Gió thổi vù vù, kiếm chỉ bầu trời.
Uy phong lẫm liệt, khí chấn bát phương.
Cự kiếm trong tay, Cửu Thiên như chiến thần giáng lâm.
Băng Tuyết Lực Vương ngã dưới đất bắn lên một phiến vụn băng. Dư ba kiếm khí tản ra đánh tan cơ thể của người nước Bắc Thần, những căn nhà ở xung quanh rung chuyển.
Trong đô thành, các cư dân vốn trốn ở trong nhà, lúc này cũng từ trong khe cửa, từ trên cửa sổ, nhìn ra bên ngoài.
Bọn họ cũng muốn xem bên ngoài rốt cuộc xảy ra chuyện gì, là ai đang chiến đấu với người của nước Bắc Thần.
Nước Võ Đỉnh của hiện nay còn có thể phản kháng cường giả của nước Bắc Thần ư?
Rốt cuộc là ai?
Khi bọn họ nhìn thấy Băng Tuyết Lực Vương ngã ra đất, lũ lượt phá ra tiếng sửng sốt.
Khoảng thời gian này, bọn họ thấy quen cảnh chém giết của Băng Tuyết Lực Vương đối với cường giả của đô thành. Lại chưa từng nghĩ, trong nước Võ Đỉnh còn có ai có thể cùng lúc đánh ngã nhiều Băng Tuyết Lực Vương như thế.
Ánh mắt của tất cả mọi người đều nhìn sang bóng dáng hùng vĩ như núi, áo choàng vô song, giống như anh hùng cái thế trong thành.
“Là Cửu Thiên! Cửu tước gia về rồi!”
“Thật sự là Cửu Thiên, trời ạ, Cửu Thiên đã đánh bại Băng Tuyết Lực Vương!”
“Cửu tước gia lớn quá, ngài ấy trở nên thật lợi hại”
Vô số người ở trong phòng thảng thốt.
Trong mắt bọn họ đều thắp lên ngọn lửa hy vọng.
Người đi ra từ thành nhỏ châu vực nhỏ như Cửu Thiên, trước kia ở đô thành từng tạo ra kỳ tích cho bọn họ xem.
Bây giờ, chỉ cần là người của nước Võ Đỉnh, hy vọng Cửu Thiên lại tạo ra kỳ tích nữa.
Bọn họ đều ở trong lòng thầm cổ vũ cho Cửu Thiên.
Bao nhiêu người, thầm siết chặt nắm đấm.
Cửu Thiên không thèm nhìn Băng Tuyết Lực Vương ngã ra kia.
Một kiếm của hắn không chỉ ẩn chứa canh kình của hắn, còn có Sinh Linh Đại Đạo mạnh mẽ.
Một kiếm phá diệt sinh cơ, cho dù nhục thân của những Băng Tuyết Lực Vương này có cứng rắn cũng không có tác dụng.
Chỉ nghe thấy bọn họ nằm rên ở dưới đất, sau một lúc giãy dụa thì không còn động tĩnh gì nữa.
Sinh cơ mất đi, đối thủ có thực lực như này, ở trong tay Cửu Thiên lúc đang tức giận như hiện nay, thật sự không chống đỡ nổi một chiêu.
Chiến đấu không phải tỉ thí, Cửu Thiên cũng không có hứng thú thể hiện thực lực cho bọn họ.
Chỉ một kiếm, Cửu Thiên khiến tất cả con cháu của nước Bắc Thần cảm thấy run sợ.
Đây chính là Cửu Thiên mà bọn họ muốn tìm!
Có giỏi thì tới!
Rảo bước đi về phía trước, Cửu Thiên cũng lười biến nhỏ cơ thể.
Nhấc đôi chân cực lớn đi về phía trước, mỗi một bước đều có thể gây rung chấn mặt đất.
Băng Thánh ở trong nội thành đằng xa cuối cùng cũng bay lên.
Bà ta đã nhìn ra, nếu lúc này bà ta không ra tay, Cửu Thiên thật sự sẽ giết toàn bộ cao thủ của nước Bắc Thần mà bà ta dẫn tới đây.
Với thực lực của hắn, tuyệt đối có thể làm được.
“Trẻ như vậy thì có tu vi như này, nếu để cậu sống tiếp, vậy thì nước Bắc Thần của tôi chẳng phải sẽ gặp họa ngập đầu ư!”
Mí mắt của Băng Thánh cũng đang giật giật, dù là cường giả cực hạn như bà ta cũng bị khí thế của Cửu Thiên hơi chấn áp.
Lúc này, bà ta đã có mất đi bình tĩnh của người là cường giả cực hạn.
Ngón tay điểm nhẹ, một mặt gương băng tinh xuất hiện ở trước mặt bà ta.
Băng Thánh vụt người tiến vào trong mặt gương băng tinh, cùng lúc này, xung quanh Cửu Thiên bỗng xuất hiện vô số bóng dáng màu băng lam.
Áo choàng thủy tinh trùm người, mắt phượng, mày lá liễu, môi hơi đỏ, rất có phong vận.
Đầu đỉnh đội mũ băng tinh xanh tím, trên có băng loan, hoa văn rồng băng. Nhan sắc cao quý, ánh sáng tỏa ra.
Tay phải cầm tinh trượng, tay phải cầm trường kiếm, bóng dáng của Băng Thánh triệt để bao vây Cửu Thiên.
Bóng dáng ngập trời này cùng lúc lên tiếng: “Cửu Thiên, cậu giết đồ đệ của tôi, hủy hoại truyền thừa của Thiên Các. Hôm nay tôi bắt cậu nợ máu nợ bằng máu!”
Cửu Thiên thấy Băng Thánh đột nhiên hiện ra, khẽ cười một tiếng, nói: “Thì ra là vì trả thù cho thánh nữ nước Bắc Thần mà tới. Đồ đệ đánh không lại thì sư phụ tới. Không tìm được chính chủ thì hủy hoại đất nước của người ta. Bà là cường giả cực hạn, lại quá vô sỉ, không nói quy tắc. Quả nhiên, chỉ là đàn bà chơi băng mà thôi!”
Cửu Thiên nói những lời khiến sắc mặt của Băng Thánh thay đổi.
Ở bên dưới, Hàn Liên sư huynh vỗ tay nói hay: “Cửu Thiên sư đệ, chửi hay lắm. Trình độ chửi người này của đệ bằng một nửa huynh rồi. Có điều lần sau đệ có thể thử thô tục hơn một chút, giống như ta như này. Lão thái bà của nước Bắc Thần, bà chính là đôi giày rách không biết xấu hổ, còn dám tới nước Võ Đỉnh diễn trò!”
Băng Thánh bị mắng mặt mày đều xanh lè, đôi mắt băng tinh mang theo sát khí.
Vung tay, Băng Thánh vậy mà ra tay với Hàn Liên sư huynh trước.
Một cột ánh sáng màu băng lam lập tức bắn ra, lực lượng đáng sợ, ngay cả không gian cũng sắp đông cứng.
Cửu Thiên đưa tay trái ra, nhẹ nhàng nắm lấy, cột ánh sáng đang muốn đánh vào mặt của Hàn Liên sư huynh, bụp một tiếng hóa thành vụn băng ngập trời.
Băng Thánh quay đầu nhìn thì phát hiện trọng kiếm Vô Phong của Cửu Thiên công kích tới trước mặt bà ta, kèm theo giọng nói lạnh lùng của Cửu Thiên.
“Đối thủ của bà là tôi, lão yêu bà!”
Bóng người ngập trời, Cửu Thiên lại chỉ chém một cái.
Trọng kiếm Vô Phong khổng lồ mang theo dương viêm hừng hực, trực tiếp dừng vào bản thể của Băng Thánh.
Hoa chiêu như này, đối với Cửu Thiên mà nói, thật sự không có tác dụng gì.
Tuy bây giờ Cửu Thiên không phải cường giả cực hạn, nhưng nếu nói nắm chắc đối với sự thay đổi của thiên địa, phản đoán đối với đạo chi lực, cường giả cực hạn cũng không có bao nhiêu người có thể so với hắn.
Cái mà khí – võ song tu mang tới cho Cửu Thiên là dùng năng lực vượt giai chiến đấu.
Đặc biệt là đối đầu với cường giả cực hạn chỉ mới vừa tìm được cách đối phó với áp chế của thiên địa như Băng Thánh.
Bup!
Băng Thánh trong lúc ngàn cân treo sợi tóc, dùng tinh trượng của mình chặn trọng kiếm khổng lồ của Cửu Thiên.
Lực lượng đáng sợ của Cửu Thiên khiến mặt mày của Băng Thánh trở nên hơi vặn vẹo.
Đây còn là lực lượng của võ tôn sao?
Theo Băng Thánh thấy, lực lượng của Cửu Thiên đã vượt qua cường giả cực hạn bình thường. Cửu Thiên lần nữa thay da đổi thịt, hiện nay chỉ dựa vào lực lượng của nhục thể thì đã vượt xa võ tôn bình thường, cộng thêm bạo phát của canh khí, đủ để khiến cường giả cực hạn cảm thấy sợ hãi.
Đạo vực dưới chân bỗng phóng ra, một cỗ ánh sáng màu băng lam bao trùm Cửu Thiên ở trong.
Đồng thời, Băng Thánh xoay tay chém tiếp một kiếm.
Đâm một kiếm này, thiên địa chi lực của nửa thành trì bỗng khựng lại, bầu trời mặt đất, lúc này đều xuất hiện vô số băng tuyết.
Băng Thánh giống như một kiếm đóng băng cả thiên địa.
Đối mặt với một kiếm này, Cửu Thiên không tránh không né, đạo vực dưới chân mở ra.
Trong nháy mắt đè đạo vực của Băng Thánh trở lại.
Cho tới bây giờ, đạo vực của Cửu Thiên vẫn không có bất cứ đạo chi lực nào, nhưng phạm vi đạo vực của hắn lại khuếch đại không ít, cường độ cũng gấp mấy lần lúc đầu.
Đạo vực vừa phóng ra của Băng Thánh bị đè trở lại.
Đồng thời, tay trái của Cửu Thiên đã chặn một kiếm này của Băng Thánh.
Càn khôn kình trào dâng, hai ngón tay của Cửu Thiên kẹt mũi kiếm, mặc cho băng sương hung tợn, ta vẫn đứng bất động.
Keng!
Bụng nhẹ ngón tay, Cửu Thiên búng kiếm của Băng Thánh sang một bên. Tay phải buông trọng kiếm Vô Phong ra, tay của Cửu Thiên siết thành nắm đấm.
Một tiếng quát vang lên, Cửu Thiên đấm một quyền vào mặt của Băng Thánh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất