CHƯƠNG 1602
Tất cả các luyện khí sĩ không nói một lời, đã tới bước này rồi, không ai sẽ dễ dàng rút lui.
Thủy Gia Hành từ từ nói với Thủy Văn Triệu: “Em gái, tới lúc đó em đi theo anh. Anh xem ai dám đối phó em, chỉ để hai chúng ta vượt qua, tỉ thí một phen ở trước mặt bệ hạ là được rồi.”
Thủy Văn Triệu mỉm cười gật đầu.
Hỏa Đan Thư khẽ nói ở bên cạnh Hỏa Chí Long và Hỏa Chí Thiên: “Đại thiếu gia, nhị thiếu gia. Nếu là cách thức này, đối với Hỏa gia chúng ta mà nói thật sự là quá tốt. Hỏa gia của chúng ta có ba người!”
Hỏa Chí Thiên hừ lạnh một tiếng, nói: “Ba người ư? Sao tôi không nhìn thấy, Cửu Thiên đâu? Cậu ta đâu rồi?”
Tam trưởng lão không nhịn được mà vỗ một cái vào gáy của Hỏa Chí Thiên, nói: “Ngu xuẩn. Đã là lúc này rồi, còn ôm ân oán cá nhân làm việc. Cậu là muốn chọc ta tức giận à? Hỏa Chí Thiên, ta nói cho cậu biết, hai người các cậu ít nhất phải có một người vượt qua ải này, hiểu chưa?"
Hỏa Chí Thiên thầm cắn răng đáp ứng.
Hỏa Chí Long vỗ vai của Hỏa Chí Thiên, nói: “Đừng nghĩ nhiều như vậy, tu vi của Cửu Thiên đó không tệ. Tới lúc đó để cậu ta thay chúng ta chặn tất cả công kích là được.
Hỏa Chí Thiên nghe vậy lúc này mới cười nói: “Anh cả, anh nói đúng, đối với người hầu thì phải dùng như vậy!”
Ông lão mặc đồ đen thấy không ai lên tiếng thì cười nói: “Xem ra các người đều đồng ý rồi. Vậy thì tốt, đợi lát nữa tỉ thí sẽ bắt đầu”
Ông lão mặc đồ đen nói xong thì vung tay ném ra một khoảng phù văn.
Vô số phù văn bay về đằng xa, giống như sao băng ngập trời rơi xuống các nơi ở bên ngoài Thánh Linh Thiên Khuyết.
Những phù văn này, đợi tới khi chính thức khai chiến thì sẽ trở thành những đôi mắt lơ lửng ở trong thiên địa, để tất cả mọi người của nước Đan Thánh quan sát.
Tứ trưởng lão của Thủy gia đanh giọng nói: “Tại sao không bắt đầu vào bây giờ?”
Ông lão mặc đồ đen thản nhiên nói: “Đợi thêm một lúc, bây giờ người không đủ!”
Mọi người nhìn xung quanh, sau đó Thổ Hoảng của Thổ gia khẽ cười nói: “Hình như chỉ thiếu Cửu Thiên nhỉ. Cậu ta thật có mặt mũi, bắt tất cả mọi người ở đây đợi cậu ta. Kim Nhất Minh lớn giọng nói: “Tiền bối, thời gian không đợi người. Nếu bây giờ cậu ta còn không xuất hiện, nói không chừng là từ bỏ tỉ thí ngày hôm nay rồi.”
Mộc Tử Tề nói theo: “Trận trước cậu ta tiêu diệt Mộng Yểm, đoán chắc đã bị trọng thương. Hiện nay không điều dưỡng lại được cũng là bình thường. Tiền bối cần gì phải đợi cậu ta chứ?”
Ông lão mặc đồ đen cười mà không nói, quay đầu nhìn về phía đám người Hỏa Chí Long, cười nói: "Các người cảm thấy sao?”
Hỏa Chí Long đè thấp giọng nói: “Tam trưởng lão, chúng ta cần đợi Cửu Thiên không?”
Tam trưởng lão suy nghĩ rồi nói: “Có Cửu Thiên ở đó, phần thắng của hai cậu lớn hơn một chút”
Hỏa Chí Long gật đầu hiểu ý, mở miệng chuẩn bị nói thay cho Cửu Thiên, nhưng vào lúc này, tam trưởng lão lại nói tiếp: “Nhưng không có Cửu Thiên, thật ra cũng tốt. Cậu ta làm đã đủ rồi không phải sao?”
Hỏa Chí Long lập tức im miệng, tam trưởng lão ho nhẹ hai tiếng, nói: “Tiền bối, tôi cho rằng quy tắc là quy tắc, không bằng...
Lời còn chưa nói xong, cửa lớn của Thánh Linh Thiên Khuyết bỗng mở ra.
Một luồng ánh sáng mạnh bắn ra từ trong Thánh Linh Thiên Khuyết, lực lượng giống như gió lốc bốc thẳng lên trời, thấp thoảng còn kèm theo vài phần xoáy khí.
Cảm nhận được gió lốc ở đằng sau, ông lão mặc đồ đen bỗng sững người, ông ta dường như nghĩ tới cái gì đó, dùng ánh mắt không dám tin nhìn về phía sau.
Mỉm cười nhìn mọi người, Cửu Thiên cười nói: “Mọi người tới hết rồi à, tôi không có bỏ lỡ cái gì chứ?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất