CHƯƠNG 1585
Thánh Linh Thiên Khuyết, tượng đá sừng sững, nhìn không thấy điểm cuối.
Nơi này là nơi tập trung tất cả các pháp quyết mạnh nhất của nước Đan Thánh, cũng chính là nơi tưởng niệm của tất cả các cường giả của nước Đan Thánh sau khi chết.
Mỗi một pho tượng điêu khắc ở đây đều là một vị cường giả đã mất.
Ánh sáng trên tượng điêu khắc chính là một tia chấp niệm cuối cùng mà bọn họ để lại thế gian, bảo vệ đất nước vừa cổ xưa vừa giàu có này.
Đám mây trắng bay vào trong tượng điêu khắc, sau đó, những pho tượng điêu khắc còn cúi đầu, quan sát bóng người trên đám mây.
Cửu Thiên chỉ vào những tượng điêu khắc này, nói: “Bọn họ đều là khôi lỗi sao?”
Ở bên cạnh, Thủy Văn Triệu đập tay của Cửu Thiên xuống, nói: “Không được chỉ. Mỗi một tượng điêu khắc ở đây đều mang linh hồn của cường giả. Cẩn thận anh còn chưa vào Thánh Linh Thiên Khuyết thì bị những linh hồn cường giả này trực tiếp giết chết.
Cửu Thiên không hiểu, nói: “Nếu đã như vậy, tại sao lại sắp xếp tỉ thí ở nơi như này. Như này chẳng phải rất dễ xảy ra chuyện hay sao?”
Ở đằng sau, Tam trưởng lão của Hỏa gia và Tứ trưởng lão của Thủy gia đi tới, Tam trưởng lão cười nói: “Bởi vì tỉ thí ở đây, các cậu mới có được sự công nhận của những linh hồn cường giả này. Nếu may mắn, rất có khả năng sẽ được vị cường giả đã mất nào đó nhìn trúng, sau đó có được công pháp truyền thừa của ngài áy. Cơ duyên như này, e là trong khắp nước Đan Thánh, cũng không có nhiều. Chỉ có con cháu của năm đại gia tộc chúng ta mới có cơ hội như này. Lần trước, Thủy Gia Hành không phải ở đây có được một bộ công pháp Nhược Thủy Tam Thiên hay sao?
Thủy Gia Hành chỉ cười không nói, cúi người nói: “Một bộ pháp quyết bình thường, khiến Hỏa trưởng lão chê cười rồi.
Thủy Văn Triệu cười nói: “Tôi nghe nói ở đây còn có đan pháp do Đan Thánh để lại, nếu tôi may mắn có được thì tốt”
“Sẽ có cơ hội!”
Ngón tay Cửu Thiên nhẹ nhàng vuốt ve chiếc nhẫn của mình, nói. Canh khí trong cơ thể lại bắt đầu dao động một cách bất an.
Dường như càng gần Thánh Linh Thiên Khuyết đó, canh khí của hắn càng bất an.
Cửu Thiên thật sự không hiểu rốt cuộc sẽ là thứ gì có thể khiến canh khí của hắn dao động thành như vậy.
Bỗng nhiên, trên người khôi lỗi mặc giáp đen đứng ở xung quanh đám mây trắng lóe lên ánh sáng, sau đó mây trắng dưới chân bắt đầu tăng tốc.
Vô số bức tượng cao lớn như núi lướt qua bên cạnh, Cửu Thiên có thể cảm nhận được những bức tượng này càng đi vào trong khí tức càng mạnh.
Chỗ này ngược lại rất giống núi Võ Đạo của nước Võ Đỉnh.
Đều là vùng đất truyền thừa của đế quốc, không thể không nói, truyền thừa của nước Đan Thánh hoành tráng hơn rất nhiều.
Hơn nữa không nói truyền thừa để lại rốt cuộc như nào, cái này Cửu Thiên còn chưa được thấy.
Chỉ nhìn tượng điêu khắc cường giả vô kể đó thì biết nội tình của nước Đan Thánh mạnh hơn nước Võ Đỉnh rất nhiều.
Đám mây trắng xuyên qua một rừng các bức tượng, cuối cùng đã tới trước cửa Thánh Linh Thiên Khuyết.
Ở cửa, bốn phò tượng điêu khắc với kích cỡ người thật đứng đó, sống động như thật.
Nếu không phải nhìn thấy hai mắt bọn họ trống rỗng vô hồn, thật sự rất khó phân biệt được bọn họ là tượng.
Bốn bức tượng có thần thái khác nhau, gương mặt có hơi mơ hồ.
Mọi người từ trong đám mây trắng đi xuống, đi về phía cửa, càng tới gần thì càng phát hiện bốn bức tượng này căn bản không nhìn rõ mặt.
Quả nhiên, mặt của bức tượng này dần trở nên rõ ràng, có điều Cửu Thiên cũng cảm thấy thần hồn của mình như bị lực lượng sắc nhọn nào đó đâm trúng, cơn đau đầu trở nên kịch liệt, Cửu Thiên cũng cảm thấy khó thể chịu nổi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất