CHƯƠNG 1599
“Được rồi, cậu còn muốn hỏi gì nữa không?”
Ông lão mặc đồ đen lên tiếng.
Cửu Thiên suy nghĩ rồi hỏi: “Tiền bối, giống như ngài, người của Cửu Tiêu Môn phân tán các nơi trong thiên hạ, còn có bao nhiêu người?”
Ông lão mặc đồ đen cười nói: “Không nhiều. Có thể còn có mấy trưởng lão còn sống. Đúng rồi, nếu sau này cậu có thể gặp những lão già đeo nhẫn Thanh Tiêu, Bích Tiêu, Đan Tiêu, Cảnh Tiêu, Ngọc Tiêu, Lương Tiêu, Hỏa Tiêu này thì chào hỏi giúp ta. Nói với bọn họ, tôi ở nước Đan Thánh canh giữ linh vị cho tông chủ. Những người khác ấy à, ừm, còn có Tố Mạn. Không biết cô ta sao rồi. Nếu cậu có thể gặp được, cũng hỏi thăm giúp tôi. Cậu cứ nói với cô ta, đừng cố chấp nữa.
Cửu Thiên gật đầu hiểu ý, hành lễ lần nữa.
Ông lão mặc đồ đen mỉm cười nhìn Cửu Thiên nói: “Được rồi. Chuyện liên quan tới Cửu Tiêu Môn đã nói đại khái cho cậu rồi. Những chi tiết vặt vãnh trong quá khứ đó, cậu sau này đi hỏi sư phụ của cậu đi. Bây giờ, ta muốn hỏi cậu một vấn đề.
Cửu Thiên nói: “Mời tiền bối hỏi.”
Ông lão mặc đồ đen nói: “Cậu tới nước Đan Thánh làm gì? Ta nhớ lần gặp mặt cuối cùng của ta và Ngô Tân, sư phụ của cậu chắc đã rời khỏi Đông Giới đi về phía Tây Lĩnh mới đúng.
Cửu Thiên nhíu mày nói: “Đông Giới, Tây Lĩnh?”
Ông lão mặc đồ đen cười nói: “Cậu không phải là lần đầu đi xa đấy chứ. Thiên hạ chia ra bốn khu, Đông Giới, Tây Lĩnh, Nam Vực, Bắc Cương. Nước Đan Thánh và hàng nghìn đất nước lớn nhỏ ở xung quanh đều nằm ở Đông Giới.
Cửu Thiên ồ một tiếng hiểu ra, hắn thật sự là lần đầu nghe nói thiên hạ có phân chia như vậy.
Cửu Thiên nói: “Sư phụ quả thật đã quay lại Đông Giới rồi. Lần này tôi tới nước Đan Thánh là để giúp sư phụ tìm đồ.”
Ông lão mặc đồ đen nói: “Đồ gì?”
Cửu Thiên trầm mặc, một lời khó nói.
Ông lão mặc đồ đen nhíu mày nói: “Sao thế? Cậu không chịu nói với ta sao?”
Cửu Thiên nói: “Sự việc trọng đại, tôi có thể chỉ có một cơ hội này, tôi không cược nổi. Tiền bối lượng thứ, tôi thật sự không muốn lừa ngài, vậy nên chỉ có thể không nói. Ông lão mặc đồ đen nhìn vào mắt của Cửu Thiên, cười nói: “Xem ra đồ cậu muốn tìm, ở trong nước Đan Thánh cũng là vật rất hiếm. Bỏ đi, bây giờ ta chẳng qua chỉ là một người canh giữ linh vị mà thôi, cũng không giúp được cậu cái gì. Cậu không nói thì không nói. Có điều nếu cậu đã kế thừa đạo thống của Cửu Tiêu Môn, vậy thì mấy ngày này, ở đây canh giữ linh vị mấy ngày cho tông chủ đi
Cửu Thiên cúi người nói: “Vâng, tiền bối”
Ông lão mặc đồ đen đứng dậy đi ra bên ngoài. Cửu Thiên bỗng nhớ ra cái gì đó, lên tiếng: “Tiền bối, Mộng Yểm của ngài, thật sự xin lỗi”
Ông lão mặc đồ đen cười nói: “Quà gặp mặt trưởng bối cho vãn bối nhập môn, vốn là quy tắc. Bây giờ ta không có thứ gì, nếu cậu đã thích Mộng Yểm đó, tặng cậu cũng được, giữ lấy đi”
Nói xong, ông lão mặc đồ đen đi ra khỏi cửa lớn của Thánh Linh Thiên Khuyết.
Khế phất tay, cửa lớn đóng lại.
Cửu Thiên nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn vẫn đang run rẩy, cười nói: “Vị sư thúc tổ này, tuy ngoài miệng nói không còn là người của Cửu Tiêu Môn nữa, nhưng thật ra ngài ấy vẫn yêu Cửu Tiêu Môn từ tận đáy lòng!”
Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Đâu chỉ là từng nghe nói, ta trước kia đi theo chủ nhân trước trước trước nữa của ta đã thấy Thần Tiêu võ thánh tiền bối giết ma tu, đúng kiểu lật tay phá hư không, lật tay diệt quốc. Những ma khi mạnh mẽ đó, ở trước mặt Thần Tiêu võ thánh tiền bối, căn bản không phải đối thủ”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất