CHƯƠNG 1363 

Tiếng bước chân đến gần, bóng dáng nhị hoàng tử Tần Thiên khập khiễng rơi vào mi mắt. 

Cửu Thiên bước nhanh về phía trước, lớn tiếng nói: "Điện hạ, lần nào ngài cũng đích thân đến, thật sự là khiến cho Cửu Thiên thụ sủng nhược kinh!" 

Tần Thiên vung tay lên nói: "Cậu và tôi là anh em tương xứng, nói mấy lời khách khí này làm gì. Người anh em Cửu Thiên, hôm nay tôi đến, chính là đặc biệt mời cậu tham gia yến tiệc do tôi tổ chức. Chúc mừng trận đại thắng hôm nay của cậu đó!" 

Tươi cười trên mặt Cửu Thiên thu lại vài phần, nói: "Yến tiệc? Điện hạ tổ chức yến tiệc cho tôi sao?" 

Tần Thiên cất cao giọng nói: "Cái này còn có thể là giả sao? Xe ngựa đã chuẩn bị xong rồi, yến tiệc cũng đã sắp xếp xong, chỉ chờ nhân vật chính cậu xuất hiện. Cậu đừng để tôi đến không một chuyển chứ!" 

Tần Thiên vô cùng nhiệt tình vỗ bả vai Cửu Thiên. 

Cửu Thiên nhìn mặt của hắn, tâm như gương sáng, biết ý của Tần Thiên là gì, chính là muốn kéo hắn về phe mình. 

Nếu hôm nay hắn đi, vậy thì sẽ thật sự trở thành người của nhị điện hạ. 

Cho dù hắn thật sự không có lòng giúp Tần Thiên, nhưng ít ra trong mắt người ngoài, hắn và nhị điện hạ chính là một bọn rồi. 

Đây là điều mà nhị hoàng tử Tần Thiên hi vọng, nhưng không phải là hi vọng của Cửu Thiên. 

Hiện giờ, hắn vừa mới nhận phong thưởng của bệ hạ, đúng là lúc nổi bật nhất. Nhất cử nhất động của hắn, đều sẽ khiến cho mọi người suy nghĩ. Cửu Thiên không hy vọng bản thân đột nhiên lại đứng cùng phe với nhị hoàng tử. Đây chỉ sợ không phải là trường hợp mà Tần Chính đại đế hy vọng nhìn thấy. 

Cửu Thiên ôm quyền chắp tay nói: "Điện hạ, ngài tổ chức yến tiệc cho Cửu Thiên. Thật sự là khiến cho Cửu Thiên cảm động rơi nước mắt. Nhưng yến tiệc của Hàn gia đã chuẩn bị xong rồi, tôi cũng đã đồng ý, nếu lúc này mà chạy mất, thật sự không tốt lắm. Nếu không bây giờ điện hạ cũng ở lại Hàn gia dùng bữa thế nào?" 

Trên mặt Tần Thiên đột nhiên có thêm vài phần giận dỗi, chậm rãi nói: "Cửu Thiên huynh đệ. Yến tiệc của Hàn gia, lúc nào cậu cũng có thể tham gia. Dù sao bây giờ cậu cũng đang ở Hàn gia. Nhưng chỗ của ta, đã mời rất nhiều vị đại nhân, thậm chí Thủy gia, Thạch gia đều phải người đến. Nếu cậu không đến, chẳng phải là khiến mọi người mất vui sao. Tôi thấy, cậu cứ bảo bạn bè, sư huynh của cậu, chú bác của cậu đều đến chỗ tôi, thế nào? Vui một mình không bằng mọi người cùng vui, tin tôi đi. Đồ ăn ở chỗ ta, chắc chắn là ngon hơn ở đây rất nhiều!" 

Vẻ mặt Cửu Thiên khổ sở, thế này thì thật đúng là không thể từ chối! 

Tần Thiên không nói thêm, kéo lấy Cửu Thiên đi ra ngoài. 

Vừa đi vừa nói to: "Người anh em Cửu Thiên, không cần phải do dự nữa, đi thôi, đi thôi!" 

Hai người ì ạch, đi về phía cửa của Hàn gia. 

Lúc đi ngang qua cửa lớn, mấy người Hàn Liên nhìn thấy Cửu Thiên, cũng nhìn thấy Tần Thiên, không ai dám lên tiếng nhiều lời, đều nhường đường. 

Cửu Thiên dừng lại ở cửa, vẻ mặt khổ sở nói: "Nhị điện hạ, thật sự không được. Nếu tôi đi, mấy người chú Hàn sẽ rất đau lòng. Không bằng ngày khác đi, ngày khác tôi nhất định đến cửa giải thích!" 

Nói xong, Cửu Thiên điên cuồng nháy mắt với đám người Hàn Liên. 

Hàn Liên vội chạy về phía này, giữ chặt lấy cánh Cửu Thiên, lớn tiếng nói: "Cửu Thiên sư đệ, đệ định đi đâu? Đệ không thể đi được!" 

Tần Thiên âm thầm cắn răng, lớn tiếng nói: "Hàn công tử, ta phải mở tiệc chiêu đãi Cửu Thiên huynh đệ, các người nếu muốn đi thì cùng đi" 

Hàn Liên nghe vậy vẻ mặt lập tức thay đổi, nhỏ giọng nói: "Mở tiệc chiêu đãi? Có vũ nữ không? Loại mỹ nữ như lần trước ở Dao Trì à?" 

Tần Thiên nở nụ cười, gật đầu nói: "Có chứ, sẽ do ngươi tuyển chọn" 

Hàn Liên vội vàng buông cánh tay Cửu Thiên ra, nói: "Đi một chút đi, cùng đi. Sở Trực sư huynh, Sở Chính sư huynh, đại sư huynh, Lâm Sơ, Thập Tam, Linh Bối. Đi, đi ăn cơm!" 

Cửu Thiên suýt chút nữa ngất xỉu luôn, quả nhiên không thể dựa vào Hàn Liên sư huynh được, không nên gọi hắn ta mà. 

Nhưng vào lúc này, ở cửa đột nhiên có một đạo kim quang hạ xuống, lơ lửng trước cửa lớn của Hàn gia. 

Loan giá màu vàng, còn lớn hơn cả xe ngựa của Tần Thiên nữa, nhất thời hấp dẫn ánh mắt của mọi người. Tần Thiên cũng lập tức buông lỏng tay ra. 

Cả Võ Đỉnh, người có thể dùng loan giá màu vàng, hơn nữa xe ngựa còn lớn hơn của hắn ta, chỉ có hai người. 

Một là Tần Chính đại đế, người còn lại, chính là thái tử Tần Cảnh. 

Dần dần, một người từ trong xe ngựa đi ra, hộ vệ kim giáp không ngừng xuất hiện ở phía sau. 

Người này, đúng là thái tử Tần Cảnh. 

Một bậc thang màu vàng từ xe ngựa hạ xuống. Thái tử Tần Cảnh theo bậc thang đi xuống, mọi người bốn phía khom người hành lễ. 

"Gặp qua thái tử điện hạ!" 

Tần Cảnh nở một nụ cười tươi ấm áp, nhẹ giọng nói: "Các vị bình thân" 

Ánh mắt nhìn thẳng về phía Cửu Thiên, Tần Cảnh cười to nói: "Bá tước Cửu Thiên, ta vội đến chúc mừng cho cậu đây!" 

Cửu Thiên sững sờ tại chỗ, nếu nói người khác đến chúc mừng hắn, hắn chắc chắn sẽ không giật mình như thế. 

eyJpdiI6ImRSdGN3TDJSVktSdUZjNW5wdlBHTnc9PSIsInZhbHVlIjoiVHdiTXdCRnp0MzBwbko2SUxjOHJaMmI5Y3A2WDdacVl3cGEzS0VDTEtvVEtRYVR0TzZSem1jRWVyTTc3MDROXC9NazVoR21DR09FN0MzUlwveUhpdW9MRFFDRVZKaDRHMDB3K3JRT21jSXRpNVhLXC82eUFGaGtzVmJwOFJiRE5YcnpPa0tkbU9nZm5xUlN0aFdGZFIzdGlpaFhjM1dZQVAwMlYzK3NwNERiRUZXNW4xcWZmeHpRSUFiS2o3TkFOSW1kV1NcL2NqSWhhd0RjNGF2dzZ3UHIyTlFjQ0FUQk9MNnhOQnJHamltZFlyUlwvMTMwQmhVajZsQUFiZzMwbmhvckc0RzNhYk41QVZEQVJtWUhUNll4Y1RBODd3em9FZmRkdzVZWnVmZ2RXZXVYRTdLOU5ZTFhaZEw0NFN5Rldrb2hpSHR6VExLXC8rQTlSZVNtVUlaYlluQ2FSUDVzOGxDZ2dYTGU4bllnWnNaM3hpZmk3Tk1hU2xPc1BoUE9wb2luZVI2IiwibWFjIjoiNzU2NTJmZDg1ZTk2ZmFkZTVmNDczNTYyYTgwYWJjZDdlYThhNWQzMTAyZDlhYmRkMTRlYTYyNWQ3MjgzMWEyZSJ9
eyJpdiI6InIwUE53cTFsWm1vRjliRjZPQ2VvZ1E9PSIsInZhbHVlIjoiaDV2cEI0YnZITE1WbEdVR2xUc2xQQkdKalRHTjlHWHAwemdxQmlmdEhNYm14cUNFZkUzWmI3NUgrK2ZLQjJRSm5QWWtRM29FSU5YcjEyb1hpaE14c1ZPaGUxYjhBQjZZV0wxUGk1Y0xZSGpQUVhJb0Y3OFhXKzRjRnI4YzdGS2lQNWlGV1VyeGlcL0JQYkV0amkxaCtzbDZEQk5GaE4rNnFFTzN0cGxkSlBcL0IzSlRpcFBNTmtOREUrNTQyS1c0VVJhVE5jN0IwOTRjNWJmXC93ZTZCWGkxbVh2bjhJRW9pXC9TdlRqNDZqMlwvQlNKdnpEdzhXcTh4NWJ1YTczcWpmMU00WGRyTExFaHZMQlRYUERtVHc1bURuUT09IiwibWFjIjoiNmZkYjQ5MWIxZjIzOWMyZTBlOGYzZWJmYTM2M2I3ZWQ0YTgzYjE1OTQ1NDQzNDVkN2MzY2E4MjgzZGRlYWUzYyJ9

Tần Cảnh đi tới trước mặt Cửu Thiên, dư quang nơi khóe mắt liếc qua Tần Thiên một cái, cười nói: "Tần Thiên à, nếu cậu đã ở đây. Không phải giống ta, đến mời Cửu Thiên đến quý phủ đấy chứ.

Ads
';
Advertisement
x