt trừ, tôn nghiêm của Thần Hoàng nhất mạch phải để ở chỗ nào chứ!"
Nghe được lời nói của cửu trưởng lão, uy lực do bảy vị trưởng lão phóng thích lập tức bắt đầu tăng cường trở lại.
Đao vực của Cửu Thiên nhanh chóng bị đè lại, hắn sắp sụp đổ dưới sức mạnh đáng sợ này.
Cửu Thiên hét lớn: "Tôi là hậu duệ của Cửu Tiêu nhất mạch, cùng một thể với Thần Hoàng nhất mạch. Làm thế nào không đủ tư cách để gặp đại trưởng lão. Về phần cuồng vọng giết người. Hừ, cửu trưởng lão, chân tướng như thế nào, trong lòng ông tự mình biết rõ!"
Cửu trưởng lão nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt thay đổi.
Nhị trưởng lão khẽ cau mày, nhưng cũng không thu hồi sức lực lại.
Tuy nhiên, nghe thấy thân phận Cửu Tiêu nhất mạch của Cửu Thiên, sát ý của các trưởng lão đã phần nào được kiềm chế.
Oành!
Đạo vực trên người Cửu Thiên vỡ vụn, sức mạnh đáng sợ đè lên thân thể Cửu Thiên mãnh liệt.
Không có sự bảo vệ của đạo vực, Cửu Thiên chỉ có thể dùng thân thể của mình chống đỡ. Những vết thương nhỏ xuất hiện trên cơ thể Cửu Thiên. Nhưng biểu cảm của Cửu Thiên vẫn không thay đổi, hơi thở không giảm, ánh mắt chết chóc nhìn chằm chằm vào Nhị trưởng lão.
Hắn có thể thấy được nhị trưởng lão là một người nói đạo lý.
Hắn muốn xem nhị trưởng lão nói cái gì, nếu vẫn không cho hắn cơ hội nói.
Cửu Thiên không ngại giết người nữa!
Chốc lát, nhị trưởng lão trả lời: "Hậu nhân của Cửu Tiêu nhất mạch cũng không thể đến Thần Hoàng nhất mạch của chúng ta làm càn được. Tiểu tử, niệm tình cậu là hậu nhân của Cửu Tiêu nhất mạch. Hôm nay tôi sẽ không giết cậu, đưa tay chịu trói, đợi tôi tra rõ chân tướng, sẽ hàn huyện trò chuyện với cậu sau."
Cửu Thiên mỉm cười khi nghe thấy điều này, nói: "Trò chuyện? Xin lỗi, tôi sẽ không nói chuyện với ông. Tôi chỉ muốn nói chuyện với đại trưởng lão. Ông không được coi là người chủ sự của Thần Hoàng nhất mạch! Còn việc đưa tay chịu trói....
Nói đến đây, Cửu Thiên dừng lại.
Đột nhiên, Cửu Thiên duỗi tay ra, trọng kiếm Vô Phong đã cắm vào trong cơ thể của Cửu trưởng lão bay thẳng về phía hắn.
Ầm!
Trọng kiếm Vô Phong hóa thành một tia sáng, không ngờ lại dùng vũ lực xé rách khe hở trong đạo vực do bảy vị trưởng lão phóng thích.
Mặc dù chỉ là khoảng cách rộng bằng ngón tay, nhưng đã là cơ hội tốt cho Cửu Thiên.
Lao về phía trước, Cửu Thiên nắm lấy trọng kiếm Vô Phong và vung nó dữ dội.
"Thiên Địa Nhất Kiếm!"
Bùm!
Lực lượng va chạm, khoảng không xung quanh bảy vị trưởng lão đồng thời nổ tung.
Họ không bao giờ ngờ rằng Cửu Thiên vẫn còn có chỗ để chống cự trong tình huống này.
Bảy vị trưởng lão trở tay để gây áp lực, cho dù cương giả cực hạn, cũng nên bị phong ấn và bất động. Đạo vực trên người Cửu Thiên đã vỡ vụn, tại sao hắn vẫn có thể tự do di chuyển.
Chỉ với một chút công phu như vậy, Cửu Thiên đã phá vỡ sự áp chế của bảy người.
Nhị trưởng lão giơ tay lắc lắc, ánh sao sáng lên trên bầu trời, sau đó vẫy vẫy bàn tay to của mình, bên trong hư không, dòng sông đầy sao rực rỡ, ánh sáng vô tận.
Bầu trời đầy sao, những ngôi sao vô tận!
Vô số tia sáng kèm theo đại đạo chi lực bắn tung tóe mà ra.
Nhị trưởng lão cũng bị Cửu Thiên đánh tới bực mình, lập tức phóng ra đại đạo của mình.
Nhưng sau đó ông ta phát hiện tất cả đại đạo chi lực đều đánh lệch hướng.
Sau một cú đánh vung ra, Cửu Thiên hắn lại trực tiếp lao ra khỏi khoảng không mà bọn họ đã ngưng tụ, lúc này đã bay đi xa.
"Tên nhóc khốn kiếp!"
Nhị trưởng lão lớn tiếng mắng chửi, bay lên.
Vài vị trưởng lão đồng thời bay lên đuổi theo.
Trong bầu trời, dưới chân Cửu Thiên, Tiểu Hắc vỗ cánh bay điên cuồng. Cửu Thiên dùng tay trái kết pháp quyết, càn khôn khí ngưng tụ ngũ hành để tăng tốc. Âm dương kình trên tay phải rót vào trong cơ thể Tiểu Hắc, trợ giúp Tiểu Hắc bay nhanh hơn.
Trên mặt nở nụ cười, Cửu Thiên không có thời gian đánh nhau với những người này.
Tưởng hắn thật sự là một tên ngốc à? Muốn để hắn chiến đấu với từng người một.
Xác định đại trưởng lão sẽ không xuất hiện, Cửu Thiên trực tiếp bay về phía đỉnh núi ở trung tâm núi Thần Hoàng.
Cửu Thiên chỉ vào đỉnh núi cao chót vót ở giữa, lớn tiếng nói: "Tiểu Hắc, mau đến đó!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất