Chương 3568:

Ngày 2 tháng 5 năm 1990.

Mẹ mất rồi , bố vốn không hề quan tâm đến mẹ con mình , bố có đông con rồi , mình không thích bố nữa.

Ngày 3 tháng 1 năm 1991.

Mình mang thai rồi , sẽ sớm sinh em bé thôi. Nhất định mình sẽ là một người mẹ tốt , Nguyễn Huỳnh cũng sẽ là một người bố tốt.

Ngày 3 tháng 6 năm 2009.

Kiến Định , Tri Hạ , có lẽ mẹ không thể ở bên các con lâu được nữa , những người anh trai , chị gái của mẹ đã tìm thấy mẹ rồi. Mẹ có lỗi với bố của các con , tha thứ cho sự ích kỷ của mẹ , mẹ không phải là một người mẹ tốt…

Đọc đến mảnh giấy cuối cùng , Nguyễn Kiến Định siết chặt tờ giấy , từ nét chữ xiêu vẹo dễ thương của một học sinh tiểu học lúc đầu , đến nét chữ thanh tú lúc sau , Nguyễn Kiến Định nhớ rõ đây chính chữ viết tay của mẹ mình.

Công tước Otto ngồi bên cạnh vẫn không ngừng khóc , đọc những dòng như vậy , đối với ông ta mà nói quả là đau khổ hơn bị lăng trì.

“Là lỗi của ông. Đến cả người phụ nữ của mình , con gái của mình ông cũng không bảo vệ được.” Giọng nói của Công tước Otto ngắt quãng: “Đáng lẽ từ khi đón Yelis về ông đã phải nhận ra được mọi thứ rồi , tất cả là lỗi của ông , là ông đã hại chết hai mẹ con Yelis.”

Nguyễn Kiến Định chết lặng tại chỗ , ngơ ngẩn nghĩ về những thứ được viết trong mấy mảnh giấy kia.

Phỏng đoán là một chuyện , có thể chứng thực lại là một chuyện khác. Vốn dĩ có thể nhẫn nại , vẫn đợi sau khi xử lý được Dương Minh Hạo , bàn bạc kỹ lưỡng hơn , thế nhưng rõ ràng kết quả đã đặt trước mặt , trong lòng Nguyễn Kiến Định chua xót. Mẹ của anh ấy là một người dịu dàng từ trong xương tủy , từ trước đến giờ chưa lớn tiếng với bố lần nào.

Mẹ thương anh ấy và Nguyễn Tri Hạ rất nhiều , một người không lo nghĩ như vậy , cuối cùng lại chết trong sự thay đổi của quyền lực , thật đáng buồn mà lại nực cười…

Công tước Otto không cần người khác trả lời , ông ta chỉ muốn nói toàn bộ những lời trong lòng: “Yelis và mẹ của nó quá khổ rồi , họ đều để lại những thứ tốt nhất cho ông , bản thân mình không nỡ ăn , những ngày ở Hải Phòng là thời gian ông hạnh phúc , vui vẻ nhất. Lúc đó , vì muốn trải nghiệm cái gọi là cuộc sống , ông không đem theo một đồng tiền trên người. Hai mẹ con nó đi theo ông , trải qua những ngày tháng khổ nhất. Thế nhưng Yelis và mẹ nó chưa từng kêu khổ , thậm chí sau đó vì một vài việc , ông phải về nước , bọn họ ở Hải Phòng cũng không hề oán không hận mà chờ đợi ông. Lúc đó ông đã cố gắng rất nhiều , không muốn để họ phải sống một cuộc sống khổ sở , thế nhưng…”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện tamlinh247. Vào google gõ: Truyện tamlinh247 để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

eyJpdiI6ImRZQkNKZUdNUWczRGlOZmRkXC9uRHlBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IklXVlc1SHFkWnp2WWZcLzQ0OWlGbDFvblhvMlBGVDJ2dVhhUjcyNXFXT2theGNWeUprZU4zWldWbHNJTVwvY0haZ1wvN3FuOXJtWloydUZ3NmIxeUFsSUhKenZpR09kWTF4Z0tsUmx0U29VUTRFK0VSNHNMV2tzRTN3VmhtV3llbGlTQTBUMVYrY2s0ZUNOd2Z5VDU1bmVQR0t6Y2J0ZmFnNFBhRThyVjBuWEVYRGU3OXRwME5DTjMyUllwUjdZSEkwQUdcL0QxS09XOHhhbko3dHl1RVZhaVZwMHNxbzFkUDh6MVlERGxXQTdGaTk1MDVCc2NOcFlkMHV1blA3cytNK1VRZXhwbVZUeUZSWnYxcWVkYkJQTm9wZ3R4RGo3Z2V5ejN1dzA2UXljc1l4cUh0cGYyWVZ4YlhUeXFZY0pEd3ZqbVNENXhXZnZOenF5Ujh3bEIyeUhiTWVnbk1oRk5JMjlTQmh6V3cwNlR2dlpOazNpZ2RZM3FEOVpsNjZpQWNyTmNxYXZ0Qk9OSENpc1wvNWJFUWJwWGFoN05cL004Yyt4ZGtmTElKR1VnR1J4Mnp1clZybTlOWk1xXC9ZR1RHSnRlbERcL1VaNGxHWUhjMTd2SFJ6VFJIXC91cjdqRnRXTlI3ek5YMm1mMW1PWVFWeURleHdtVnBZSDZOTGdKd01LcVkwTm9Ba3JyOGZLRHAzWnJWTW9PMDhCclhhVnJENTlhK1BIQ0U4WnNBdHowckd2cThrbWtPQnBYOXRwaEhrTXJWYjVZZEN0alVZcVhTSlwvYldZV28zQXlkVlBzTzdOODh6bXBsWVlYZEYzMXF2K3RIc3NNSjZjUlNJOGFpNjExUmhCXC9DU0prMGdyaG9nUkgwbUd5MTRtaEhydDdndCtRdmNmXC9GamJhdzRnWCsyNzFNSlQ0U0dRVURvRWMzYTcyNUlHam90WHJvbHVkM3JjM1hvcWpxYjhpc08rU2J6eTFJVzNMSUJ1UlYyUE9KdkNhWnlvWEVNVFwveERmM1VJTFVKZE5DN28iLCJtYWMiOiJlZjRlNmZmOGYwZTFmNDQwYTE4OTcyNWQyMDJkNDkyOTNlMDFiYmUyYTkwMmE3NmQzNGZhODVhYWNhNzM0NTVmIn0=
eyJpdiI6Iml6QUNuVU1tRE5uOE9JTHB6VkxhMkE9PSIsInZhbHVlIjoia2xoeHIzN3ZTckF5VkNNODhiblZET25YOXpRMzFkRUU2Qm53cDNtYTVaVWtKaGxNV1wvSWlSRkRscnFHS2FybHdFVzdURTJuXC9nb241d2lSQnYySlhmd2NaalNUQXc5aFA5dmRueVBla2lKbDl2SlF0cGQ2dFBIaHRid2d2N1wvT0pWQmRWemVwRytvNHJlK0h5c3BQRGJsa1wvSHU3b0VjcUFBbjlpelhhNjl5YlwvYURBdFVMZ1Rldkx6SENKRGVwQWxzMXozTzhCdlVEYndKdjlEXC82b21jMWVJK21OeSt1MW9SRDY4MHAxa2pFNHZna2dtTEhTZU80emZIRzZGc2RhTGNESUxNUzd4dnNFb1wvenhUMHFcL1N0WXI1c0Iwdjk0U3RBdm1uT1YreVZnQnplZ2JIWmRsUkZFNWFrUzZ6VjFQYUF5RXV0MVhRbDBVUDR1N1plc2N2WGl1TmhscXVsNmRcL1Vuc3hlRnBIQ1BKUks5RXdUaFRRUnNsWGVRc2RQcjdzZVJNRHJGWmNtS0FGNkFxRG9kcnMyUjgzeHI1ak9vUFM1RjRIcThObEtYN1VyY3JqMWtjXC9MamRVdCtrUmtoTWhqRnFEMDJ5UWJLdk80d0Ura3F2K1VLSEdmMDV6R2NSVmx3aGh0eUkwXC9lMDZUTUwrVCtUcGhEUTR0eHBlb3Y1V3h5aVwvSkJnVzNPWVBWOEQzXC9iK25JV0psTFlwNTNiVHNPM1Z4VlwvcUVWWHFuME5maW9cL0hYMWdYbUE4bVFMSjdibnhFTHYxSXVFK0owaU9PamwxVkV6aFFWYVVlK0c0Umt2b2xJd3RaUUc5cUF4dlVMenVoT3U5aEx2bHA3OXJHUmQxXC9CaTZUMHd0TG0rNVwvYnhZRTBSV0RcLzNUOWllQURacG9CM3pCeXNzWW89IiwibWFjIjoiNDIzODdkODY1OGRjZDU1ZTM2ZDQ4ZDExODg5M2UxYjI1YTQ1Yjc0MDhhNTQzMzE4ZDQyNTZiMWM4NWZjZjE4ZiJ9

Ads
';
Advertisement
x