CHƯƠNG 1383 

Đi nhẹ như bước trên mây, nơi đi qua mùi thơm nồng nàn. 

Thánh nữ rảo bước đi tới trước mặt Cửu Thiên, khẽ nói: “Cửu Thiên tước gia nếu không muốn để tôi biết cái gì, có thể nói với tôi là bế quan, hoặc trị thương. Tôi có thể hiểu. 

Trong mắt kèm theo nụ cười gian xảo, thánh nữ mỉm cười nhìn vào mắt của Cửu Thiên. 

Cửu Thiên khẽ cười nói: “Tới cũng tới rồi. Nếu tôi bây giờ đi, vậy chẳng phải không biết lễ tiết quá sao.” 

Thánh nữ từ từ ngồi xuống, phất tay kêu ông lão ở đằng sau rời đi trước. 

Cửu Thiên và thánh nữ ngồi đối diện nhau, trước mặt là một bàn cờ, quân cờ lác đác. 

Thánh nữ mỉm cười nhìn Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên tước gia, có biết chơi cờ không?” 

Cửu Thiên liếc nhìn bàn cờ rồi cười nói: “Thánh nữ từ xa chạy tới, sẽ không phải là muốn chơi một ván cờ với tôi nhỉ?” 

Thánh nữ nói: “Cửu tước gia nếu cảm thấy khả năng chơi cờ của mình không giỏi, tôi có thể nhường anh vài quân. 

Cửu Thiên lắc đầu nói: “Không cần. Thắng thua thì sao chứ, chơi cờ mà thôi. Thánh nữ, mời!” 

Thánh nữ khẽ nói: “Thế sự như ván cờ, con người như quân cờ. Cửu tước gia, đừng tưởng tôi chỉ muốn chơi cờ với anh, tôi là thăm dò nội tình của anh!” 

Sắc mặt Cửu Thiên có chút khác thường, nhìn ánh sáng háo thắng trong mắt của thánh nữ, trong lòng thầm nói: “Người phụ nữ này thật là tranh từng tấc, lòng hiếu thắng mạnh tới đáng sợ. 

Vừa rồi Cửu Thiên chẳng qua chỉ thuận miệng nói, nói cô ta tới thăm dò. Bây giờ, thánh nữ đã trả lại nguyên câu. 

Loại tính cách này, rất giống một người phụ nữ mà Cửu Thiên quen. Đó là Huyễn Tầm ở học viện Võ Đạo ở châu Đông Hoa. Chỉ là thánh nữ không có đanh đá như Huyễn Tâm. 

Trong đầu xẹt qua suy nghĩ linh tinh, Cửu Thiên và thánh nữ bắt đầu chơi cờ. 

Thánh nữ đi trước, ngay lập tức Cửu Thiên cảm nhận được lực lượng thiên địa ở xung quanh dao động. 

Cả bàn cờ cũng như nhuốm một tầng băng sương. 

Quả nhiên là người có ý tốt không tới, người tới không có ý tốt, Cửu Thiên nói cô ta tới thăm dò, thật sự nói đúng rồi. 

Bất động thanh sắc, Cửu Thiên cầm một quân lên, cũng đi một bước. 

Một cỗ hàn khí thông qua quần cờ xông vào trong kinh mạch của Cửu Thiên. Cỗ hàn khí này thật sự như hàn băng vạn năm, lập tức muốn đông cứng Cửu Thiên lại. 

Cửu Thiên lại không thèm nhấc mí mắt, hàn khí trên bàn tay bèn biến mất. 

Muốn so, thật ra cỗ hàn khí này còn kém hơn hàn đàm lúc đầu hắn gặp phải ở đảo Phong Linh vài phần. 

Hàn đàm lúc đầu cũng không thể giữ được Cửu Thiên, cỗ hàn khí bây giờ càng không được. Cửu Thiên chỉ mượn canh khí trong cơ thể thì có thể dễ dàng tiêu diệt, thậm chí không cần dẫn nó tới trong lục phủ ngũ tạng, để lực lượng thế giới thôn phệ. 

Thánh nữ thấy Cửu Thiên không nhúc nhích, khóe miệng nhếch lên nụ cười. 

Lại đi bước nữa, lần này ngay cả bàn cờ cũng đông lại. Không cần nói quân cờ, ngay cả bàn cờ cũng lập tức biến thành khối băng điêu khắc. 

Hàn khí mạnh mẽ, trong hàn băng lạnh lẽo còn có phù văn lập lòe. 

Cửu Thiên có thể cảm nhận được sát cơ trong hàn băng này, nhưng hắn lại không sợ, chỉ đưa tay qua. 

Ngay lập tức, trên bàn tay của Cửu Thiên phủ một làn lửa. 

Chỉ là ngọn lửa màu đỏ lay động, nhưng vào lúc bàn tay của Cửu Thiên đặt xuống bàn cờ thì đã hòa tan băng, hóa thành dòng nước chảy xuống. 

Rất thong dong, Cửu Thiên nhìn trông giống như căn bản không dùng bao nhiêu sức lực. 

Hắn thậm chí có thể xác định chính xác lực lượng, vừa hay hong khô nước trên quân cờ, lại không làm tổn hại tới quân cờ. Sự khống chế lực lượng của Cửu Thiên, thánh nữ nhìn mà thay đổi sắc mặt. 

Cầm một quân cờ lên, Cửu Thiên suy nghĩ, nhẹ nhàng đặt xuống. 

Nụ cười trên mặt thánh nữ đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là sự nghiêm trọng trong đôi mắt thủy tinh. 

Mái tóc màu lam bay lên, thánh nữ bắt đầu tăng tốc độ hạ cờ. 

Cửu Thiên cũng không chịu yếu thế, tay của hai người lật qua lật lại, giống như không cần suy nghĩ. 

Bàn cờ vang lên tiếng cạch cạch, đã sắp không nhìn thấy tay hạ cờ của hai người. 

Trên bàn cờ, ánh sáng màu đỏ lam giao thoa. 

Trong chốc lát, hai người bèn anh tới tôi lại, không biết đã giao thủ bao nhiêu lần. 

Các loại lực lượng, các loại chiêu thức, lớp lớp không ngừng. 

Nhìn trông chỉ là chơi cờ, cái mà hai người thể hiện ra lại là cảnh chiến đấu của võ giả, chỉ là rút gọn rất nhiều thôi. 

Trên bầu trời, lúc này bắt đầu có tuyết rơi. 

Những hoa tuyết trong suốt này chỉ rơi vào người của một mình thánh nữ. 

eyJpdiI6IjBGSEhuV0hJS2JkNDlGNWpTWWh2bmc9PSIsInZhbHVlIjoiRVJaSytvWGMyOUVHVHhPQ0NUbGpJbkFwbkNibjZmU1dJenZWb1BVNHJyTTlBYlh4TFNOVFhic3BQRWpKSDEyb2Y2Q0RaXC9uUW54TUhsU1RMOENCUmtKYUxVVDVsN2U5RmY5eHJSOGRWdVJ2UWtqQmcrNURpdWJSSmpEWVwvXC9DdjcxTEJKOVBTbW16dmg2aDRLNEhHYXRsUDlvNlRWNDFENFFoSzFwajZNSCs4RVwvM21VRXBQZzdPNW9BZUREMnRxajZWb0M2ZkpzVlNGSlNGWm9kekR2ZXlIRlBUU3o1TnEzemZpOFBaYWZGWUlDXC91UFExOWdXV3ZkSnpGdGswd1RyNHJsam1lK1BMc2V3b1RHOFpwSjd5ZHhibGJmTkp4NlwvbzhSXC82RGRqVHhIeStzOExocEx5ejZGNnhCZXJIcXV0dVlKSEk1aSswVXVnSDU3SXhkSys0RGZUeGZxT201MW8xUmtRUGl4dDIwdnNjazRBamZyOVE5Wmw3REhORE50SWdoTGRaeEY2aCtOdytlNWswWjBMbitmdmhqclRaamkzTGt6dmVCRzByUUE9IiwibWFjIjoiNjJmZGRhNGU3ZThlZjU0MGU4NDkzODRlNTY3MGMzMzY1MDk4MzUzZjI2MWQ0Y2FkZmEyZTc3ZGY1M2M3YWZmZSJ9
eyJpdiI6IkpwajNUU0RHRTBZeEhCeVJ3bnVac0E9PSIsInZhbHVlIjoiZkVDVDBqTTZEUzlKSzVrQWxwV1JNNXMybUhZMFwvUHVNOCszRm5mazAza3VmVWhjNFdiR2pGY3g0Wnd6d1NrajJkcFNoa3R4dTgzK0hld1pCdnR4Q3RnPT0iLCJtYWMiOiJmNTliOTM4YmU2YzAwMWM1MTdmMzM2Mzk0NzliMmIzNTQzNmU2YTYwNDhhZTczZGJlZTE1M2FlMzdiMDJiMTBiIn0=

Đột nhiên, một quân cờ tan thành bột thủy tinh ở trong tay Cửu Thiên.

Ads
';
Advertisement
x