CHƯƠNG 1562 

Linh Bối cười cười: “Ừ, tốt nhất là tự mình biết làm. Cửu Thiên, em đã xem màn biểu diễn của anh ở Đan Thánh Thành rồi. Haha, một luyện khí sĩ tay ngang như anh còn mạnh hơn những tên luyện khí sĩ chân chính kia. Nếu bọn họ biết thực ra anh là một võ giả thì có khi sẽ tự vả mặt mà chết mất!” 

Cửu Thiên trợn mắt: “Sao anh lại là luyện khí sĩ tay ngang chứ. Sư phụ của anh là một luyện khí sĩ đó. Được rồi, nói chính sự đi. Em ở Hoả gia thế nào rồi? Có ai gây phiền phức cho em không?” 

Linh Bối lắc đầu: “Không có. Vườn linh dược khá yên tĩnh. Cửu Thiên, em vừa nghĩ ra một cách để thoát khỏi nước Đan Thánh, anh xem thế nào. Chúng ta bảo vài võ giả của Hoả gia làm loạn, sau đó chúng ta thừa dịp bạo loạn rồi cướp lấy một con thuyền và trốn khỏi nước Đan Thánh” 

Mắt Cửu Thiên loé lên: “Cách này không tệ. Nhưng phải cẩn thận, em có chắc những võ giả đó đáng tin cậy không?” 

Linh Bối suy ngẫm: “Có người đáng tin, có người không đáng tin, phải chọn cẩn thận. Nhưng chắc chúng ta vẫn còn thời gian đúng không” 

Cửu Thiên đáp: “Ừ, vẫn còn thời gian. Anh còn chưa thấy cây Thánh Linh Bổ Thiên đâu. Linh Bối, em phải cần thận. Anh luôn cảm thấy kỳ kỳ, hình như có chỗ nào không đúng lắm. Đến bây giờ anh vẫn không hiểu tại sao Ngũ trưởng lão không cho em đi cùng. 

Linh Bối suy nghĩ một lát: “Không phải là vì em không đủ năng lực sao?” 

Cửu Thiên: “Không đâu, Linh Bối, anh cứ cảm thấy hình như Ngũ trưởng lão hơi đề phòng chúng ta, thậm chí có thể ra tay với chúng ta. Tuy bây giờ anh vẫn không biết ông ta muốn làm gì và làm như thế nào nhưng em nhất định phải cẩn thận” 

Linh Bối mỉm cười: “Người nên cẩn thận là anh mới đúng. Cùng lắm thì em ở lại Hoả gia thôi. Nhưng anh thì phải vào hang hùm đấy. Được rồi, không nói chuyện nữa, em còn phải đi gặp vài vị võ gia. Cửu Thiên, anh cũng phải nghĩ cho kỹ đấy, nếu lấy được đồ rồi thì chúng ta phải làm cách nào để tập hợp rồi cùng nhau bỏ trốn. 

Cửu Thiên đáp: “Nghe đã thấy khó rồi. Nhưng anh sẽ giải quyết. 

Nói xong, Ngũ Hành Thiên Hoa lại hoá thành phù ấn rồi rơi vào tay Cửu Thiên. 

Cửu Thiên trầm ngâm nhìn Ngũ Hành Thiên Hoa. 

“Ở lại Hoả gia? Ở lại.... 

Cửu Thiên lẩm bẩm. 

Bỗng nhiên, trong đầu Cửu Thiên chợt loé lên ý tưởng gì đó. 

Câu nói của Linh Bối đã đánh thức hắn, Ngũ trưởng lão muốn Linh Bối ở lại Hoả gia. 

Đúng vậy, đó chính là mục đích của Ngũ trưởng lão. Nhưng tại sao? 

Cửu Thiên đứng bật dậy và thốt lên hai chứ. 

“Con tin!” 

Ánh mắt Cửu Thiên hơi chuyển động, hắn nhớ lại những lời Ngũ trưởng lão từng nói. 

Chẳng lẽ ông ta muốn Linh Bối đi núi Thiên Nộ là để khống chế cô dễ dàng hơn sao? 

Nghĩ tới đây, cả người Cửu Thiên đều lạnh toát. 

Chẳng lẽ Ngũ trưởng lão đã biết gì sao? 

Nên mới đề phòng hắn như thế? 

Cửu Thiên cau mày, hắn bỗng cảm thấy mình và Linh Bối đang rơi vào nguy hiểm. 

Ngay lúc này, Cửu Thiên bỗng nghĩ tới gì đó. Ngũ trưởng lão đã dặn hắn phải cất giữ một thứ cẩn thận. 

Cửu Thiên lập tức lấy Ngũ Hành bài ra. 

“Lão Cửu ra đây!” 

eyJpdiI6IklCWHI3WjhmTzVRRVdYRElIbWh0K2c9PSIsInZhbHVlIjoieFc4M0doMXhZdTNzcFZjZmcxQjdYV1FaRVZJNmdnRHl1dmNVaUFKYU1WQ2YydWlHNWJqckNRelFVYXNZemcrQU8yYkRjSmI4VDhmWUN5MHNQTHBJXC9LYm1RSm1hSkpOQlZnb2FaRnd6NUVlcm5nTVhPZkxJRXlcL2FsM2FocFNVRHZ6K08rUlBBU2VrMFRWbHFZektQQ1crTncyR1hyU0hzc0ZXODdaT0VHSjFPdWFzUmpBU0haMHZWT2czcDFqWmdkTVZHNk0zSGRINDB4WVRTZjFMcWJ3S2RIdFZLS3IyNjJqdnRGbzQxcElzdCtxN2xcL0g4Mkd2QnBRc0diV1VPVCIsIm1hYyI6IjBkYzUxZWJiYWYxMGRlMmQyOWVmYjFmZjAwMzJjZWMyMzFiOGY5ZjBiZGFkYjMzZjI2MWJlNDZhMzQ4MzE4ZTEifQ==
eyJpdiI6Ik12M1hmUUtJemNPZ1hNU3dCZ1FOc1E9PSIsInZhbHVlIjoidlJVNlhaMGdxOWdsc1dBMlJmUFNwampERTFzOXBKUXl2V2JlM0k0NVcwMTdIQVdPSUlWS1BjdnF3SVg3VENBTzlEQWZncmZJNG01T05WYkhpMklzRllBRkVNMTVyRUJmSzNSSjR0OEsyRmRpMTNRZkV6Vjdja2NJM0ROeEg1dmRiTDRlN1JSdG15c0VJMXJWeTJEdzJsOWlMTmMyQTc2RFd0RTBpenFlSXg2U1pJNTg1aWxZSnJaeWNBY05rU2JCIiwibWFjIjoiMjA3OTM0YmFjZWY0NGRjNTQ2ZjI3M2U3ZmRmZGY1YjEyYjM0Yzk1OWIwYWY0NGE5N2Y1YTljNDM0NWI2MmY4OCJ9

Cửu Thiên chỉ vào tấm lệnh bài trong tay: “Tra cho ta, xem thử bên trong có ẩn giấu trận pháp, phù ấn, hay quyết pháp gì không!”

Ads
';
Advertisement
x