Lâm Huyền dùng Thần Đạo Quyền Pháp, Thần Đạo Quyền Pháp đã thăng cấp lên cảnh giới ở tầng thứ ba, uy lực của nó mạnh hơn bất kỳ bí tịch quyền kĩ nào khác!
Con ngươi của Độc Phong co lại, hắn bất ngờ phát hiện, nắm đấm của Lâm Huyền, giống như một ngôi sao băng, nhanh chóng đánh về phía hắn.
"Tốc độ thật nhanh!"
Trong phút chốc, nắm đấm và bàn tay va vào nhau!
"Ầm!"
Khí thế của hai người va chạm vào nhau, ngay lập tức tạo thành một cơn cuồng phong, trôi dạt về phía xung quanh.
Liễu Thúy Thúy là người cách hai người gần nhất, nàng đột ngột nhận ra, biểu cảm của Lâm Huyền và Độc Phong hoàn toàn trái ngược nhau!
Biểu cảm trên gương mặt Lâm Huyền, thoải mái vô cùng.
Và nét mặt của Độc Phong thì cứ như là bị táo bón, muốn khó coi bao nhiêu thì khó coi bấy nhiêu.
"Lẽ nào..."
Liễu Thúy Thúy nghĩ đến một điều mà nàng không thể tin được.
"Lực lượng của Lâm Huyền cao hơn Độc Phong?"
Quả nhiên, sau nửa hơi thở hai người giằng co nhau, cơ thể Độc Phong đột nhiên biến mất, và bay ngược về phía sau!
"Đùng!"
"Đùng!"
Hai chân Độc Phong giẫm trên sàn đấu, có gắng điều khiển cơ thể mình.
Khi hắn loại bỏ sức mạnh của Lâm Huyền thì phía sau lưng đã dựa vào bức tường của sàn đấu.
Trên trán Độc Phong úa ra mồ hôi lạnh, nếu hắn không kịp thời xuất lực để cản lại sự lùi lại về phía sau, e rằng hắn đã giống như Lỗ Vũ của ba ngày trước, bị Lâm Huyền đóng đinh trên tường.
"Tiểu tử này, sao có thể có sức mạnh đáng sợ như vậy!"
Ý tưởng của Độc Phong, đồng thời cũng là ý tưởng của Liễu Thúy Thúy, và cũng là ý tưởng của phần lớn người khán giả trong võ đài.
Độc Phong là cường giả cảnh giới Hóa Nguyên tầng sáu, còn Lâm Huyền chỉ mới ở cảnh giới Hóa Nguyên tầng một!
Cách nhau năm tầng cảnh giới, có thể nói là lực lượng cách biệt như trời với đất, sao người bị đánh bật ra lại là Độc Phong có cảnh giới cao hơn?
Đối với lực lượng của Độc Phong, Lâm Huyền hơi thất vọng.
Nếu đổi thành Mã Phong Dương giỏi về quyền kĩ, Lâm Huyền sẽ phải đồng thời dùng Bá Thể Thần Công và Thần Đạo Quyền Pháp, mới có sức để đánh lại.
Nhưng đối phó với loại võ giả tu luyện độc công như Độc Phong này, đến cả Bá Thể Thần Công hắn cũng không cần dùng đến.
Lâm Huyền nhìn Độc Phong, mở miệng.
"So sánh về lực lượng thì ngươi không phải là đối thủ của ta, dùng bản lĩnh thực sự của ngươi, đứng khiến ta quá thất vọng."
Lâm Huyền chỉ đưa ra yêu cầu của bản thân, nhưng trong tai Độc Phong, những lời này vô cùng... Nhục nhã!
"Ngươi muốn chết!"
Cổ tay Độc Phong run lên, trên tay hắn xuất hiện một thanh kiếm mỏng.
Hắn đã gọi ra binh khí của bản thân.
"Vù!"
Một trận gió thổi qua, bóng dáng Độc Phong lại biến mất, trong chớp mắt, hắn lại đi đến trước mặt Lâm Huyền.
"Thiên Thứ Kiếm!"
Độc Phong phát huy kiếm kĩ, kiếm mỏng trong tay hắn lập tức hóa thành bóng kiếm bay đầy trời, hơn nghìn cái.
Tốc độ xuất kiếm của Độc Phong cực nhanh, tần suất đâm kiếm ra lại càng kinh người.
Trong mắt người xem, Lâm Huyền đã bị bao phủ bởi bóng kiếm, e rằng sẽ bị đâm thành cái sàng.
"Thân pháp Đạo Thần!"
Lâm Huyền phát huy thân pháp Đạo Thần đã thăng cấp đến tầng ba, cơ thể hắn cũng hóa thành vô số dư ảnh.
Ngạc nhiên hơn là, Lâm Huyền vẫn luôn đứng một chỗ.
Bóng kiếm chồng lên bóng người, nhưng Lâm Huyền không bị thương chút nào.
Độc Phong đâm kiếm ra một nghìn cái, nhưng không có nhát kiếm nào làm Lâm Huyền bị thương!
Khi Độc Phong ngừng đâm kiếm ra, vẻ mặt hắn nhìn Lâm Huyền vô cùng ngạc nhiên!
Thứ Kiếm mà hắn vô cùng tự hào, sao không thể đâm trúng nhát nào?
"Ngươi dùng... Thân pháp gì?"
Câu trả lời cho Độc Phong là nắm đấm của Lâm Huyền!"
"Thần Đạo Quyền Pháp!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất