CHƯƠNG 1439
Cửu Thiên không nhìn thấy kim quang chói mắt dưới hồ nước xanh, càng không biết Linh Bối hắn yêu, trên người rốt cuộc giấu bí mật lớn cỡ nào.
Cửu Thiên của lúc này đi ra khỏi tẩm cung, từ xa, hắn nhìn thấy vô số bóng đen bay tới. Đôi cánh đằng sau bọn họ sắp muốn quét cuồng phong!
Quần áo bay bay, trên mặt Cửu Thiên nở nụ cười.
Đám người này muốn tới bắt hắn, thật sự là si tâm vọng tưởng.
Chỉ cần sắp xếp xong cho đám người Linh Bối, bản thân anh thật sự không sợ những võ giả này. Đánh không lại, còn có thể chạy.
Với các loại thủ đoạn của hắn, chỉ cần đối phương không phải cường giả đặc biệt nghịch thiên thì Cửu Thiên cảm thấy mình sống sót không phải vấn đề.
Nếu không phải vì anh còn phải rời khỏi nước Linh đi tới nước Đan Thánh, Cửu Thiên thật ra rất muốn từ từ chơi với đám võ giả của nước Linh này.
Sự việc phát triển tới mức này, Cửu Thiên cũng không có cách thân thiện nào khác. Suy đi nghĩ lại, muốn giải quyết nhanh chuyện này, cách tốt nhất, trực tiếp nhất là trực tiếp giết Thánh Thụ Vương.
Chuyện này nghe thì thấy rất khó làm.
Bên cạnh Thánh Thụ Vương có cường giả như Tùng Văn bảo vệ, Cửu Thiên muốn giết ông ta chắc rất khó khăn mới đúng.
Nhưng bây giờ Cửu Thiên lại tự chế tạo ra một cơ hội tuyệt vời.
Phất tay, khí chướng xuất hiện, bóng dáng của Cửu Thiên biến mất ở phía trên tẩm cung, yên lặng nhìn đám võ giả bay tới.
Những võ giả này tới trước tẩm cung, nhất thời không dám đi vào.
Đợi một lúc lâu, bóng dáng của đám người Thánh Thụ Vương nhanh chóng bay tới, nhìn thấy mọi người đứng ở cửa thì lớn giọng hét: “Xông vào, đợi ở đây làm cái gì?”
Một đám võ giả lúc này mới cao giọng đáp, xông vào trong tẩm cung, bắt đầu điên cuồng tìm kiếm.
Bên cạnh Thánh Thụ Vương hiển nhiên là cường giả Tùng Văn, đứng ngang nhau, hai người cũng đi vào trong tẩm điện.
Cửu Thiên thản nhiên nhìn bóng lưng của Tùng Văn, người này chính là trở ngại duy nhất để anh giết chết Thánh Thụ Vương.
Có điều Cửu Thiên không vội, theo phán đoán của hắn, rất nhanh Tùng Văn sẽ rời đi.
Cửu Thiên nhìn về phía Thần sơn ở đằng xa, nơi đó đã bốc lên một đoàn khói màu tím. Trong lòng Cửu Thiên rất rõ, khói màu tím là thứ gì.
Thánh nữ muốn dùng một đống dược liệu quý đối phó hắn. Cửu Thiên đương nhiên ăn miếng trả miếng, cố ý luyện hóa bớt dược liệu, sau đó lưu hậu chiêu trong Thập Phương Đỉnh.
Khi luyện dược, trên người Cửu Thiên lập tức sáng lên ánh sáng mạnh, chính là thời khắc anh thầm bố trí sát cơ.
Anh đầu tiên là cố ý khiến khói màu tím không có độc bốc lên, khiến thánh nữ và Từ lão tin là thật.
Sau đó, phóng thích châm khói màu tím thật sự có độc ra sau. Đợi tới khi thánh nữ và Từ lão mang Thập Phương Đỉnh rời đi, khói màu tím bỗng bốc lên.
Kịch độc bị áp chế rất lâu, càng sẽ có xu thế phun trào, khuếch tán ra.
Đây gọi là dùng đạo của người trị lại người. Cửu Thiên còn đặc biệt để lại một cỗ canh khí ở trong Thập Phương Đỉnh, giúp khuếch tán khí độc. Thánh nữ và Từ lão lúc này sợ rằng đã bị trúng độc rồi.
Đấu dược liệu, trình độ của hai người này thấp không đáng để nhìn.
Cửu Thiên vốn cũng chỉ nghi ngờ hai người là nhằm vào Thập Phương Đỉnh mà tới, để lại hậu chiêu này, chỉ là để phòng hờ.
Bây giờ xem ra, hậu chiêu này để lại rất đúng lúc.
Thánh nữ và Từ lão mang đỉnh đi, cũng để lại mạng.
Thánh Thụ Vương rất tức giận nhìn mọi thứ ngay ngắn trong tẩm cung, lớn giọng nói: “Những kẻ này vậy mà ngông cuồng như này, bắt Lâm Vĩnh Sương đi, vậy mà còn dám ở trong tẩm cung ở ngay dưới mí mắt của chúng ta!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất