CHƯƠNG 1238 

Tiếng nổ kịch liệt vang lên, inh tai nhức óc. 

Dưới chân Cửu Thiên bắt đầu sụp đổ, một cái hố sâu phương viên mấy trượng xuất hiện, không thèm quan tâm nó là đá đen gì cả, tất cả đều hóa thành bột phấn. 

Trung tâm hố, tay Phong Tuấn Kiệt giơ kiếm Phương Thốn, chặn công kích của Cửu Thiên! 

Cơ bắp trên cánh tay Cửu Thiên nổi lên, lực lượng nhục thân được gia tăng ở Hàn gia, cộng thêm canh khí của mình, đè chặt Phong Tuấn Kiệt. 

Tách, tách! 

Từng giọt máu rơi từ trên trán Phong Tuấn Kiệt xuống đất. 

Vô số khán giả im phăng phắc, trợn to mắt nhìn cảnh tượng trước mắt. 

Phong Tuấn Kiệt vậy mà bị Cửu Thiên áp chế rồi! 

Cảnh tượng cỡ này, trước khi tỉ thí, ai có thể ngờ tới. 

Bất luận là các sòng bạc hay là võ giả dân gian, đều cho rằng tuy Cửu Thiên mạnh nhưng không thể là đối thủ của Phong Tuấn Kiệt. 

Võ giả chỉ cần thời gian ở đô thành lâu một chút thì đều biết chuyện năm đó Phong Tuấn Kiệt một kiếm khiêu chiến mười đại gia tộc. 

Một thanh kiếm Phương Tốn khiến con cháu của mười đại gia tộc đều ôm hận nhận thua. 

Cũng chính vì sự mạnh mẽ của Phong Tuấn Kiệt, vậy nên những năm nay, con cháu tinh anh nhất của mười đại gia tộc đều đang bế quan tu hành. 

Ví dụ như Thiên Vĩnh Phúc, ví dụ như đám Thủy Thừa Vinh, đều như vậy. 

Còn về lý do tại sao những năm trước không có cao thủ thật sự lợi hại gì đó tham gia tuyển chọn thì là vì cuộc thi đấu vạn phương chư quốc lần trước, nước Võ Đỉnh cũng 

không thể lấy được thứ hạng tốt. 

Hiện nay, con cháu của mười đại gia tộc lại tham gia tuyển chọn. Không cần nói kỹ, đoán cũng có thể đoán được, có bao nhiêu người là vì để trả mối thù năm đó với Phong Tuấn Kiệt. 

Có thể nói, bao gồm cả Thiên Vĩnh Phúc, không ít người coi đối thủ quyết chiến của mình thành Phong Tuấn Kiệt. 

Lúc này, nhìn thấy Phong Tuấn Kiệt vậy mà bị Cửu Thiên áp chế, sự chấn động trong lòng mọi người nghĩ thôi cũng biết. 

Ngay cả Thiên Vĩnh Phúc, trong sắc mặt cũng tràn ngập sự cảnh giác. 

Lực lượng trên tay Cửu Thiên tiếp tục tăng lên. Phong Tuấn Kiệt có chút không đỡ nổi. 

Kiếm Phương Thốn trong tay bỗng lóe lên ánh sáng, Phong Tuấn Kiệt biến mất. 

Ánh mắt Cửu Thiên quét qua toàn sân, vung tay ném một đạo kiếm khí về phía bên trái. 

Ngay sau đó, kiếm quang ngút trời ở giữa đường đánh cơ thể của Phong Tuấn Kiệt ra. Cả người lẫn kiếm quang đều đập vào trong bức tường. Mà Thiên Vĩnh Phúc ngồi ở bên cạnh bức tường thì có vẻ mặt lạnh băng nhìn những khối đá lớn đập vào đỉnh đầu của hắn ta, bị khí lưu trong suốt chặn lại. 

Cửu Thiên đứng dựa vào kiếm, nhìn bức tường đá vụn rơi xuống. 

Ở trong cảm giác của hắn, một kiếm này của hắn thật ra không làm tổn thương Phong Tuấn Kiệt. 

Một khắc cuối cùng, hắn nhìn thấy kiếm Phương Thốn trong tay Phong Tuấn Kiệt dâng lên một luồng ánh sáng, chặn lại kiếm quang của hắn. 

“Thắng rồi sao?” 

“Có phải Cửu Thiên thắng rồi không?” 

“Trời ạ, Phong Tuấn Kiệt thua vậy sao?” ... 

Mọi người ồn ào sửng sốt thốt lên. 

Thái tử Tần Cảnh nuốt nước bọt, từ từ nói: “Phong Tuấn Kiệt đường đường là người đứng đầu quốc bảng trước kia, cứ thua vậy sao?” Tần Chính đại đế cười nói: “Không đơn giản như vậy” 

Dường như ứng nghiệm lời của Tần Chính đại đế. Trong đá vụn, Phong Tuấn Kiệt một tay đẩy một tảng đá lớn ra, từ bên trong từ từ bò ra. 

Trên người dính máu, quần áo tả tơi, hồ lô ở thắt lưng cũng bị đập vỡ, chỉ còn lại nửa cái hồ lô, còn treo ở đó. 

eyJpdiI6InZcL2R2YmpnQVVUTDFcL3p5dmFHcjA5QT09IiwidmFsdWUiOiJDaGVGM0Z0Nk5xN1Zjd0hWSFwvVmdZamI5VFlaT0F5T1wvaFRqZ2VVb3NwM2NWcncwNHNJRVBYc3RBZFZEMVNiVHpwWjAxeWc4RTZFQjhlWnJSbWtTTjU2dFJwU1QwUlJhNlp2d0RSdGRRZlJiUTllNjZnaGJ3ekNvMVZoMHVqSmdYUnpYbDRoS0YyOHlMUDY4eGRuVUc4cXp3VVpuempZTkRtMFpyQlY2cWJVSG12V054UUFYaDRcL1c5XC9OUCtGVlltTFIyaXVNTGw5RU9vbTJkU0ZCWnh1a1VVc1VTQ0ptbEMzaXY2QmJsUVo2T1NZUVFBYlBscVwvcklaV2V3bU1xcktsTFVOU2taTFwvTFZybk95bzFmS3plQT09IiwibWFjIjoiMTIwMTg5ZTVmZGU5NWU4ZDlhMzE5Mzc5M2M3MDU5NDI0MTdjMzM3ZTIyMDljYTg1ZTU0OGRlZTdjNmRkZTdmNiJ9
eyJpdiI6ImJXXC9zbXpIUnVLc3Y4K3dkUDBEUWtBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkJlZEp4Q2tYcHlEOWQrUnRPckowYzNSdWFcL0NtVVZPeCtWR0djOERhNnFiaUhjQlY3aVpxMnF4bWdpS2dPTlZsb1U5NUh4OUFvQnFsY1dxY2VoZlBOSk1DQTdReUFRUDlUXC8xRTltZ2dJaFpWVWNIRUNSSWNLOHFpTThka1hPVGFvTkJnWXJoN1hCbzFGcmJBc05reUc4UGd3VHFmUDljdUR6U2JtVzRjZ2hPUFpuMUxBc2Z1N3Q3TjJnOTJrb0NxWFFXemhJc2E3WXIxY2kyOGc0U2F6UHVtYWx3RUMyQ3Bwdk5yUkJLMisxYllqZE1yWFQ0dStJSnhhaUxmU1BoMzM2S0x6dkZlOWR6UEFnMlZOK1I1R0l5RFFDd1lqZDlqWXNzdnJLck50ck54UGNmeStjNmdJRDlSeDZ5d2FIVWQiLCJtYWMiOiI3NzRiNzA3Zjc5MWYwNTJkZTg4NjY3ZTg1ZTIyZDIxN2M3OWQzMWY1NmRlNzc2NzEzOTEwMDI4MTZhOGQ4N2VmIn0=

Ánh sáng trong mắt thật sự như sói hoang rất đói, nhìn thấy một đống thịt tươi ngon, loại phấn khích toát ra từ trong xương cốt đó đã khiến cả người Phong Tuấn Kiệt trở nên điên cuồng.

Ads
';
Advertisement
x