CHƯƠNG 1293 

Mười ngày trôi qua trong nháy mắt, Linh Bối vẫn bặt vô âm tín. 

Trong mười ngày này, con cháu của Hàn gia và đám người đại sư huynh đều chạy đến mức sắp gãy chân nhưng vẫn không tìm thấy bất cứ tung tích nào của Linh Bối. 

Đô thành quả thực quá lớn, trong mười ngày thậm chí còn không thể chạy hết toàn bộ trung tâm kinh thành, huống hồ gì là những nơi khác. 

Mỗi ngày, Cửu Thiên cũng đều ra ngoài tìm kiếm, nhưng mỗi ngày vẫn không thu hoạch được gì. 

Không chỉ là Linh Bối, hắn cũng không tìm thấy Vũ Hoàng Yến. Điều an ủi duy nhất trong lòng Cửu Thiên bây giờ chính là Vũ Hoàng Yến đã viết bốn chữ “Linh Bối không sao” vào lòng bàn tay mình. 

Hôm nay, Cửu Thiên đã đến võ trường Bát Phương từ sớm. Không vì bất cứ điều gì khác, chỉ vì muốn nhìn thấy Xa Linh trước tiên. 

Cửu Thiên mang theo sát ý tới, ngồi bên trong sân võ đạo, toàn thân tràn ngập sát khí bức người! 

Khi trời hơi sáng, vô số khán giả bắt đầu đổ xô vào trong võ trường Bát Phương. 

Bọn họ không có lối đi đặc biệt để vào như Cửu Thiên, rất nhiều khán giả đều đã đợi bên ngoài mấy ngày, lúc này mới có thể tiến vào. 

Hiện tại đã là vòng bán kết, chỗ ngồi trong võ đài ngày càng trở nên quý giá. 

Thật sự, ngay cả khi mua được vé cũng không thể tiến vào xem được. Cứ xông vào trước mới là vương đạo, về phần vé thì ha ha, mua vé bổ sung sau, không thành vấn đề! Bổ sung mười lần cũng không thành vấn đề! 

Khi vừa mở cửa, quả thực giống như hồng thủy khai thông, đám người dũng mãnh ùa vào. 

Ngoại trừ chỗ dành riêng cho mấy gia tộc lớn thì những chỗ khác gần như lập tức được lấp đầy, thậm chí ngay cả chỗ đứng cũng không còn. 

Cửu Thiên đứng trong phòng chờ, nhìn xem Thủy Mạc Thiên Hoa. 

Rất nhanh, người mà Lâm Sơ liếc thấy đầu tiên chính là Cửu Thiên. 

Lâm Sơ nhẹ giọng nói: "Ngươi đang rất gấp sao?" 

Cửu Thiên đáp: "Đương nhiên" 

Lâm Sơ tiếp tục nói: "Ta nghe nhị ca và tam ca nói, ngươi và Linh Bối kia là một đôi. Nhìn dáng vẻ sốt ruột của ngươi thì hai người có vẻ có một mối quan hệ khá thân thiết! Có thể nói một chút cho ta biết, hai người quen biết nhau như thế nào không?" 

Cửu Thiên lắc đầu nói: "Thật xin lỗi, bây giờ ta không có tâm trạng nói những chuyện này" 

Lâm Sơ khẽ cau mày, ngồi ở một bên nói: "Cho dù ngươi có lo lắng đến thế nào đi chăng nữa thì trong chốc lát cũng không thể tìm thấy Linh Bối. Không bằng cứ tâm sự với ta 

đi." 

Cửu Thiên liếc nhìn Lâm Sơ, nói: "Ta thật sự không có tâm trạng để nói về chuyện này. Quên đi, Lâm Sơ, chúng ta hãy nói về chuyện khác đi. Chẳng lẽ Sở Trực sư huynh, Sở Chính sư huynh không ngăn cản ngươi đến đánh trận tỷ thí hôm nay à?" 

Lâm Sơ nói: "Ý của ngươi cũng muốn nói rằng ta chắn chắn sẽ thua trong trận đấu ngày hôm nay, phải không?" 

Cửu Thiên nói: "Ta biết nói như vậy rất đả thương người khác. Nhưng đây là sự thật, thương thể hiện tại của ngươi vẫn chưa hồi phục, làm sao có thể chiến đấu cùng Thiên Vĩnh Phúc được cơ chứ?" 

Lâm Sơ lớn tiếng nói: "Được rồi. Cửu Thiên, ngươi có lẽ đã quên ta cũng đường đường chính chính lọt vào trong top bốn. Không có ai nhượng bộ ta, cũng không có ai cho ta đi cửa sau. Lúc trước ta có thể chiến thắng thì bây giờ tự nhiên cũng có thể thắng. Theo ta thấy, Thiên Vĩnh Phúc kia cũng tầm thường thôi, ta có thể đánh thắng hắn ta. Nếu ngươi muốn nói với tôi về chuyện này thì tốt hơn hết không cần nói nữa. 

Nói xong, Lâm Sơ lại ngồi cách xa hơn một chút. 

Cửu Thiên thấy cô ta ngoan cố như vậy thì cũng không nhiều lời nữa. 

Sở Trực, Sở Chính sư huynh đều không thể thuyết phục được cô ta, vậy thì Cửu Thiên còn có thể nói gì. 

Hai người đành phải ngồi xuống, lặng lẽ chờ đợi. 

Rất nhanh, thông qua Thủy Mạc Thiên Hoa, Cửu Thiên nhìn thấy Tần Chính đại đế và những người khác lần lượt tới, trên khán đài, thành viên của mười gia tộc lớn cũng đều có mặt đông đủ. 

eyJpdiI6ImVYM3U0R3dLVDE5VGtBa095QVplckE9PSIsInZhbHVlIjoiTHRDYjY0blh5OXAxYnFCWEoxRTNjb3l2dWxYc2Nlb3BEUTNXQmRpYjk2VHBkQW1NblBXUElkSElxMnRqcmdralYzVUFFc1NsVmwybnk5TWs4SnQ2V285MFFwbzFBWXdYendtZFgwTXdyWkVIVHhSRVFJRWhERFc1VjZWa25INW1KS1pCWEdCMm1BNWJSbVwvNVJzd1lEbE8rQVRmeDdLRGZKQkZ6bU84MlFPVT0iLCJtYWMiOiI2ZDhkMWUwMjUzMGM5ZmY5MGViNWYyYzBhNmUxMDgwNGJhNGEyYjIyYmVkMWZlOGE5NjZmNWJiOTYwODkwZWRkIn0=
eyJpdiI6IjNrQklLOE05TnBkUldqeTQzNytoMnc9PSIsInZhbHVlIjoieG1HS1NTSzdnUWpwSDNySnl6TG13UG9mRWpxVXB3UzNtNURtXC9aZHVaOTZybllGRGtsUEpcL0t5RHZzWkg5cVJqTmRhclM0MVwvTUR6emFvcElLMXNHMmVFTWwrNG5rUnQwSEZRME1xMXNWVW9YVE0wbzZSWUViNXVyWkhsUXdXUnc3cEx1ZUtsQTlFR2RZRnpWXC9zR0UyRnFrZzJ3K2pEdGlqTkVFeUxMc09KU0dlRzhVZDNpK1pzakdjamYyS1MrRFk4andRcVwvM3pUSFFDMXZjc3dSK1l0bVd0VkdxRXFJbGVDdGNsQzJ4VEZ1bmhRRjJFUTNMRm9tbndMK2J5XC85diIsIm1hYyI6IjdkMDA2ZjcyMzg0ZjBkNTU2YWNiODQwNzVjOWQ1ZmY2ZWQzOGFlY2EwYmIxNTVlMjJkNWZjODU4MGRiYWEwNzQifQ==

Dưới đất là đá xanh, xung quanh không có lồng khí bao phủ, ghế kỳ lân vốn được đặt trong võ đài cũng chỉ còn lại bốn cái, được dựng ở bốn góc của sân thi đấu.

Ads
';
Advertisement
x