Không chỉ là những người đến xem, những võ giả đến đánh lôi đài cũng đều tập trung lại xung quanh lôi đài. 

             Có người muốn khiêu chiến với võ giả thẻ cam xếp thứ ba, tin tức nàu đã sớm truyền đến giữa mọi người. 

             “Lâm Huyền này còn thật sự không sợ chết, tưởng rằng mình thắng được mấy trận võ đấu là có thể khiêu chiến với Kẻ Điên à?” 

             “Đúng vậy, là võ giả thẻ cam xếp thứ ba, chứ không phải là tân binh gì.” 

             “Nếu như không phải là không được giết người ở trên lôi đài, chỉ sợ ngay cả chết thế nào hắn cũng không biết ấy.” 

             Trong đám người, có người nghị luận. 

             Chỉ là cũng có những ý kiến bất đồng. 

             “Lâm Huyền xuất đạo tới nay, mỗi một trận đấu đều dùng dáng vẻ nghiền ép để giành thắng lợi.” 

             “Đúng, nói không chừng hắn thật sự có thể lập nên kỳ tích.” 

             Nhưng mà, loại ý kiến này chỉ là thiểu số. 

             Đại đa số người vẫn bằng lòng tin tưởng Kẻ Điên, cường giả có danh tiếng. 

             Trong tiếng ầm ĩ, Lâm Huyền và Kẻ Điên đã lên trên đài. 

             Hai người đứng đối diện ở trên đài, trên người đều có luồng khí thế mạnh mẽ. 

             “Trong khoảng thời gian này ta đã trải qia khổ tu, chính là mạnh hơn không ít so với lần trước.” 

             “Nếu như sức mạnh của ngươi vẫn như ban đầu, vậy thì chỉ sợ là ngươi không thắng được ta đâu.” 

             Kẻ Điên trên lôi đài với Kẻ Điên ở dưới đài như hai người khác nhau. 

             Lúc này, trong mắt hắn tràn ngập sự tự tin, khí thế lại càng giải phóng mà không hề giữ lại. 

             Lâm Huyền cười cười. 

             “Ta cũng thế.” 

             Trên người hắn cũng có luồng khí thế vô cùng kinh khủng. 

             Khí thế của hai người đụng vào nhau, hình thành một tràng lực. 

             Thậm chí võ giả ở xung quanh đều không thể đến gần, đến gần hơn một chút sẽ bị khí tràng khủng bố kia ép đến không thở nổi. 

             Khí thế của hai đại cường giả chạm vào nhau, đủ để làm vỡ hết tất cả mọi thứ. 

             “Vậy để ta mở mang kiến thức về sức mạnh của ngươi một chút.” 

             Lời vừa dứt, Kẻ Điên giống như tiễn rời dây cung, vọt về phía Lâm Huyền. 

             Phía sau hắn để lại từng vệt tàn ảnh, rất nhiều võ giả thậm chí cũng không thấy rõ động tác của hắn. 

             “Bốp!” 

             Kẻ Điên đánh một quyền vào ngực của Lâm Huyền, bụng của hắn cũng bị Lâm Huyền đá một cước. 

             Lần đầu giao chiến, thế lực hai người ngang nhau. 

             Người xem xung quanh đều đã sợ ngây người. 

             Sức mạnh của hai người đã vượt xa khỏi sự nhận biết của bọn họ. 

             Chỉ mới công kích mang tính thăm dò đã giống như dấy lên một trận đấu tàn khốc ở trên lôi đài. 

             “Ta thấy cũng chẳng có cái gì ghê gớm cả, người khác chiến đấu cũng có thể đánh nát lôi đài. Trận này này của bọn họ, sao lôi đài lại không xảy ra bất cứ chuyện gì vậy.” 

             Trong đám người, có người nói một cách khinh thường. 

             Hiển nhiên, tầm nhìn người này cũng có phần thấp. 

             Bên cạnh lập tức có người phản bác lại. 

             “Ngươi thì biết cái gì? Vì võ đấu lần này, Tiêu Dao Lâu đã tu chữa lại lôi đài lần nữa.” 

             “Mức độ chắc chắn của lôi đài kia hơn lôi đài cũ mấy lần.” 

             “Cho dù cường giả Hoá Nguyên cấp chín cũng rất khó mà để lại dấu vết nào đó trên lôi đài.” 

             Qua một phen giải thích như vậy, những người xung quanh đó cũng làm ra vẻ mặt bừng tỉnh hiểu ra. 

             Nhìn ra được, Tiêu Dao Lâu cũng đủ xem trọng trận chiến này. 

             Trên lôi đài, hai người đánh ngươi tới ta đi. 

             Liên tục có những tiếng vang bốp bốp truyền ra, loại cảm giác từng quyền đánh sâu vào thịt này khiến cho tất cả mọi người đều sợ hãi than. 

             Đây mới là võ giả chân chính! 

             Hai người bọn họ chọn phương thức chiến đấu thuần tuý nhất. 

             Không hề dùng nguyên khí, mà là va chạm kỹ năng vũ lực đơn thuần. 

             Dù vậy, cảm giác đánh chấn động người ta kia cũng đã nhấc lên một hồi cao trào. 

             Người vây xem xung quanh đều reo hò, còn có người nghi ngờ rốt cuộc Lâm Huyền có phải là đối thủ của Kẻ Điên hay không, nhưng mà lúc này, bọn họ lại chấn động thật mạnh. 

             Cảnh giới Hoá Nguyên cấp bốn, đối chiến với cường giả Hoá Nguyên cấp chín, lại mảy may không rơi vào thế yếu. 

             Chỉ dựa vào điểm này, cho dù Lâm Huyền có thắng hay thua, hắn đều có thể thành danh từ cuộc chiến này. 

             “Đã làm nóng người xong.” 

             Kẻ Điên lui về phía sau, khí thế trên người dần thu lại. 

             Thay vào đó, nguyên khí lại khuấy động. 

             Lâm Huyền cũng lui về phía sau vài bước, Vô Cấu Nguyên Khí trong cơ thể điên cuồng chuyển động. 

             Thần Đạo Quyền Pháp! 

             Lâm Huyền di chuyển trước. 

             Dưới nguyên khí rót vào, cánh tay hắn lóe lên ánh sáng rực rỡ. 

             Khí thế khủng bố khiến ruột gan người vây xem xung quanh đều run lên. 

             Lực của Lâm Huyền vốn nặng nề, sau khi thi triển Thần Đạo Quyền Pháp thì càng có mùi vị một lực giảm mười lần. 

             Trái lại là Kẻ Điên, hắn cũng là võ giả được biết đến với sức mạnh. 

             “Ầm!” 

             Hai người va vào nhau, hào quang chói mắt tuôn ra. 

             Những người cách lôi đài khá gần, chỉ cảm thấy hoa mắt. Lúc họ nhìn thấy lần nữa, hai người đã tách ra rồi. 

             Lâm Huyền lảo đảo vài bước, xông lên phía trước lần nữa. 

             Có người nhìn thật kỹ, sàn nhà được xưng là thứ mà cường giả Hoá Nguyên cấp chín cũng không thể phá hư, lúc này đã đầy vết rạn nứt như tơ nhện. 

             Thứ mà Tiêu Dao Lâu dụng tâm chuẩn bị mấy trăm năm, nhưng vẫn là đã đánh giá thấp sức mạnh của hai người. 

             Bóng dáng lấp lóe trên lôi đài, hai người toàn lực ứng phó. 

             “Vui vẻ!” 

             Lâm Huyền hô to một tiếng. 

             Chỉ có trong trận quyết đấu sức mạnh với sức mạnh như thế này, mới có thể kiểm nghiệm được gặt hái cho sự tu luyện lúc thường ngày của mình. 

             Sau khi đột phá đến Hoá Nguyên cấp bốn, thực lực của hắn đủ để giành chiến thắng đại đa số cường giả cấp chín. 

             Song, Kẻ Điên lại có thể đánh sinh động như vậy với hắn. 

             Xem ra ba võ giả thẻ cam đứng đầu quả thật có khác biệt rất lớn với thứ hạng khác. 

             Kẻ Điên xếp hạng thứ ba mà còn như vậy, vậy thì hai người khác sẽ ra sao chứ? 

             Nghĩ đến đây, Lâm Huyền đã sôi sục nhiệt huyết một trận. 

             Đánh nhau rất lâu, từ đầu đến cuối hai người đều khó phân cao thấp. 

             Kẻ Điên lui về phía sau vài bước, nhìn Lâm Huyền nói. 

             “Chiến đấu quyền cước thật sự không thú vị, không bằng tỷ thí binh khí cho rồi.” 

             “Đang có ý này.” 

             Lâm Huyền gật đầu. 

             Chỉ thấy, Kẻ Điên lấy ra một cái găng tay từ trong nguyên giới. 

             Đó là móng vuốt của yêu thú, móng vuốt sắc bén loé lên sự sắc bén ghê rợn. 

             “Đây là hai cái móng vuốt rất hợp với sở thích của ta, ta tìm tận mấy vị luyện khí sư mới luyện chế ra thứ này.” 

             Lúc nói, trên mặt hắn đầy vẻ hưng phấn. 

             “Hôm nay, sẽ dùng ngươi tới thử vũ khí của ta.” 

             Dứt lời, hắn cũng không vội ra tay, mà là nhìn về phía Lâm Huyền. 

             Lâm Huyền lấy Chân Long Kiếm ra. 

             Hình dáng của Chân Long Kiếm rất đặc biệt, mới vừa xuất hiện đã dẫn tố vô số cái liếc mắt của người khác. 

             Mọi người vẫn còn nhớ rõ, ngày đó Lâm Huyền đã dùng chính thanh Chân Long Kiếm này chém Cuồng Nhẫn ở trên đài. 

             “Hai người này dùng thật ư?” 

             Dưới đài, Liễu Thuý Thuý nhíu mày. 

             Mặc kệ là Kẻ Điên hay là Lâm Huyền, đối với Tiêu Dao Lâu mà nói đều có ý nghĩa vô cùng quan trọng. 

             Hiện tại muốn so đấu vũ khí, hơi không cẩn thận là có thể sẽ làm bị thương đối phương. 

             Đối với Tiêu Dao Lâu mà nói, đây là hậu quả không có cách nào có thể chấp nhận được. 

             “Chủ nhân, người có muốn ngăn cản bọn họ không?” 

             Bên cạnh, có thị nữ mở miệng hỏi. 

             Liễu Thuý Thuý do dự một lúc, sau đó lắc lắc đầu. 

             “Để bọn họ đánh đi, nếu có nguy hiểm thì ta sẽ tự ra tay.” 

             ... 

             Trên lôi đài, Kẻ Điên cũng không khỏi nhìn Chân Long Kiếm nhiều hơn vài lần. 

             Chân Long Kiếm lưu lại cho hắn ấn tượng quá sâu đậm, lúc này nhìn thấy Chân Long Kiếm lần nữa, trong lòng hắn cũng kích động một hồi. 

             “Giết!” 

eyJpdiI6IkkwSnZuWFgxWk1FTGdjY0JITzZidmc9PSIsInZhbHVlIjoiT3lwZm1aZW84UXVDbVByalJNNWFUXC9INmhZNExpRGhWQk5iWGgyNkFKdHB3cnEyZzliNWxRQ0VrSGVRdlk4NFA3dVBtNFZFRTdNbE5PSGZNaUtlN2FIN1dKbmRTcHBWTXBBVEhcL1kwbUFpQldxZWZ4U2VmS2R5K1l3RFRIdE9odUtmMUhBXC9jcWpGcnJyRnBFOFlldGdEUEVoM2tReDRlZ1ExTlRiWU5CK0s3azJqekxwaWFkMzlmaFRaMUNOSTFHNFEzWFhKczZ1c3lzWUlOczBjMjUzZz09IiwibWFjIjoiZDY3YmQwODJkY2NhMDhiZTU4NDI2YjY3ODU3MzE3MDhlZGM1N2IwMDAxNTU0OTM0ZDI5YzFkY2M0MTBmZGMzMCJ9
eyJpdiI6IlQ3WXpLT3F6dVhVU3p5MWZjREhXcUE9PSIsInZhbHVlIjoiMlJYaUFIWUxsNFhqODQzellmdmdkM0tkclRMQW83aExQZUxmelJHR2tNTVdaVndSUURnZTJ5dldRUGNrRHlhVWFSWUtCRGZHT1hiMDh1OEZZQm42OTd6SzNpcHhuWHVHbENQR0xSZFJIYmRIUm9mbjRLdWZBS3Y3TGROUzRMeUtNSGxkOTdYT0Q3SEorYkZMS2hBZEl2cllGQnZjQlNyRlVIN3BNXC9lc1FzeXBSRjhCZVdOWHZDa3pmTXM4Nml6bGtQXC9Lcko4aG9BWnR5K21BaG0xT28wUVh0NUhydnowMU8xT1ZZWFlVS2JqUU5tTFlFNlwvbjRHanpZZlZIRER4Y0tDdFwvV1VWWG5lS3B0Q3d6WmhqaG0rXC9PempEdlpRZEZNS0p0bmhTeUlDYStpbEY3SGVzWlNVQWIrbGRCODFyZG5tV2x2TWNvZWk4WThoWitQdm1POVRRXC9qOElVSFVRS0VoN09lNHNZY0h3eFVhNHJzWlQzQmVIcU1Bd2NQZEpVYXh6cTdoRE93TGZleVN1dGFVcUY4QndFRXRjeHV4UjVBNU5FN2xtZmhFMlh2eUdmQmpJdGF4cjg3NU9JalRVZCIsIm1hYyI6IjViNTgxZmI5MGM2ZDVmYmJkNzE3NDg1MzIwODNlNjhkYzY3MTMwNTY4ZDhkODE2OTVkZjdhODNiMjY4ZmFhOGQifQ==

             Lâm Huyền hừ lạnh, tay cầm Chân Long Kiếm tiếp đón.

Ads
';
Advertisement
x