Sau khi Tiêu Dao Lâu thành lập, đã từng có không ít người chết trên lôi đài. 

             Tỉ lệ tử vong cực kỳ cao, khiến rất nhiều võ giả muốn gia nhập Tiêu Dao Lâu đều ngần ngại. 

             Cũng chính vì vậy, Tiêu Dao Lâu mới có quy tắc không được giết người. 

             Ban đầu, cũng có không ít võ giả không quan tâm đến quy tắc này. 

             Trên lôi đài, ai mà dám hạ thủ lưu tình đây? 

             Cho dù sau đó, người của Tiêu Dao Lâu có gặng hỏi, chỉ cần dùng một câu không cẩn thận là có thể qua loa tắc trách rồi. 

             Lúc ấy, rất nhiều người đều ôm ý nghĩ như vậy. 

             Nhưng mà theo vài lần sử dụng thủ đoạn lôi đình của Tiêu Dao Lâu, quy tắc này đã ăn sâu vào lòng người. 

             Nhiều năm như vậy, chưa hề có người nào dám chống lại quy tắc này. 

             Cho dù có huyết hải thâm thù, thì ở trên lôi đài cũng tuân thủ quy tắc. 

             Song, hiện tại Lâm Huyền lại ra tay phá vỡ quy tắc này. 

             Mùi máu tươi nồng nặc kia trên lôi đài đánh sâu vào tim mỗi người. Bọn họ đều dùng ánh mắt tò mò nhìn về phía Liễu Thúy Thúy, chờ nàng đưa ra quyết định. 

             Trước kia những người phá vỡ quy tắc, tất cả đều bị xử tử hình, không có bất cứ trường hợp nào ngoại lệ. 

             Hiện tại, nàng sẽ xử lý Lâm Huyền như thế nào đây? 

             Liễu Thúy Thúy nhìn về phía Lâm Huyền, trong môi mắt đẹp tràn đầy thất vọng. 

             Nàng đã cho là, Lâm Huyền là một trong những người được chọn để đến Bí Cảnh Thần Thụ. 

             Không nghĩ tới, hắn vậy mà lại không có chừng mực. 

             “Hắn là tà võ.” 

             Lâm Huyền lạnh nhạt nói. 

             Nghe hắn nói như vậy, Liễu Thúy Thúy kinh hãi. 

             Sau khi chuyện của Viên Khoa xảy ra, nàng liền đích thân quan sát từng trận chiến. 

             Muốn tìm được tà võ ẩn mình giữa phần đông võ giả rất khó, nhưng mà trong lúc chiến đấu, bọn họ đều sẽ không thể nào che giấu bản thân được. 

             Tuy giọng của Lâm Huyền không lớn, nhưng mà tất cả người có mặt ở đây lại là võ giả. 

             Bọn họ nghe được rõ ràng hai chữ này! 

             Vậy mà lại có tà võ lẫn vào Tiêu Dao Lâu ư? 

             Tin tức này nhấc lên một trần rối loạn, nhất thời mọi người đều cảm thấy bất an. 

             Thân là thế lực lớn thứ hai của liên minh Bách Quốc, Tiêu Dao Lâu chính là đại diện cho sức mạnh. 

             Sắc mặt Liễu Thúy Thúy âm u không rõ, xoay người nhìn về thi thể của Cuồng Nhẫn. 

             Đối với tà võ, Tiêu Dao Lâu có cách kiểm tra của riêng mình. 

             Nàng phẩy một cái lên trên thi thể của Cuồng Nhẫn, một luồng khí đen không rõ nguồn gốc xuất hiện. 

             Lúc này, không còn có ai quan tâm đến chuyện giết người trên lôi đài của Lâm Huyền nữa. 

             Người Lâm Huyền giết là tà võ, tà võ thì có thể tính là người ư? 

             “Đây rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì thế?” 

             “Tiêu Dao Lâu nhất định phải cho chúng ta một ý kiến.” 

             Tinh thần quần chúng kích động, mặc kệ là võ giả Tiêu Dao Lâu hay là những người đến quan sát, đều nhao nhao kêu lên. 

             Sự xuất hiện của tà võ nhất thời khiến bọn họ cảm nhận được cảm giác nguy hiểm. 

             Liễu Thúy Thúy cắn cắn môi. 

             Lúc thân phận của Viên Khoa bị thức thực, cũng không có bao nhiêu người biết. 

             Cũng chính vì như thế, Liễu Thúy Thúy mới có thể phong tỏa tin tức trong thời gian ngắn, lúc này mới không tạo nên rối loạn. 

             Nhưng mà bây giờ, trước mắt bao người, thân phận tà võ của Cuồng Nhẫn bị chứng thực, muốn phong tỏa tin tức thì lại không có cách nào. 

             “Xin mọi người bình tĩnh một chút!” 

             Liễu Thúy Thúy đứng dậy, mở miệng nói. 

             Giọng của nàng cũng không lớn, nhưng lại rơi vào trong tai mỗi người một cách rõ ràng. 

             Lâm Huyền không khỏi liếc nhìn. Hắn không nghĩ tới, người phụ nữ nhìn có vẻ vô cùng lười biếng này, vậy mà lại có sức mạnh như thế. 

             “Mấy ngày trước, chúng ta có tra ra là có tà võ lẫn vào Tiêu Dao Lâu.” 

             “Bởi vì không có điều tra rõ thân phận của tà võ này, cho nên mới án binh bất động.” 

             “Lâm Huyền đánh chết tà võ ở trên lôi đài, cũng là vì suy nghĩ cho các vị có mặt ở đây.” 

             “Hôm nay, chi phí của tất cả các chư vị đều được miễn hết.” 

             “Ngoài ra, chúng ta cũng sẽ khen thưởng xứng đáng cho Lâm Huyền.” 

             Sau vài lời trấn an của nàng, lúc này mọi người mới coi như là đã bình tĩnh lại. 

             “Chuyện tốt mà ngươi làm đấy!” 

             Mặt Liễu Thúy Thúy trắng không còn chút máu liếc nhìn Lâm Huyền, dẫn hắn đi xuống lôi đài. 

             Nàng nhận lấy ngọc bài của Lâm Huyền, vươn tay nhẹ nhàng quét qua. 

             Mặt trái kia đại diện cho con số thắng trận trở thành bốn. 

             Mặt phải thì giá trị con người của Lâm Huyền lại trở thành bốn nghìn hai. 

             Giá trị con người của võ giả thẻ cam phần lớn đều là khoảng hai nghìn, nhưng giá trị con người của Lâm Huyền lại lên đến một nghìn rồi. 

             Ngoài phần thưởng xứng đáng cho cuộc diệt trừ này của hắn, Liễu Thúy Thúy lại cho hắn thêm một phần nữa. 

             “Cứ cho là hắn là tà tu, ngươi cũng không thể đợi đến khi xuống khỏi lôi đài rồi lại ra tay lần nữa hay sao?” 

             Liễu Thúy Thúy oán giận nói. 

             “Ngươi có biết không, bởi vì hành động tùy tiện của ngươi mà đã khiến cho ta trả giá biết bao nhiêu là tiền bạc.” 

             Lâm Huyền lắc đầu. 

             “Nếu không giết chết hắn, người chết có thể chính là ta.” 

             Lời này của hắn lại là lời nói thật. 

             Ban đầu hắn cũng không đặt Cuồng Nhẫn ở trong mắt đâu. 

             Nhưng mà sau khi thật sự giao thủ, hắn mới biết được Cuồng Nhẫn che giấu sâu cỡ nào. 

             Liễu Thúy Thúy hơi nhíu mày, rất lâu sau mới gật đầu. 

             “Chuyện lần này cứ tính như vậy đi, lần sau nếu như lại có tà võ ở trên lôi đài…” 

             “Ta vẫn sẽ ra tay đánh chết.” 

             Không đợi nàng nói xong, Lâm Huyền đã ngắt lời. 

             Vẻ mặt Liễu Thúy Thúy lộ vẻ hết cách. 

             Nàng biết Lâm Huyền sẽ phản ứng như thế này. Trải qua quá trình chung sống trong khoảng thời gian này, nàng cũng có chút hiểu biết đối với Lâm Huyền. 

             Tuy rằng người này bình thường trông có vẻ vô cùng lạnh nhạt, đối với bất cứ chuyện gì cũng không hề để bụng. 

             Nhưng mà, một khi nhắc đến tà võ, vậy thì hắn thật sự vẫn sẽ không có bất cứ nhượng bộ nào. 

             Đi tiếp vài bước, đến chỗ không còn ai nữa, Liễu Thúy Thúy mới dùng nguyên khí bao lấy thanh âm, thấp giọng nói. 

             “Giết cũng không giết hết được, tà võ bên trong Tiêu Dao Lâu còn phải nhiều hơn so với suy nghĩ của ta và ngươi nữa.” 

             “Võ giả đánh lôi đài, nhân viên bên trong Tiêu Dao Lâu, thậm chí là một số người mà ngươi cũng không để ý đến, đều có thể là tà võ.” 

             Lâm Huyền nhíu mày, hắn không nghĩ đến vấn đề lại sẽ nghiêm trọng như vậy. 

             “Lần này Bí Cảnh Thần Thụ mở ra, thể nào cũng sẽ đưa tới rất nhiều loại thế lực cướp đoạt.” 

             “Vốn chỉ là sự suy đoán của ra, nhưng không ngờ lại là thật.” 

             Trên mặt Liễu Thúy Thúy lộ ra một chút mệt mỏi. 

             Dễ nhận thấy, sự xuất hiện của tà võ đã khiến nàng hao hết tâm trí. 

             Lâm Huyền ngẩn ra. 

             Dẫn tới nhiều loại thế lực cướp đoạt? 

             “Chẳng lẽ tà võ còn có tổ chức không giống nhau ư?” 

             Liễu Thúy Thúy gật đầu, trên khuôn mặt lộ vẻ hơi nặng nề. 

             “Tà võ chỉ là một cái tên gọi tổng thể, ngoại trừ Tà điện ra, được biết đến vẫn còn có một cái khác, được gọi là Độc điện.” 

             “Trong Độc điện, đa số đều là độc sư.” 

             “Độc sư được coi là một chi nhánh của dược sư, chỉ là những gì mà bọn hắn nghiên cứu, là giết người như thế nào.” 

             “Ta từng điều tra, sức mạnh thật sự của Cuồng Nhẫn, chính là như lúc đầu hắn bày ra. Sở dĩ thực lực hắn có thể ngang ngươi, rất có thể chính là bởi vì phía sau hắn có một vị độc sư.” 

             “Gần đây ngươi phải cẩn thận một chút, đừng bị người ta tính kế.” 

             Liễu Thúy Thúy dặn dò. 

             Lâm Huyền cười khẽ, độc sư? Hắn còn rất muốn mở mang kiến thức đây. 

             Không biết là độc của bọn hắn lợi hại, hay là Vô Cấu Nguyên Khí của mình mạnh hơn. 

             “Đừng khinh suất. Độc của bọn họ không giống với độc của người bình thường, một khi trúng độc, rất khó giải độc.” 

             Liễu Thúy Thúy thấy hắn không cho là đúng, nàng lại dặn dò lần nữa. 

             Lâm Huyền gật đầu. 

             “Ta phải làm gì mới có thể trở thành võ giả thẻ đỏ?” 

eyJpdiI6IkxVOHQ4MmFSVUl6YW45cTRKM2E4NlE9PSIsInZhbHVlIjoiQ2RqWXV4KzdiR25MNW1PZkV3azV1S2RtKzFvTW1IVGxGbm9ZZDl4bHFINE9CbUlhNTFuOVRGMGlubFwvT293ZTNQRTBQS2JFMFJZZ3JZNU1xaGpiMFJza1lhc3F1aGdKc1ZaVUlhZ0h6U01DdExudEJcL2kyU2Vwd3RBRG5nQ1lyTE9ZUUlSSm5BN1V2elFaOVwvZkc3TkU3MmZcL0lTbmZsTGk5SUFrSFFab0ttYXArWUNGZ2Zjb2ltcWtUZ0d4UlNuMHQybGErZ1FzRFN5S3Y4eFBuSUFFTEEzNmo0RUNCK3NaeHNRaE5SMXVoV3M9IiwibWFjIjoiOTg5NjJhNzIyYTY2MjkxMzgxODBiMWFhZTI1ZWY1ZGEzZDdkZDk0NzRiMzA5YTg0MmUyZTViZjY3ZjVhOTNkYSJ9
eyJpdiI6ImVVM0hQYVErQkZzRktneXQza1JhZEE9PSIsInZhbHVlIjoiaUZZb0pIaGdtUzJNQmlPSW1MY0NBZjNNdjZIQ29ESUdcL0JpMUVUTGphY2J5WCtLOWRUZDFtWTc4VWs4MjhKQk5QWlo4TlM4ZnZVTHV0WUppRkZmdklkZFVyaXpQS3hneVRWUm40R3BDc3RlUGZxYngrVWtsWE1jN29vUXdKRFFcL1wvbXJjbUF2aElaWk1xdWhtZnQzdVV2QzZuZlpyOFpWXC9KRlUrZ2ZKN0pITEVkZ2V4UitEMCtCV3J5eGU3djVvdnF3bk0wNDljcVN1VEF2QllWR3gxc0dIT3NhVStlZ25NdWd1V01Jajd6dEc5MXgwSjAzMFMzTlh5Q3greVF1TmUiLCJtYWMiOiJlZWViYzRiYmNlMWYwMjVkMmYwN2M2ZGQ1ZWFiNTNlYjk1NjgyMzQ3NzZjN2E1NDdhZWI3YzI4MTI0MDc2NzdiIn0=

             Chỉ có ba võ giả thẻ đỏ mạnh nhất mới có thể đi vào Bí Cảnh Thần Thụ, nhưng mà bây giờ ngay cả võ giả thẻ đỏ, hắn cũng không phải.

Ads
';
Advertisement
x