CHƯƠNG 1245
Cửu Thiên tin chắc mình không nhìn nhầm, cách người kia dùng canh kình giống như đúc khi hắn sử dụng Đoạt Hồn Pháp Quyết!
Điều duy nhất khác biệt đó là, Cửu Thiên dùng canh khí không gì không làm được của mình để sử dụng Đoạt Hồn Pháp Quyết, thế nên hắn không bị cắn trả.
Mà Lâm Sơ dùng Đoạt Hồn Pháp Quyết qua sức mạnh của thanh kiếm gãy kia. Hơn nữa, e rằng ngay chính hắn ta cũng phải chịu chút cắn trả, Cửu Thiên có thể nhìn thấy có một sợi khí đen ở cổ của hắn ta!
Lại một người dùng Đoạt Hồn Pháp Quyết.
Cửu Thiên thầm suy đoán, không biết người này có phải ma tu hay không?
Hắn nhớ khi sư phụ Ngô Tân giao công pháp này cho mình, ông ta đã nói với hắn rằng đây là công pháp ma tu!
Vậy thì những võ giả chính đạo không thể tu luyện loại công pháp này. Dù sao họ cũng không có canh khí bảo vệ giống như Cửu Thiên, Đoạt Hồn Pháp Quyết cắn trả không phải chuyện đùa.
Tuy sư phụ Ngô Tân không nói rõ, thế nhưng hắn biết kể cả ma tu cũng rất ít người biết công pháp này.
Sau khi tu luyện Nhất Nguyên Đạo quyết, luyện được thần hồn chi lực, sư phụ Ngô Tân mới truyền công pháp này lại cho Cửu Thiên.
Nói cách khác, nếu muốn tu luyện Đoạt Hồn Pháp Quyết, phải luyện Nhất Nguyên Đạo quyết làm nền trước đã.
Tu luyện Nhất Nguyên Đạo quyết vô cùng khó, bao nhiêu năm trong học viện Võ Đạo cũng chỉ có mỗi hắn mới tu luyện thành công Nhất Nguyên Đạo quyết.
Vậy tên Lâm Sơ đã dùng công pháp gì để làm nền? Sao hắn ta phải mượn thanh kiếm kia mới có thể phóng pháp quyết.
Tất cả những chuyện này, Lâm Sơ không nói thì chẳng ai có thể đoán được.
Mọi người trên khán đài bàn tán xôn xao, rõ ràng họ cũng chưa nhận ra loại công pháp mà Lâm Sơ đã dùng!
Chỉ khi hiểu thấu, họ mới biết được công pháp này mạnh và huyền bí đến mức nào!
Ngay cả Đại đế Tần Chính cũng phải quay lại hỏi Lữ thừa tướng ngồi sau: “Lữ thừa tướng, ông có biết, ban nãy Lâm Sơ dùng loại võ kỹ nào không?”
Lữ thừa tướng nhíu chặt mày, vẻ mặt kỳ lạ: “Bẩm bệ hạ, thần nhận ra, thế nhưng không chắc chắn nên không dám nói.”
Đại đế Tần Chính nhìn vẻ mặt kỳ lạ của Lữ thừa tướng, trong lòng nảy ra vài suy đoán, ông ta nói: “Vậy đợi lần sau nói tiếp. Giới trẻ bây giờ càng ngày càng giỏi. Không ngờ cũng có công pháp mà Lữ thừa tướng không đoán chắc chắn!”
Một vị tướng quân đằng sau bệ hạ nói to: “Bệ hạ, thần nghĩ rằng, công pháp này hơi giống của ma...
Hắn ta còn chưa nói hết, Lữ thừa tướng đã ngăn cản. Ông ta khẽ lắc đầu.
Vị tướng quân này lập tức im lặng, không dám nói thêm.
Mấy vị tướng quân còn lại cũng mím chặt môi.
“Trận tiếp theo, Thủy Thừa Vinh nhà họ Thủy, đấu với Lê Lập đến từ Xương Châu!”
Thủy Thừa Vinh nhanh chóng bước lên sàn đấu, hắn ta lập tức lấy U Minh giáp của nhà họ Thủy.
Tuy Lê Lập là một cường giả Địa Canh không hề yếu, thế nhưng dưới dòn tấn công liên tục không nghỉ của Thủy Thừa Vinh, hắn ta hoàn toàn không thể chống đỡ.
Có U Minh giáp bảo vệ, Thủy Thừa Vinh có thể chiến đấu tùy theo ý thích.
Kiếm khí tung hoành, hắn ta liên tục tung sát chiêu.
Chỉ trong chốc lát, Lê Lập đã nhận thua.
Cả trận đấu chỉ có thể gói gọn trong từ nghiền áp.
Trận đấu thứ, Đường Thanh của học viện Võ Thánh đấu với Dương Trung từ Lạc Sơn châu.
Trận này kết thúc còn nhanh hơn trận trước.
Đường thanh không hổ là đệ tử của Tọa Sơn võ tôn. Tu vi canh kính đều vô cùng mạnh mẽ, cân bằng công thủ vững chắc như núi cao.
Kiếm pháp của Dương Trung khá tốt, thế nhưng trước mặt Đường Thanh, hắn ta vẫn quá non nớt.
E rằng Đường Thanh còn chưa dùng đến năm phần tu vi!
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất