CHƯƠNG 1313
"Đi thôi, chúng ta vào đi!"
Võ Khuynh Thành dẫn đầu, bước vào quán rượu.
Bọn họ vừa tiến vào, ánh mắt mọi người lập tức đều tập trung trên người họ.
Đông mập nghiêng đầu, nhìn đám người Võ Khuynh Thành nói: "Xin lỗi, tiểu điểm đã không còn đủ rượu. Các vị đây mời hôm khác lại đến vậy!"
Võ Khuynh Thành còn chẳng thèm liếc Đông mập một cái, trực tiếp cho người phía sau một ánh mắt.
Ngay lập tức, những người phía sau ầm ầm đóng cửa lớn lại.
Võ Khuynh Thành chậm rãi đưa binh khí của mình ra, đó là một thanh kiếm dài đã sửa lại, còn dài hơn một nửa so với những thanh kiếm dài bình thường, trên mũi kiếm đỏ
rực.
Lúc này, Cửu Long Huyền Cung Tháp trong cơ thể Cửu Thiên tự xông ra, thở nhẹ nói: "Xá Tử Yên Hồng kiếm, đây là tín vật đính ước mà Thập Phương tặng cho Võ Khuynh Thành. Bà ta là Võ Khuynh Thành!"
Bàn tay Cửu Thiên đột nhiên run lên, bên trong đôi mắt bắn ra ánh sáng mãnh liệt.
Thật sự là đi mòn gót giày chẳng thấy, mà khi thấy được lại chẳng mất công. Vốn hắn giữ mạng lại cho Võ Quân, chính là nghĩ rằng sau khi tuyển chọn, thông qua Võ Quân, tìm hiểu nguồn gốc để tìm ra Chúc Long giới, xử lý Võ Khuynh Thành.
Ai có thể ngờ đến, hắn còn chưa đi tìm Võ Khuynh Thành gây phiền phức. Thế mà Võ Khuynh Thành đã đi tìm hắn trước! Khóe miệng của Cửu Thiên không nhịn được mà cong lên nở một nụ cười tươi.
Mày liễu của Võ Khuynh Thành nhấc lên, cất cao giọng nói: "Hôm nay tôi tới, không phải là để uống rượu. Mà là tới giết người. Chỉ là do các người không gặp may, hôm nay
đều phải chết ở đây!"
Nói xong, Võ Khuynh Thành quét mắt bốn phía.
Nhưng việc khiến bà ta không thể nào ngờ đến đã xảy ra, toàn bộ người trong quán rượu, không một ai thay đổi sắc mặt cả.
Đều nhàn nhạt nhìn bà ta, phảng phất như thể đang xem náo nhiệt.
So với tưởng tượng, hoàn toàn không giống nhau!
Chủ tiệm Đông mập, còn ngáp một cái, nói: "Các vị, đừng có ở trong tiệm của tôi gào đánh gào giết chứ. Ra cửa đi về hướng Đông mười dặm, ở đó có một võ đấu trường, các người đến mà đánh"
Võ Khuynh Thành dựng ngược mày liễu, thần sắc chợt căng cứng.
Khí thế mạnh mẽ bộc phát, toàn thân Võ Khuynh Thành nhẹ nhàng bay lên.
Chân đạp hư không, khí tựa thiên địa.
Đây là biểu hiện của cường giả Thiên Canh cảnh.
Võ Khuynh Thành thể hiện ra thực lực chân chính của mình, sau đó nhẹ nhàng quét một kiếm về phía Đông mập.
"Nhiều lời!"
Kiếm quang dừng trên người Đông mập, cũng dừng lại trên mặt quầy trước mặt Đông mập.
Khóe miệng đám người Võ Quân treo đầy ý cười, chờ xem ông chủ mập mạp này, máu bắn ba thước, chết ngay tại chỗ.
Nhưng là ngay sau đó, chuyện khiến cho đám người Võ Quân kinh ngạc đến không mở khép miệng được đã xảy ra.
Một kiếm của Võ Khuynh Thành hạ xuống, Đông mập cũng chưa hề ra tay, đã có thể đón đỡ.
Ngay sau đó, một sợi lông tơ của Đông mập còn chưa rụng, còn khoa trương hơn chính là, trên mặt quầy trước mặt hắn ta, ngay cả ấn kiếm cũng chưa hề xuất hiện.
Phảng phất như thể một kiếm này của Võ Khuynh Thành, chỉ như đánh rắm.
Cửu Thiên và một vài vị khách uống rượu trong phòng đều ha ha cười lên.
Trong đó lão Lưu là cười to nhất, vừa cười vừa nói: "Đông mập, ngươi sao lại bị chém rồi, người ta bảo ngươi lắm lời đó!"
Đông mập đạm mạc nhìn Võ Khuynh Thành nói: "Còn không đi sao? Nhất định phải chết ở đây mới được sao?"
Trên mặt Võ Khuynh Thành mang theo kinh ngạc, nhìn Đông mập, vẻ mặt kia như thể đã gặp phải ma quỷ!
"Không thể nào!"
Võ Khuynh Thành lớn tiếng kêu lên.
Canh kình toàn thân bạo liệt, tất cả gia cụ trong phòng ốc đều bắt đầu rung lắc cực mạnh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất