CHƯƠNG 1350 

Nhìn tông chủ Phệ Tâm của Ma Tâm Tông lúc đầu, lại nhìn Võ Khuynh Thành bị Cửu Thiên đánh gục dưới đất. 

Những sự thật đẫm máu này, nếu Thiên Vĩnh Phúc biết, sợ rằng bây giờ hắn ta sẽ quỳ xuống nhận thua. 

Cửu Thiên mỉm cười vô cùng vui vẻ, Linh Bối bên cạnh cũng không hiểu, hỏi: “Cửu Thiên, anh sao thế? Cười thành cái dáng vẻ này” 

Cửu Thiên nói: “Vui. Hôm nay Thiên Vĩnh Phúc thua chắc rồi!” 

Nghe thấy lời của Cửu Thiên, Hàn Đỉnh Thiên như có suy tư nói: “Cửu Thiên à, xem ra cậu còn giữ lại chiêu sau à. Có liên quan tới ngũ hành nhỉ?” 

Cửu Thiên khẽ mỉm cười nói: “Chú à, chú xem thì biết” 

Trong sân Võ Đạo, Bát gia liều mình phất tay với mọi người, đốt lên bầu không khí. 

Trên khán đài, vô số người đã không chờ được nữa, lớn tiếng hét tên của Cửu Thiên và Thiên Vĩnh Phúc!. 

“Xin mời hai vị võ giả lên sân!” 

Bát gia gầm lên một tiếng. Đột nhiên trên bầu trời, hai bức màn ánh sáng xuất hiện, lập tức phản chiếu hình ảnh của Cửu Thiên và Thiên Vĩnh Phúc. 

Trên bầu trời của cả đô thành lại xuất hiện vô số ảo ảnh rõ nét, chỉ là lần này, ảo ảnh chia thành hai nửa, một nửa là Cửu Thiên, một nửa là Thiên Vĩnh Phúc! 

Phông nền một đen một trắng, ẩn đi toàn bộ bóng người bên cạnh hai người. 

Hai người từ từ đứng dậy, trong bức màn ánh sáng, giống như nhật nguyệt đối lập! 

Ánh mắt trở nên sắc bén, hai người cùng lúc nhảy lên. 

Bàn chân của Thiên Vĩnh Phúc điểm nhẹ trên không, giống như gió đáp xuống! 

Cửu Thiên thì đáp xuống cái bụp, ngọn lửa dưới chân lập tức bắn ra xung quanh, giống như một làn sóng lửa! 

"Gu!" 

Tiếng trống vang lên, giống như rồng gầm, vô cùng vang dội! 

Trên bầu trời, Tân Chính đại đế vỗ vai của Tần Cảnh, thái tử điện hạ đáng thương, hôm nay cuối cùng cũng được thả ra, hắn ta mặt mày ủ rũ, nhìn trong sân, dường như không có nổi một chút hứng thú. Nửa tháng ngắn ngủi, hắn ta đã gầy đi một vòng. 

Tay của Tần Chính đại đế hạ xuống, Tần Cảnh lập tức cả người giật thót. 

“Tần Cảnh, vực dậy tinh thần, bây giờ con vẫn là thái tử” 

Một câu nói khiến tinh thần của Tần Cảnh dâng lên! 

“Vẫn là thái tử! Đúng, con vẫn là thái tử!” 

Tần Cảnh bỗng nhiên nghe hiểu ý của Tân Chính đại đế, lập tức trong mắt phát ra ánh sáng mạnh, cúi người nói: “Vâng, phụ hoàng!” 

Tần Chính gật đầu, lại quay đầu hỏi thánh nữ ở bên cạnh: “Thiên Các thánh nữ, cô thấy hai người này ai có thể thắng?” 

Thánh nữ cười nhạt nói: “Không dễ nói, không dễ nói. 

Tần Chính đại đế cười ha ha nói: “Vậy cô xem, hai người này, ai là người thiên mệnh!” 

Trong mắt thánh nữ xẹt qua dị quang, khóe miệng nhếch lên nụ cười, nói: “Tôi thấy, không có!” 

Đám người Lữ thừa tướng lập tức có sắc mặt khác thường, một số võ tướng, biểu cảm đã mang theo vài phần tức giận. 

Thánh nữ này thật sự có chút không để ai vào mắt quá rồi. 

Thánh nữ khẽ mỉm cười nhìn trong sân, trong ánh mắt của cô ta chỉ có bóng dáng của Cửu Thiên. 

Nhìn thấy Cửu Thiên, trong lòng thánh nữ bốc lên một đoàn hỏa khí. Thánh nữ lẩm bẩm nói: “Hôm nay anh đừng bị người ta đánh chết, như thế quá vô vị!” 

Trong sân, hai người bốn mắt nhìn nhau, tia lửa bắn tung tóe. 

Bát gia đứng ở giữa hai người, khẽ nói: “Cuộc chiến ngày hôm nay, thứ nhất không được dùng đan dược, thứ hai không được dùng pháp khí, thứ ba không được dùng linh thú. Hiểu rồi chứ?” 

Mặt của Cửu Thiên khẽ động, nhìn Thiên Vĩnh Phúc nói: “Thì ra các người sợ Tiểu Hắc tới mức độ này” 

eyJpdiI6Im00bWdWNDdnSFE5dEpRMVgzNE5Dd2c9PSIsInZhbHVlIjoiYldzTXl1NlJzOWpLK3VNQUV0RjNzZm9rY2NFYjNESkRPVXhTOFJVaFA3S3R6YmJqbG40YUpnbU9VclFnbjlEQVA0cWZKYWZDR3c5WEFIQ0k4MHZPNW41XC9aXC9OZjd1aHdUZFFXUVk0U3ZKaWt6YW5vSVdlRnM3UHl0dUMwcFBITUNoK3JxbUNxMGlxSGNGY3VhamFFQmpWd2NjRWRTdHRicG9aQlViYk1rU3Q5aHlBenN4MEdINnN2N1VKSG4wRzhpNlAzYW8wdTJJYUtUMkJNeCt1VGw1VXRVa29CQ0dxMmlVNllnekFJMVVKVENXQUdVY0Q5TkNVXC82ZGdvKzQyamFReFwvSlpsTW5lYUR3NjJcL0grV2JMY1NhT2RVRW90dUNqMXM3dGdkdmU2SGNDVVVjbDRRNTQyV1VnQWhPSWpndSIsIm1hYyI6IjRhYjhiODcwMDIyNzhlNDk5NTg5YTY2NzIyMjIzNjM2ZTgwMGMyNGY1YmIyZjBhMmYyMjgxMTMxNzZkODc0MWUifQ==
eyJpdiI6Ik1cL056M1ZpUWdjV2ptY0t3R0NIcThnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IksxR1h2SmNYVnBlWEh1bGJ0NzBrQmxKNk9CUUlzYmNlRGVUdThGTWcxK0RvNmhZallkVEFZRVdBT05BYkJHZXl6cG9DR1wvNjV1M0Fyc3Znd05cL2grb2pnV2kxQnVXTGtcL0pJK0xUMjY0TUVzbnc1XC9KRXhcL2pcL1pHK3dsQ2tRK2haVGM3SlM2Qmg1alF0MFZhNWxzaGpDS2ZmXC9SYlVkXC83RXQ5U1ZJb1hsNFREcUo4d2hjamdZV2dzcEV4UHJQam5OSkIyXC8xVjNEemtcL2lUNnNWZHIwQ2ZkVEVaZkIrNllJR2VmVGJLRURCQ2s0WjVoUGFCOVJmQU5oaDlxVmlKSjRLV0RCYmZlWWFyQ21QSVA2UXAycno3ZUI3SjJxVkJpbUN2NmJFY0ZuTUJ1bk90XC9FZXhRWWVXN2pBaCsyV0hvUGlrUWF5Um1WZXliMU9EZ1VFN1pzUitRPT0iLCJtYWMiOiI3MzBkODcyNGJkOGQ0MjZmODVhMTkzNTRjNDZmMWQ5OGFlOGM5MWIwMmQ1N2NhZjQ2Y2YzZTAzYzk5Mzc1YWFhIn0=

Bát gia cười nói: “Tôi cũng cảm thấy như vậy, vậy thì hai vị bắt đầu thôi!”

Ads
';
Advertisement
x