CHƯƠNG 1397
Hư không vô tận, vô biên vô cùng.
Hư không sâu thẳm như thôn phệ tất cả. Không có ánh sáng, không có mặt trăng mặt trời, chỉ còn lại bóng đen hiu quạnh, đêm khuya vô tận.
Ở đằng xa, một điểm ánh sáng sáng lên lao nhanh tới, mang theo điểm sáng băng tinh.
Cách gần hơn thì nhìn rõ được, những điểm sáng băng tinh này hóa ra là một chiếc xe ngựa.
Xe ngựa băng tinh cực kỳ xoa hoa, vô cùng rộng rãi. Bên trong chính là bóng dáng của thánh nữ và Cửu Thiên Linh Bối.
Hôm nay là ngày thứ mười bọn họ rời khỏi Võ Đỉnh, nhưng bọn họ vẫn ở trong hư không.
Mấy ngày đầu Cửu Thiên và Linh Bối còn có hứng thú nhìn ra ngoài, muốn từ trong nhìn thấy cái gì đó.
Nhưng bọn họ phát hiện, bên ngoài trừ màu đen ra thì không có gì khác, dần dần mất đi hứng thú. Chuyển sang nói chuyện với thánh nữ!
“Thánh nữ điện hạ, biên cảnh của hai nước chính là hư không vô tận này sao? Nước Võ Đỉnh tôi là dựa vào dòng chảy không gian để gia tăng tốc độ ra vào, dùng để rút ngắn khoảng cách giữa các châu với nhau. Nhưng hư không này thì dựa vào cái gì để tăng tộc? Lẽ nào chúng ta phải ở trong hư không này đi nhiều năm mới có thể tới nước tiếp theo sao?”
Cửu Thiên chột dạ hỏi.
Hắn là lần đầu tiên ra khỏi đất nước, có rất nhiều chỗ không hiểu.
Thập Tam và Linh Bối đều trưng ra vẻ rửa tai lắng nghe, thánh nữ cười rồi trả lời: “Đương nhiên không cần nhiều năm. Nếu như vậy chúng tôi tới Võ Đỉnh một chuyến thì chẳng phải quá rắc rối hay sao? Tình hình thực tế là hư không nhìn như vô tận này, thật ra là có rất nhiều thông đạo không gian. Chỉ cần là võ giả nắm được không gian chi đạo, hoặc là luyện khí sĩ thì đều có thể nhìn thấy những thông đạo này, hơn nữa lợi dụng nó để đạt được mục đích đi đường nhanh chóng. Có một số cường giả đột phá tới Tôn Cảnh,
thậm chí có thể chế tạo ra dụng cụ cưỡng chế phá ra thông đạo không gian. Ví dụ như chiếc xe ngựa mà tôi đang ngồi”
Thánh nữ chỉ vào xe ngựa thủy của mình, cười đắc ý.
Cửu Thiên không hiểu mà nói: “Ổ? Xe ngựa này có thể tự mình phá ra thông đạo không gian sao?”
Thánh nữ gật đầu nói: “Không sai. Bây giờ anh thấy như chúng ta đang đi trong hư không, nhưng trên thực tế, mỗi một giây, chúng ta đã lao vào trong thông đạo không gian, sau đó một giây sau thì đi ra. Về cơ bản nơi một giây mà chúng ta đi qua, đại khái tương đương với một châu của nước Võ Đỉnh các anh!”
Cửu Thiên kinh ngạc cảm thán nói: “Thật là chiếc xe ngựa lợi hại. Người có thể tạo ra loại xe ngựa này chắc chắn phải từ tôn giả trở lên. Tôi khi nào mới có thể kiếm được một chiếc là tốt rồi.
Thánh nữ cười nói: “Cửu Thiên công tử, đừng vội. Loại xe ngựa này tuy hiểm nhưng cũng chắc chắn không phải không có. Đợi khi anh tới nước Đan Thánh, đi tham gia một lần hội đấu giá Vạn Thánh ở đó thì có thể mua được. Đương nhiên điều kiện là Cửu Thiên công tử nhất định phải mang đủ tiền.
Cửu Thiên cười nói: “Kim tệ của nước Võ Đỉnh tới đâu cũng có thể dùng sao?”
Thánh nữ nghĩ rồi nói: “Chắc là có thể. Nếu không được, anh có thể tới tiền trang Bát Phương ở nơi đó đổi thành tiền ở đó là được, không cần quá lo lắng”
“Tiền trang Bát Phuương?”
Cửu Thiên bỗng cười thành tiếng.
Nói xong, thánh nữ giống như hiến bảo lấy ra một tấm lệnh bài của tiền trang Bát Phương, lệnh bài bằng ngọc xanh lam, nhìn trông thật chói mắt.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất