CHƯƠNG 1436
Thánh nữ cười lạnh nói: “Không sai. Nhưng bây giờ anh thua rồi. Anh có thể mạnh hơn tôi một chút ở phương diện thực lực. Nhưng về trí khôn, anh kém quá xa. Được rồi, tôi cũng không muốn nói nhiều với anh nữa. Cửu Thiên, chúng ta quen nhau cũng là duyên phận. Tôi sẽ không trơ mắt nhìn anh chết. Vậy nên tôi định không nhìn, không thấy!”
Nói xong, thánh nữ và Từ lão đi ra bên ngoài.
Cửu Thiên lớn giọng nói: “Bên ngoài đều đang bắt cô. Cô đi được sao?”
Thánh nữ quay đầu nói: “Người không đi được là anh mà thôi. Cửu Thiên, anh có thể giãy dụa tiếp, đợi tất cả võ giả của nước Linh đều sẽ tới giết anh. Tôi ngược lại rất muốn biết, hoàng cung cũng trốn không được nữa, anh còn có thể trốn đi đâu”
Nói xong, thánh nữ và Từ lão lao ra khỏi tẩm cung.
Cùng lúc giọng nói của thánh nữ vang lên trong bầu trời.
“Bệ hạ ở đây!”
Ngay lập tức, âm thanh của thánh nữ vang vọng khắp bầu trời, theo gió đi xa.
Cửu Thiên và Linh Bối nghe thấy tiếng hét này, sắc mặt đều thay đổi.
Ở bên ngoài, thánh nữ và Từ lão nhìn nhau, hai người hóa thành lưu quang bay đi.
Trong tẩm cung, Cửu Thiên bỗng đứng dậy, hừ giọng nói: “Hai người này thật sự muốn dồn chúng ta vào chỗ chết. Anh sớm nên nghĩ ra, cô ta cũng không có tư cách tới nước
Đan Thánh”
Linh Bối thấy Cửu Thiên vậy mà có tinh thần như vậy, kinh ngạc nói: “Cửu Thiên, anh không trúng độc sao?”
Cửu Thiên phủi bụi đất trên người, cười nói: “Trúng độc ư? Muốn khiến anh trúng độc, đó không phải chuyện dễ dàng. Mấy dược liệu cô ta cho anh, anh lén để lại một cây không luyện hóa, cho nên khói tỏa ra từ trong những dược liệu đó căn bản không có độc tính. Đấu dược lý với anh, bọn họ còn kém lắm.
Linh Bối mặt mày mừng rỡ, Tiểu Hắc cũng nhảy lên vai của Cửu Thiên, không ngừng nhảy.
Linh Bối kéo tay của Cửu Thiên nói: “Vậy mau đi thôi, muộn nữa thì không kịp.
Cửu Thiên cười nói: “Đi? Đi đâu?”
Linh Bối kinh ngạc nói: “Rời khỏi hoàng cung, bọn họ đã làm lộ chúng ta rồi, còn không đi sao?”
Khóe miệng của Cửu Thiên nhếch lên nụ cười, nói: “Người lộ chỉ là đám người thánh nữ mà thôi. Chúng ta vẫn không cần đi!”
Nói xong, Cửu Thiên bỗng đưa ánh mắt sắc bén về phía bệ hạ thiếu nữ, cười nói: “Bệ hạ, cô nói đúng không? Có thể mở ám thất dưới hồ nước xanh ra chưa?”
Thần sắc của bệ hạ thiếu nữ thay đổi, nhưng sau đó lại nói với vẻ mặt đáng thương lay động lòng người: “Anh đang nói cái gì? Anh lại muốn bắt nạt người khác.
Cửu Thiên bước lên vài bước, trọng kiếm Vô Phong trực tiếp kề vào cổ của bệ hạ thiếu nữ, nói: “Tôi không có kiên nhẫn tiếp tục diễn với cô, bệ hạ. Thời khắc sinh tử, cô cho dù muốn lợi dụng tôi, bây giờ cũng nên lấy ra chút thành ý rồi nhỉ. Ít nhất bây giờ chúng ta cùng hội cùng thuyền.
Biểu cảm của thiếu nữ cuối cùng cũng trở nên lạnh lùng.
Trong mắt tràn ngập sự thông minh, thần sắc trở nên lạnh lùng. Hoàn toàn không giống một thiếu nữ mười lăm mười sáu tuổi.
“Cửu Thiên, Cửu bá tước. xem ra anh đã biết mọi thứ”
Bệ hạ thiếu nữ nói từng chữ.
Linh Bối bịt miệng của mình.
Cửu Thiên thản nhiên nói: “Bớt phí lời, mở ám thất đi!”
Bệ hạ thiếu nữ nhìn sang một bên, ánh mắt của cô ta dừng trên nhụy hoa mà Từ lão từng nằm. Cửu Thiên rảo bước đi tới, hỏi: “Làm thế nào?”
Ngay sau đó, hồ nước xanh bỗng xuất hiện xoáy nước, một cánh cửa xuất hiện trong mắt mọi người.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất