CHƯƠNG 1273
Trong tay cầm kiếm Xích Tiêu, trên người mặc giáp U Minh, Thủy Thừa Vinh không hề sợ hãi.
Chuôi kiếm có khảm ngọc bảy màu, thân kiếm tỏa hàn quang kinh người, lưỡi như băng tuyết, bên trên khắc hai chữ: Xích Tiêu.
Kiếm này chính là thần binh mà Thủy Thừa Vinh đã chọn trong kho vũ khí, ngay cả Thạch Thần cũng không cướp lại hắn ta.
Ánh mắt bình tĩnh nhìn Thiên Vĩnh Phúc, Thủy Thừa Vinh đanh giọng nói: “Thiên Vĩnh Phúc, cuộc chiến ngày hôm nay, tôi sẽ không nương tay.
Thiên Vĩnh Phúc nhìn Thủy Thừa Vinh, khẽ nói: “Anh Thủy, tuy chúng ta là bạn bè, nhưng nếu anh muốn cản con đường tiến bước của tôi, tôi cũng sẽ không nhường anh!”
Giơ kiếm Long Ngâm lên, bốn mắt nhìn nhau, trên không trung như có tia lửa lóe hiện.
Trên người hai người bắt đầu từ từ tỏa ra canh kình, khí thế đang tăng, lực lượng mạnh mẽ như gió lốc bao trùm cơ thể.
Võ giả Địa Canh cảnh bình thường thích ngưng canh kình thành canh giáp, bao bọc toàn thân.
Như vậy võ giả dưới Địa Canh cảnh căn bản không thể động vào được, đây cũng là điểm mạnh của võ giả Địa Canh.
Nhưng khi hai võ giả Địa Canh cảnh thật sự đối chiến, mấu chốt vẫn phải xem sức công kích.
Dùng quá nhiều canh kình ngưng thành canh giáp sẽ làm yếu đi thủ đoạn công kích của mình.
Võ giả có tu vi càng cao thì càng nắm giữ lực lượng của mình một cách chính xác hơn.
Sự phân chia của bọn họ đối với canh kình của mình đều có một thói quen nhất quán của mình.
Bao nhiêu lực lượng phòng ngự, bao nhiêu lực lượng công kích, có cần ngưng thành canh giáp hay không, áo giáp ngưng tới mức độ nào thì đủ, những cái này đều là học vấn.
Học vấn được đúc kết từ kinh nghiệm chiến đấu, thay đổi thói quen là không có tác dụng.
Thiên Vĩnh Phúc và Thủy Thừa Vinh rõ ràng đều có lòng tin tuyệt đối đối với mình.
Hai người đều không ngưng ra canh giáp, tư thế phô ra là cường công tới cùng!
Cảnh giới tu vi của Thiên Vĩnh Phúc là nửa bước Thiên Canh ai cũng biết.
Mà canh kình của Thủy Thừa Vinh thật sự phóng ra, vậy mà cũng không kém bao nhiêu.
Tuy không phải nửa bước Thiên Canh, nhưng cũng là Địa Canh đỉnh phong đáng sợ!
Thực lực cỡ này, không chỉ Thiên Vĩnh Phúc không ngờ tới, ngay cả gia chủ của Thủy gia, Thủy Chân Nhiên cũng có vẻ mặt kinh ngạc.
Thủy Thừa Vinh giấu đủ sâu!
Chẳng trách hắn ta sẽ tới đòi giáp U minh, quả nhiên là có khả năng chiến thắng!
Ngay lập tức, cảm xúc của tất cả các khán giả đều bị thiêu đốt. Vốn cho rằng chiến đấu nghiêng về một bên, vậy mà vừa bắt đầu thì xuất hiện tình huống không ngờ tới! Thiên Vĩnh Phúc khẽ cười nói: “Anh Thủy. Anh quả nhiên đủ ẩn nhẫn!”
Thủy Thừa Vinh cười nhạt nói: “Nếu không phải hôm nay phải đánh với anh Vĩnh Phúc, tôi vẫn sẽ tiếp tục ẩn nhẫn, mời!”
Trên kiếm Xích Tiêu, sóng nước bắt đầu lan ra.
Bằng mắt thường có thể thấy, kiếm của Thủy Thừa Vinh vậy mà bắt đầu uốn éo giống như rắn.
Đây không phải ảo giác, mà là loại võ kỹ đặc biệt nào đó.
Thiên Vĩnh Phúc từ từ bay lên, lớn giọng nói: “Anh Thủy, tiếp một chiêu của tôi trước!”
Kiếm Long Ngâm phát ra âm thanh, một kiếm hạ xuống, ngay lập tức một khoảng không gian trước mặt Thủy Thừa Vinh bị cắt đi. Thủy Thừa Vinh vậy mà bị chẻ thành hai.
Cơ thể như khói lóe động, Thủy Thừa Vinh bị chém thành hai nửa, sau đó vậy mà biến thành hai người.
Đột nhiên, Thủy Thừa Vinh lao về phía không trung, dưới chân là một phiến hà quang.
Là người đứng đầu trong thế hệ trẻ của Thủy gia, nếu hắn ta không biết võ kỹ phi hành, vậy mới lạ!
Trong nháy mắt, hai bóng dáng của Thủy Thừa Vinh, kẹp ở một trái một phải. Thiên Vĩnh Phúc không tránh né, vung nhẹ kiếm Long Ngâm, kiếm khí hình bán nguyệt từ trước người hắn ta giết ra. Hai bóng dáng của Thủy Thừa Vinh lại bị chia thành bốn!
Kiếm của Thủy Thừa Vinh cũng rơi vào người Thiên Vĩnh Phúc.
Phập! Thiên Vĩnh Phúc vậy mà vừa lên đã bị thương, trước ngực bị đâm vào nửa phân.
Mà kiếm quang của Thiên Vĩnh Phúc quét qua, trên người Thủy Thừa Vinh vẫn không có máu, hai Thủy Thừa Vinh bị chém đứt eo, từ từ lan ra, sau đó vậy mà biến thành bốn.
Thủy gia, võ kỹ trọng ảnh!
Thiên Vĩnh Phúc nhận ra, môn võ kỹ này cũng là tuyệt học của Thủy gia, ít thấy ai sử dụng.
Thiên Vĩnh Phúc cũng là lần đầu tiên thấy loại võ kỹ này, trong nháy mắt trúng chiêu, hai Thủy Thừa Vinh đâm kiếm trong tay vào trong cơ thể của Thiên Vĩnh Phúc, hai người còn lại trực tiếp chém về phía đầu Thiên Vĩnh Phúc.
Kiếm quang dâng trào, ra tay quả quyết. Thấy động tác kèm sát cơ mãnh liệt của Thủy Thừa Vinh, thật sự khó thể tưởng tượng, hai người cũng có giao tình.
Thiên Vĩnh Phúc vụt người, bóng dáng lập tức biến mất ở dưới kiếm của Thủy Thừa Vinh.
Sau đó, trong sân Võ Đạo, xuất hiện vô số bóng dáng của Thiên Vĩnh Phúc. Cái gì gọi là che trời rợp đất, bóng dáng trùng trùng
Chiêu này của Thiên Vĩnh Phúc vừa xuất, so với võ kỹ Trọng Ảnh của Thủy Thừa Vinh thì càng thêm sắc bén.
Có điều Thủy Thừa Vinh ngược lại không sợ, vậy mà chỉ dùng bốn cơ thể cỏn con, bắt đầu phát cộng công kích về phía vô số bóng dáng của Thiên Vĩnh Phúc.
Tất cả bóng dáng của Thiên Vĩnh Phúc giơ kiếm trong tay lên, vung tay chém xuống, vô số kiếm quang lập tức nhấn chìm bốn bóng dáng của Thủy Thừa Vinh.
Lần này, bốn bóng dáng đó trực tiếp bị nổ không còn bã.
Trong yên ắng, bốn bóng dáng của Thủy Thừa Vinh biến mất.
Trên mặt Thiên Vĩnh Phúc không có một chút vẻ vui mừng, ngược lại nhíu chặt mày.
Đột nhiên, trong sân Võ Đạo, tất cả bóng dáng của Thiên Vĩnh Phúc, trên người đều sáng lên một điểm ánh sáng màu đỏ sẫm.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất