CHƯƠNG 1796
Tổ Thu trưởng lão nói: “Sao hả, cậu còn muốn mặc cả à? Tôi kêu cậu đi làm thì cậu đi ngay. Nếu cậu còn do dự, còn vượn đủ lý do, cậu sẽ biết hậu quả đấy.
Cửu Thiên nhìn biểu cảm kiên định của Tố Thu trưởng lão, bỗng mỉm cười.
Hắn đưa tay nhận lấy dao Đồ Ma mà Tố Thu trưởng lão đưa cho hắn!
Khoảnh khắc Cửu Thiên nhận lấy dao Đồ Ma, ánh mắt của Tố Thu trưởng lão hơi thay đổi. Nhưng cũng chỉ trong nháy mắt, không có bất cứ ai phát giác.
Cầm lấy con dao, Cửu Thiên đánh giá, nói: “Thần khí tốt!”
Tố Thu trưởng lão cười nói: “Đương nhiên là thần khí tốt. Thứ này chính là vật cất giữ của Kình Thiên quốc chủ, tôi nhớ đây vốn là con dao của người yêu của Kình Thiên quốc chủ. Người phụ nữ kia từng nói giết sạch ma tu trong thiên hạ!”
Tố Thu trưởng lão xoay đầu nhìn Kình Thiên quốc chủ, nói: “Như thế nào, bị vũ khí của người mình yêu giết chết, ông chắc chết không còn gì hối tiếc nhỉ?”
Kình Thiên quốc chủ hơi ngẩng đầu lên, nói: “Cơ thể, chẳng qua chỉ là một cái vỏ mà thôi, chết chẳng qua chỉ là một giấc mộng thôi. Chết ở trong tay ai không phải chết, chết ở trong tay thứ gì không phải là chết”
Tố Thu trưởng lão cười nói: "Cảnh giới tốt đấy. Chẳng trách ông có thể thành thánh, chỉ đáng tiếc, ông không ngưng ra được thế giới chi lực, không phá được chân lý thiên địa. Vẫn là một con người, nếu không, cho dù tôi bắt được ông, cũng không giết được ông”
Kình Thiên quốc chủ cười to ba tiếng, nói: “Nếu tôi ngưng ra thế giới chi lực, hiểu được chân lý thiên địa, siêu phàm nhập đạo, nhục thân thành thánh, chỉ dựa vào những kẻ tôm tép như các người cũng dám nói năng vớ vẩn ở trước mặt tôi ư, nực cười!”
Tố Thu trưởng lão gật đầu nói: “Vậy nên tôi nói đáng tiếc. Nhóc con, còn không đi mau!”
Tố Thu trưởng lão phất tay với Cửu Thiên, Nam Cung Lệ trợn to mắt, con ngươi cũng sắp trợn ra ngoài, nhìn chằm chằm Cửu Thiên.
Cửu Thiên không nhìn hắn ta, chỉ nghịch con dao trong tay, từ từ đi về phía Kình Thiên quốc chủ.
Tố Thu trưởng lão nói: “Mau lên, cậu lấy ra máu mi tâm của ông ta, tôi sẽ dẫn động đại trận Dung Ngưng cưỡng chế rút lực lượng của ông ta, nó có tác dụng truyền thừa
Cửu Thiên đi tới trước mặt Kình Thiên quốc chủ, nhìn vào Kình Thiên quốc chủ nói: “Bệ hạ, nói cho tôi biết. Thánh giả không phải rất mạnh sao? Sao ngài lại bị bắt?
Kình Thiên quốc chủ cười nói: “Thánh giả rất mạnh sao? Nhóc con, cậu vẫn không hiểu. Thánh giả bị thiên địa áp chế mọi lúc như tôi, thực lực có lúc còn không bằng một võ tôn đỉnh phong. Lại đụng phải vây công của một đám ma đầu đáng chết, bị bắt là chuyện bình thường, không có chỗ nào phi lý cả.
Cửu Thiên gật đầu nói: “Thì ra là vậy, cảm ơn ngài đã giải đáp một thắc mắc của tôi.
Kình Thiên quốc chủ thản nhiên nói: “Không cần khách sáo, trong các ma tu người biết lễ tiết giống như cậu, không có nhiều. Lúc này còn có thể gọi tôi một tiếng bệ hạ."
Khẽ cười hai tiếng, Kình Thiên quốc chủ nói: “Nào, đâm vào mi tâm của tôi đi. Nhất định phải đâm chính xác, nếu không trọng thưởng của cậu sẽ không còn”
Cửu Thiên nói: “Yên tâm, tôi sẽ không đâm lệch. Chỉ là bệ hạ nhất định đừng né, tôi dễ run tay, mất mặt thì không tốt”
Cửu Thiên dứt lời thì giơ cao con dao lên.
Ở đằng sau, sắc mặt của Tố Thu trưởng lão lạnh đi từng chút.
Bỗng nhiên, lực lượng toàn thân của Cửu Thiên truyền vào dao Đồ Ma, ánh sáng lập tức phát ra.
Vào lúc này, Nam Cung Lệ cắn chặt hàm răng, cả người đều đơ ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất