CHƯƠNG 1379
Một chiêu, chỉ một chiêu.
Truyền nhân của Thú Thánh - Triệu Vĩnh Chi nhìn trông rất mạnh, danh tiếng lẫy lừng trực tiếp ngã ra đất.
Hắn ta ngược lại muốn giãy dụa, nhưng trạng thái hóa đá của cơ thể không phải nói đùa.
Cộng thêm Cửu Thiên còn dùng Diệt Phách Tâm Quyết, thật sự là ra tay nặng.
Máu phun ra từ trên người Triệu Vĩnh Chi chính là kết quả của việc thức hải chấn động, lực lượng không khống chế được, tán loạn xung quanh.
Sợ rằng người ở đây, không ai ngờ sự việc sẽ biến thành như vậy.
Trong đám người, mấy người đàn ông nhìn thấy một màn này, sắc mặt thay đổi, vội vàng rời đi.
Cửu Thiên xoay người đi vào đại viện của Hàn gia, Hàn Đỉnh Thiên sững sờ nhìn Cửu Thiên nói: “Cậu thật sự là Cửu Thiên ư?”
Cửu Thiên bình tĩnh nói: “Chú Hàn, cháu không giết anh ta. Đệ tử của Thú Thánh chết ở cửa của Hàn gia, hình như không tốt lắm, đúng chứ?”
Hàn Đỉnh Thiên lập tức phản ứng lại, kêu con cháu của Hàn gia vây lấy Triệu Vĩnh Chi.
Cả người này vừa rồi hung hăng như vậy, lúc này nếu có võ giả Võ Đỉnh nào đi lên ném đá xuống giếng thì cũng không lạ.
Nhưng nếu Triệu Vĩnh Chi thật sự chết ở cửa của Hàn gia, vậy thì không hay lắm. Nói không chừng sẽ gây ra chiến hỏa hai nước. Ai kêu thân phận của hắn ta quá nhạy cảm.
Đương nhiên, con cháu của Hàn gia cũng không thể khiêng người này về Hàn gia trị thương. Vây lấy hắn ta như vậy, đợi người bên trên tới. Thiết nghĩ, không lâu nữa bệ hạ sẽ phái người tới xử lý.
Khí tức thu liễm, biểu cảm của Cửu Thiên lại bình tĩnh lại.
Một chiêu diệt nhuệ khí của truyền nhân của Thú Thánh, tâm trạng của Cửu Thiên lập tức tốt hơn không ít.
Quả nhiên, con người vẫn cần phát tiết.
Triệu Vĩnh Chi này tới thật đúng lúc, vừa hay trở thành bao cát thịt người của Cửu Thiên.
Đám người Hàn Liên nhất thời cũng không dám lại gần Cửu Thiên, chỉ có Linh Bối đi lên nắm tay của Cửu Thiên nói: “Anh không sao chứ?”
Cửu Thiên cười nhạt nói: “Không sao”
Sau đó hắn ôm Linh Bối, rảo bước đi vào trong.
Đám người đại sư huynh nhìn nhau, Sở Trực lẩm bẩm: “Lực lượng của Cửu Thiên sư đệ, hình như lại mạnh hơn rồi!”
Lâm Sơ nghiến răng nói: “Đoạt Hồn Diệt Phách. Đáng chết, anh ta học bộ công pháp em kiếm được. Tại sao anh ta dùng thì lợi hại như vậy, em dùng thì không được, cái này không công bằng!”
Lâm Sơ tức tới giậm chân, nhưng những người khác lại không rảnh để ý cảm xúc của cô ta.
Một đám người đều đi ra khỏi cửa, quăng ánh mắt tội nghiệp về phía Triệu Vĩnh Chi.
Chọc ai không chọc, chọc ngay Cửu Thiên. Bị một chiêu đánh bại, chuyện này truyền ra ngoài, sợ rằng ngay cả mặt mũi của chính Thú Thánh cũng không biết đặt ở đâu!
Có nhiều khán giả thì mỉm cười xem một màn này.
“Chỉ có trình độ này còn dám cười nhạo Võ Đỉnh chúng ta không có ai.
“Gục trong một chiêu, nửa bước Thiên Canh cảnh của anh ta không phải là giả chứ.
“Đường đường là đệ tử của Thú Thánh, thực lực tệ như vậy. Thú Thánh sao lại để anh ta ra ngoài chu du thiên hạ thế?”
“Thật mất mặt!”
h
Những tiếng mỉa mai khiến Triệu Vĩnh Chi nằm dưới đất lại nôn ra một ngụm máu.
Cũng không biết do tức hay bị Cửu Thiên đánh bị thương, hoặc là cả hai đều có.
Tin tức đệ tử của Thú Thánh bị Cửu Thiên đánh bại bằng một chiêu rất nhanh đã truyền khắp đô thành.
Loại chuyện làm rạng danh Võ Đỉnh như này truyền đi vô cùng nhanh, gần như sau một canh giờ, cả Võ Đỉnh không ai không biết, không ai không hay.
Trong hoàng cung, Tân Chính đại đế đang thảo thuận với mấy người Lữ thừa tướng ở Ngự thư phòng, xem phải xử lý vấn đề của đệ tử của Thú Thánh như nào.
Trong lòng Tần Chính đại đế rất không vui, ông ta đang thương lượng xem có nên để Thần Hoa Vệ ra tay, dạy dỗ bọn họ hay không?
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất