CHƯƠNG 1590 

Cửu Thiên yên lặng suy nghĩ, mấy người ở đằng sau gọi. 

“Lẽ nào bắt chúng ta ở đây tròn ba canh giờ, cho vượt qua vòng tỉ thí đầu tiên vậy sao? Như vậy cũng vô vị rồi!” 

Cửu Thiên quay đầu nhìn, quả nhiên là luyện khí sĩ của Kim gia. 

Trong năm đại gia tộc, cũng chỉ có duy nhất người của Kim gia nói năng tùy tiện. Cho dù là Hỏa Chí Thiên, cũng ổn trọng hơn bọn họ. 

Một luyện khí sĩ của Thổ gia cười nói: “Nếu anh không chịu đợi ở đây. Có thể không đợi, anh đi vòng vòng đi 

“Đi thì đi, chỗn hoang dã mênh mông, có gì không thể đi vòng vòng. 

Nói xong, hai luyện khí sĩ của Kim gia cất bước đi vềai phía trước. 

Chỉ có Kim Nhất Minh của Kim gia hình như cảm thấy như vậy không ổn, muốn kéo bọn họ lại. 

Nhưng khoảnh khắc hắn ta đưa tay ra, hai luyện khí sĩ cất bước đi ra ngoài bỗng nhiên bị xé tan. Cơ thể của hai người bỗng nổ ra, hóa thành mưa máu ngập trời bắn vào mọi người. 

Mảng thịt bắn xung quanh, Kim Nhất Minh lùi lại mấy bước, kinh sợ nhìn cảnh này. 

Ở các nơi trong nước Đan Thánh, các luyện khí sĩ đang cười hi hi ha ha uống trà quan sát cũng lập tức tái mặt, mặt mày kinh sợ. Có một số người bị dọa ném cả ly trà ra đất. 

“Chết rồi sao?” 

“Cứ chết như vậy sao?" 

“Thật hay giả vậy?” 

Tất cả mọi người đều không dám tin. 

Trong huyễn cảnh Ma Vực, đám người Cửu Thiên cũng như vậy. 

Máu tươi bắn ra đất,gi miếng thịt ở trước mắt. Nhìn kỹ, mọi người có thể nhìn thấy mặt đất trước mặt nhuộm một lớp màu đỏ. 

Thần sắc của mọi người thay đổi, bọn họ vốn còn đang nói chuyện phiếm, lúc này đều không dám nói chuyện. 

Những công tử thế gia này, ở trong gia tộc lâu, đâu từng thấy cảnh tàn khốc như này. 

Có hai người lập tức bị dọa lùi lại, chân bắt đầu run rẩy. 

Lông mày Cửu Thiên nhíu chặt, hắn vẫn có chút không dám tin cảnh tượng trước mắt. Người của năm đại gia tộc nói chết thì chết? 

Còn chưa đợi Cửu Thiên nghĩ thông, lại có hai tiếng kêu thảmme thiết vang lên. 

Mọi người quay đầu nhìn, lập tức nhìn thấy hai thanh trường đao cực lớn trong suốt lại xuyên qua cơ thể của hai người. 

Máu tươi chảy ra, hai người vẫn đang liều mạng giãy dụa, nhưng cơ thể sau trường đao lại không cho hai bọn họ cơ hội nói chuyện. Nó mang theo nụ cười u ám, lập tức xé xác hai người ra. 

Máu tươi rơi vào thân của nó, lúc này mọi người mới nhìn thấy dung mạo đáng sợ của nó. 

Đó là một gương mặt méo mó, hoàn toàn không có hình người. 

Cổ vặn vẹo, khóe miệng kéo tới tận mang tai, cái miệng to há to không có răng, hai mắt có màu đỏ máu. 

Nửa bên mặt giống như bị người khác dùng tay bóp, nặn thành một cục, nửa còn lại thì không sao, chỉ là phủ kín những dòi kinh tởm. Cơ thể của nó trong suốt, tay chân đều là trường lao, giống như nhện đang bò dưới đất. 

Một gương mặt như này đủ khiến bao nhiêu người sau này mơ thấy ác mộng. 

Cửu Thiên nhìn nó, pháp châu Hư Vô và long châu đã xuất hiện trong tay. 

“Giết!” 

Đột nhiên, đám người Thủy Gia Hành ra tay trước. 

Một phiến pháp quyết mạnh mẽ mang theo ánh sáng đầy màu sắc trực tiếp đánh vào trên người của nó. 

Ngay lập tức, vùng hoang dã đằng trước bị nổ phẳng một khoảng. 

Tất cả trở lại yên lặng, chỉ còn lại vết máu đầy đất, tố cáo chuyện vừa xảy ra. 

“Đó rốt cuộc là thứ gì?” 

Hỏa Chí Thiên lớn giọng hỏi. 

Người trả lời hắn ta là Cửu Thiên, Cửu Thiên từ từ nói: “Mộng Yểm. Thứ vừa rồi là một con Mộng Yểm sống. 

Mọi người đều sững sờ nhìn sang Cửu Thiên, sắc mặt của Hỏa Chí Long cũng lập tức thay đổi. 

“Cậu là nói, thứ vừa tập kích chúng ta là Mộng Yểm - một trong những huyễn vật ma khí mạnh mẽ nhất của luyện khí sĩ ma tu sao? 

Cửu Thiên gật đầu nói: “Ngoài nó ra, không có giải thích khác. Tôi phải nhắc nhở mọi người trước, nơi mà chúng ta đang ở bây giờ rất có khả năng là địa bàn của Mộng Yểm. Không chạy được ra ngoài đâu. Cách duy nhất có thể làm là giết nó. 

“Giết kiểu gì? 

Thủy Gia Hành hỏi. 

Cửu Thiên lắcmm đầu nói: “Không biết. Nhưng tôi từng ở trong một quyển sách đọc được một câu, đụng phải Mộng Yểm nhất định phải lòng không sợ hãi thì có thể sống” 

Nói xong những điều này, Cửu Thiên trực tiếp đặt mông ngồi xuống đất. 

eyJpdiI6IkJjSUVPNW1XUTkwQmlyZXhaOGJKWVE9PSIsInZhbHVlIjoib0h4b1VJUms3N0doMTVDeU9DUXhYUFZIWXVuSmhnVTI3RHJTR0x4N28xY2dpUitRZnNFb0x0Q3hMNUZUaVRYSXY0cnBIMUlCc1wveHpjVUtKWkcwS0F4YVRxeTRwcm1aOVJnUlA5RmpFdWFldm9HcUlcL2NIMDdmWU50cTNjVFBZcnpvN1VZWTc3a2x1NUdnY0xvWHZuNVA0V2tMN0Z6aUM4UXhoTFFxWFdZN0w4YlJablRaSXhaR2JrVVpocFBMazZnZXFIOGFRcUZOREU4THROYjdqR0NGV1dQc3ZZREhyVGdrQmtPczBrNXdnPSIsIm1hYyI6IjFjYjE2NzU5YjA2YTA1YjAxYjM1YzgwMDM5ZmM2YjdlZWM3MWU2ODAxZDZiMmE5ZmY1YWIwMjM2NWUwNGNjMmEifQ==
eyJpdiI6ImdEZGtYakZEUGRNNVRWSEVQMDNwclE9PSIsInZhbHVlIjoidEFxWWFneks2S3dDaEZVc1IxcCtraElrM3NXdk5SVXlrQWVYRGRvOVwvOHo0dnVkdUZDUzl5bkVpOXkwNXNYSzNMUnlpXC9ObVRUV0hOT00zdTQwUE5HNUFISTRwcVA3NnBRREFnVHc5c3c3eENpVlJHb3NyZ0c5OVJMXC9zUStLK1B6NTZtdlFaazFlWlR4VVFRK1NrQXRBZW9BNmJLTlwvMGM5eGVsUHoyNjVQdkJkTGdwZWpacUFUeHh0b25qaHVJXC9nbUZia2lwSkgyYXVJQ1h3eXZhYTEzczFCVzF4K1ZHazBvSmtuXC9RWDFWRDk3NnlEM2E1YjlrdGtydTBZUllxSEVKaFlJQmcxTDMxV2dzczA2XC9Od1k0czFXbUtzUzJha280bExMSGpPNFV3PSIsIm1hYyI6ImRkZWZlNzljY2NhNDgxZDAxNzVkNDgzNjcwM2RjMDE0OWZjNjM4ZjY1ODY0ZDk1OTI5NWMwOTY3MDM5ODhmMTcifQ==

Cửu Thiên từ từ nhắm hai mắt lại, khóe miệng nhếch lên nở nụ cười như có như không.

Ads
';
Advertisement
x