CHƯƠNG 1344 

Thiên Nhai Tử đanh giọng nói: “Cửu Thiên quả thật không ở Thiên gia. Các người tìm sai chỗ rồi. Tôi là viện trưởng của Cửu Thiên, quan hệ của tôi và cậu ta rất tốt. Tin tôi, nếu cậu ta tới Thiên gia, tôi chắc chắn sẽ biết, tôi cũng tuyệt đối sẽ không hại cậu ta. 

“Viện trưởng?” 

Trong đám người, đám người Hàn Liên gọi ra tiếng. 

Ánh mắt của Thiên Nhai Tử xuyên qua bóng tối, nhìn thấy đám người Hàn Liên, đanh giọng nói: “Hàn Liên, các cậu nói với ông ta, quan hệ của tôi và Cửu Thiên thế nào? Nói thật” 

Hàn Liên do dự rất lâu, nói: “Viện trưởng quả thật đối xử rất tốt với Cửu Thiên. Nhưng mà viện trưởng, Cửu Thiên thật sự mất tích rồi. Đối tượng có khả nghi nhất là Thiên gia của các ngài!” 

Thiên Nhai Tử lớn giọng nói: “Tin tôi một lần, tôi sẽ không nói dối. 

Âm thanh như sấm sét, chính khí cuồn cuộn. 

Sát khí trong mắt Lôi Hựu Đình yếu đi vài phần, hai khí âm dương từ từ thu hồi. 

“Quả thật, với thực lực của ông khinh thường nói dối” 

Thế giới lần nữa khôi phục màu sắc, tất cả mọi người đều giống như trải qua một trận sinh tử, phàm là võ giả bị lực lượng của Lôi Hựu Đình bao trùm thì đều toát mồ hôi lạnh cả người. 

Lôi Hựu Đình nhìn Thiên Nhai Tử, nói: “Ông có thể có quan hệ tốt với Cửu Thiên, nhưng tôi không tin ông. Thiên gia đúng không, nếu các người thật sự trong lòng không có quỷ, có dám để lão phu lục soát một phen không?” 

Thiên Thiệu lớn giọng nói: “Thiên gia chúng tôi là một trong mười đại gia tộc của Võ Đỉnh, sao có thể để ông tùy ý tra xét!” 

Lôi Hựu Đình không nhìn Thiên Thiệu, ánh mắt chỉ nhìn Thiên Nhai Tử. 

Lúc này, lão Lưu, Dương bà tử, Hiên Viên lão quỷ đều phóng thích lực lượng của mình. 

Lực lượng âm dương nồng đậm như vậy khiến Tần Thiên, Lữ thừa tướng và tất cả các gia chủ đều thay đổi sắc mặt. 

Lão Lưu nói: “Chúng tôi cũng muốn cùng tra xét. Không có ý kiến chứ?” 

Thiên Nhai Tử cắn răng, bốn Võ Tôn cùng lúc lên tiếng, nước Võ Đỉnh trừ hoàng gia, còn có gia tộc nào dám nói không được. 

Lữ thừa tướng lẩm bẩm nói: “Cửu Thiên này rốt cuộc ẩn giấu bao nhiêu bí mật? Cậu ta mất tích, vậy mà có thể dẫn tới bốn Võ Tôn tới tìm kiếm, chuyện... chuyện này cũng quá khó tin rồi” 

Đàm Đài gia chủ kéo tay của Đàm Đài Vân nói: “Tuyệt đối phải mang Cửu Thiên về Đàm Đài gia làm rể. Vân Nhi à, gia tộc xin cháu một chuyện này. Chỉ một chuyến này, bốn Võ Tôn đó, trời ạ!” 

Gia chủ của Thạch gia nghiến răng nói: “Nhớ lấy, Cửu Thiên tuyệt đối không được trêu chọc nữa. 

Gia chủ của Thủy gia khẽ nói: “Nhất Lam nghe nói cháu ở Đông Hoa Châu có quen biết với đám Cửu Thiên?” 

Thủy Nhất Lam khẽ gật đầu: “Phải” 

Gia chủ của Thủy gia nói: “Kết giao với cậu ta. Không tiếc mọi giá nhất định phải kết giao với cậu ta, đây là lệnh của gia tộc, hiểu chưa?” 

Thiên Nhai Tử thở dài một tiếng, quay đầu nói với Thiên Thiệu: “Gia chủ, để bọn họ soát đi. Bốn Võ Tôn đó!” 

Tay Thiên Thiệu rất run, cuối cùng vẫn nhắm chặt mắt, khẽ phất tay. Thiên Vĩnh Phúc cúi đầu xuống, thầm nói: “Cửu Thiên, lại là Cửu Thiên!” 

Lỗi Hựu Đình hừ lạnh một tiếng, thân ảnh biến mất. 

Đám người lão Lưu cũng biến mất. 

Phong Tuấn Kiệt đứng ở bên cạnh Đông mập nói: “Sư thúc, người không tìm giúp sao? Người không phải nói Cửu Thiên là đồ đệ của bạn người sao?” 

Đông mập vỗ da bụng nói: “Bọn họ tìm là được rồi. Tôi đoán ấy à, Cửu Thiên thật sự không có ở Thiên gia. 

Phong Tuấn Kiệt nói: “Vậy sẽ ở đâu?” 

Đông mập nhún vai, cười nói: “Cái đó ai biết, nói không chừng bây giờ cậu ta đã về tới Hàn gia rồi!” 

Nói xong, Đông mập cười ha ha, Phong Tuấn Kiệt cũng cười nói: “Sư thúc, người thật sự biết nói đùa. .. 

Cùng lúc này, Hàn gia. 

eyJpdiI6IkFNb1c3dWZoSzVkSVlvZVlwQlZPNmc9PSIsInZhbHVlIjoiQ1l5QXpPT29HUHZnS2xoaERUSWhoSHE2NVRaOXg2VUduQ0hCaGNrNzJPU3h3T29oQklCQnc5R3FOaXlEd3VBK2xYVWdMODdjQVBIZGgySTVMcFpLMFJvQmxsVUUyQkVSQTNLTnUxRWNRNkg1NFkrbXhCcDkydWZnU3R1VTBvWGhDa1ZEUzBFQnNQZmJ2b0FiMXVHZ2tYWW1DNjAzNGRYSERDV0tnK0F4WkdmOGd6b1NjM1hOMDNDR1kxZHVXNHlNWHF2ZENzSVFpTUY1ekNOeG1SRUNFcHB0R2dDVEZ1bXlwWGhNNTRmdGNGWHR4ZkdaMjdGbFRzQjRRSkFlbVo1QzFvUDVJY3dhYXBLYTlnMXF0QkFsaXdESjVWKzAxc3BzTkY3TlBRZnhLR2JuRnNTMWlQMnFjd0YzcWpCRlwvd0tybXhBTTRlZFcrVHRmRDVlT09seXYrNDRDMU03a2F2ekVKV3U5YU50M3JEVT0iLCJtYWMiOiI2MjVkNmJlMTg3Y2UwOWUwY2I0YTE5YzIwNmFhNmZlNGYxNWZiODc1OGNjZTg5ZWM4ZWI5MDY3ZTZlMGUwMjYyIn0=
eyJpdiI6IlZqbk5ydFdBNHd6ZlJuMHh0TWtDU0E9PSIsInZhbHVlIjoiaE5rWnFWcGFNcENlZWRSdXd1TDc0M0plWFBGOHJsWUlhUVRKOG5XR1NQZVFwNzl1VEl2dUQxSXVHWGpqZURFOXlYelAycVFkK3JUdFk0R3ZhV05pUWNRdVRzRjNBTTRoYXhtRElnVFVsc1hiQ3ZmcW5lTExRUWt5WHF1cVkwVkg5eGg5OCtUcHMyN1pRUkt4M2xsWDJFK1wvYUlwRXI4T1Y2MkN0OVZZeGkrND0iLCJtYWMiOiI5MDI1OTQ3MWE0ZjA1NGEwZTQ3Y2UyYWNmMTBlZTIwYTMxZWRlMzJlOTNkYjUxMTlkYTgxZTY2NzMwM2VmMjdhIn0=

Vừa đi vào, lập tức một đám trẻ con đang luyện công nhìn thấy Cửu Thiên, sau đó biểu cảm trên mặt của đám người này mang theo sự sững sờ. Cửu Thiên nhìn bọn họ, khẽ cười nói: “Mấy nhóc nhìn anh như vậy làm gì?”

Ads
';
Advertisement
x