CHƯƠNG 1243
Muốn công pháp có công pháp, muốn đan dược có đan dược, muốn gì có đó.
Sau đó Cửu Thiên sẽ đại diện cho nước Võ Đỉnh đi tham dự cuộc thi đấu vạn phương chư quốc. Nếu hắn có thể lấy được thứ hạng cao, vậy chẳng phải Cửu Thiên sẽ trở thành kẻ địch lớn nhất của hắn ta trong triều sao? Một kẻ địch hùng mạnh và đáng sợ, sau này có thể trở thành võ tôn.
Tần Cảnh vội vàng lắc đầu, vứt suy nghĩ này ra khỏi đầu, tuy hắn ta biết, bây giờ những suy đoán đó rất có thể sẽ trở thành sự thật.
Tần Cảnh không dám nghĩ thêm. Lúc này Đại đế Tần Chính lại cất cao giọng: “Hết hôm nay, dẫn Cửu Thiên đến kho vũ khí, ta muốn tự tay chọn cho hắn những thứ tốt nhất!”
Lời của đại đế Tần Chính như một chiếc búa tạ đập vào trái tim Tần Cảnh.
Kho vũ khí! Lại còn tự tay lựa chọn!
Có vẻ phụ hoàng của hắn ta đã hoàn toàn coi Cửu Thiên là rừng cột của đế quốc để bồi dưỡng.
Mà lúc này Cửu Thiên đã trở thành người được cả nước chú ý, chẳng còn là thẳng nhãi không rõ lai lịch mà hắn ta có thể tùy tiện phái người đuổi giết hay chà đạp nữa rồi.
Tần Cảnh nhắm mắt, thôi, người này đã thành công vậy rồi, không còn là người mà hắn ta có thể thao túng.
Đại đế Tần Chính quay đầu liếc nhìn sắc mặt của Tần Cảnh, ông ta khẽ mỉm cười.
Có vẻ chuyện ông ta muốn Cửu Thiên làm được, Cửu Thiên đã làm rất tốt, hơn nữa còn tốt hơn những gì ông ta muốn.
Tần Cảnh à Tần Cảnh, bây giờ ngươi phải hiểu rõ, trên thế giới này, quyền thế không thể đại diện cho tất cả. Chỉ khi bản thân mạnh mẽ mới có thể làm được mọi chuyện. Mong ngươi hiểu ra điều đó!
Ở một bên khác, Tần Thiên rất kích động.
Quả nhiên hắn ta không nhìn lầm, tiềm lực của Cửu Thiên, chỉ có thể hình dung bằng cụm từ không giới hạn.
Tần Thiên đã bắt đầu chuẩn bị suy nghĩ xem nên bày tiệc tiếp đãi Cửu Thiên thế nào, sau khi mời hắn ăn xong còn phải dùng mọi cách không tiếc bất cứ thứ gì để thu Cửu Thiên về dưới trướng.
Có người này giúp đỡ, chuyện lớn chắc chắn sẽ thành công!
Trong sự ước ao, ánh mắt tán thưởng và âm thanh khen ngợi của mọi người, Cửu Thiên quay về sân, ngồi xuống chiếc ghế kỳ lân của mình.
Thật ra trong trận chiến hôm nay, hắn cũng thắng hiểm.
Quả nhiên võ giả có thể kiên trì đến bây giờ, đều là những người không dễ đối phó.
Mới một Phong Tuấn Kiệt mà đã che giấu sức mạnh sâu như thế, vậy những người khác có thể đối phó dễ dàng được hay sao?
Trong đầu Cửu Thiên cảm thấy nghi ngờ, vậy nên hắn không muốn đi nghỉ.
Hắn phải ngồi đây, xem những trận tranh tài tiếp theo.
Bên trên khán đài, đến bây giờ tầm mắt của Hàn Vũ Nhi vẫn còn chưa rời khỏi người Cửu Thiên.
Trong đôi mắt của cô ta lấp lánh ánh sáng.
Hàn Vũ Nhi lẩm bẩm: “Lần này nước Võ Đỉnh, thật sự chẳng có ai ra hồn. May có tên Cửu Thiên này còn có tư cách để đánh một trận với tôi!”
Lão giả đằng sau nghe Hàn Vũ Nhi nói vậy, cười trả lời: “Tiểu thư. Người này còn chưa phải cường giả thuộc mười gia tộc lớn ở nước Võ Đỉnh. Tôi e rằng cường giả trong mười gia tộc lớn sẽ còn mạnh hơn. Lần này chắc chắn tiểu thư có thể học được nhiều điều”
Hàn Vũ Nhi cười nói: “Nếu đúng là vậy thì chuyến đi cũng không quá lãng phí!”
Trận tranh tài vẫn còn tiếp tục,
Trận tiếp theo, Đàm Đài Vân của Đàm Đài gia đánh với Lâm Sơ ở Giang Châu.
Thống lĩnh kim giáp hô to, Đàm Đài Vân cầm Hỏa Vân phiến bước lên, còn Lâm Sơ cầm một thanh kiếm gãy, từ từ đi ra.
Hai người đứng yên, lúc này trên khán đài, gia chủ của mười gia tộc lớn đều nhìn nhìn Lâm Sơ bằng ánh mắt khác thường.
Gia chủ Đàm Đài gia cười khẩy, nói: “Chẳng qua chỉ là một thằng nhãi nhà họ Sở biết chút công pháp mà thôi. Nhà họ Nhà họ Sở suy tàn cả rồi, Trung Thiên kiếm cũng đã gãy đôi. Thần binh đã gãy còn gọi là thần binh được sao?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất