Thấy Phó Quân Hạo nheo mắt và nhìn chằm chằm vào mình một cách nguy hiểm, Du Giai Ý rất sợ rằng anh sẽ lại làm điều gì đó dã man với cô.
Nhưng anh không làm gì cả, nhưng lời nói của anh lại đầy nham hiểm.
Phó Quân Hạo ôm eo cô và nói: "Quan hệ thể xác giữa nam và nữ không chỉ tồn tại trên mỗi giường, phải không?"
Du Giai Ý có chút khó hiểu: "Ý của anh là?"
Phó Quân Hạo đến gần cô, nhiệt độ trong mắt anh nóng lên: "Ở nhà bếp cũng được phải không? Phòng tắm, phòng khách, ghế sô pha, bất cứ nơi nào em muốn, vì vậy chúng ta dù rời giường vẫn có thể thân mật"
Mặt Du Giai Ý bị lời nói của anh làm cho đỏ bừng, hơi thở của anh phả vào tai cô, cả người cô nóng bừng.
Làm sao cô có thể ngờ rằng, sau Phó Quân Hạo về mấy chuyện này sao có thể nhảy số nhanh như vậy chứ, khiến cô hoàn toàn không thể phản bác.
Rời giường vẫn có thể thân mật, anh chẳng qua là cố ý viện cớ không chịu thừa nhận, rằng giữa bọn họ chỉ có quan hệ thể xác không có tình yêu, anh rõ ràng muốn cùng cô yêu đương bình thường
Cái con cáo già này!
Du Giai Ý sâu sắc cảm thấy rằng mình đã bị chơi khăm, còn nghĩ rằng đề nghị của mình sẽ làm tổn thương nghiêm trọng lòng tự trọng anh và khiến anh tránh xa cô ấy, nhưng cô đã tự đào một cái hố chôn cho mình.
Cũng may lúc này chuông cửa vang lên, hẳn là người giao cơm mà Phó Quân Hạo đã gọi tới.
Du Giai Ý đẩy anh ta ra và nói, "Tôi đi mở cửa"
Cô không muốn bị nhìn thấy rằng Phó Quân Hạo đã đi cùng cô khi cô ra mở cửa, và anh vẫn đang mặc quần áo ở nhà.
Ý
Đương nhiên, Phó Quân Hạo cũng biết rằng không nên Du Giai Ý quá mức, vì vậy anh đã đứng dậy và bước sang một bên.
Du Giai Ý mang thức ăn vào, tiếng thông báo tin nhắn Zalo trên điện thoại di động của Phó Quân Hạo vang lên tiếng ting ting không ngừng, Du Giai Ý liếc nhìn vẻ mặt của Phó Quân Hạo khi cầm điện thoại để trả lời, cảm thấy vô cùng khó chịu.
Khuôn mặt tuấn tú của người đàn ông này tràn đầy ý cười, khóe môi bất giác nhếch lên, tựa hồ trong lòng có điều gì vui mừng.
Dịch Thần Hạo nói chuyện trước trong nhóm, và trực tiếp nói với Phó Quân Hạo: "Tôi nghe nói rằng cậu gọi đồ ăn đã gọi mang đến địa chỉ của Du Giai Ý? Hai người là sao?"
Phó Quân Hạo cố gắng kiềm chế nụ cười trên môi và trả lời một cách thờ ơ: "Chúng tôi ở bên nhau rồi"
Anh ngước mắt lên thì thấy Du Giai Ý bưng đồ ăn đi vào, anh lập tức đặt điện thoại xuống, bước tới sắp đồ ăn từng thứ lên bàn ăn, Du Giai Ý vốn muốn anh đừng cười rạng rỡ như vậy, nhưng về sau thấy thái độ ân cần của anh nên cũng không nói gì nữa.
Sau khi Phó Quân Hạo thốt ra một từ, nhóm bốn người bùng nổ.
Dịch Thần Hạo lộ ra vẻ kinh ngạc: "Không thể nào? Nhanh vậy?"
Giang Thượng Minh, người đã lặn ngủm như cả hàng ngàn năm, cũng xuất hiện và nói: "Lão Phó, tôi nên nhìn cậu bằng sự ngưỡng mộ."
Hứa Vĩnh Bảo cũng kinh ngạc: "Chuyện này quả thực có chút đường đột"
Dịch Thần Hạo tiếp tục: "Mấy ngày trước không phải còn bày ra một màn khổ nhục kế, vùng vẫy trước cửa nhà họ Diệp trong cơn mưa lớn, cầu xin được gặp người ta sao?" Không có gì ngạc nhiên khi ba người họ tỏ ra ngạc nhiên như thế, đó là bởi vì Du Giai Ý đã từ chối Phó Quân Hạo trước đó.
Phó Quân Hạo ném ra một câu khác trong sự ngạc nhiên của ba người họ: "Cơ thể ở bên nhau"
Ba người họ cùng đều: ".."
Sau khi thấy ba người họ không nói nên lời, Phó Quân Hạo hài lòng cất điện thoại di động và ngồi ăn trưa với Du Giai Ý.
Để cho tâm trạng của anh em tốt lên xuống như tàu lượn siêu tốc cũng là một trong những thú vui của anh, anh em tốt quen trêu chọc lẫn nhau.
Thức ăn trong nhà hàng của Dịch Thần Hạo thực sự rất ngon, nhưng Du Giai Ý không ăn nhiều, nên cô ăn rất nhanh đã xong rồi.
Ngay khi cô định đặt đũa xuống, Phó Quân Hạo đột nhiên dùng đũa gắp một lượng lớn thức ăn trong bát đưa cho cô, Du Giai Ý từ chối, "Tôi no rồi—"
Khóe môi Phó Quân Hạo cong lên một cách ám muội: "Ăn nhiều một chút, ăn nhiều mới có sức lực."
Mặt Du Giai Ý lập tức đỏ lên: "Phó Quân Hạo, anh mau cút ra khỏi đây!"
Tại sao trước đó cô không nhận ra rằng, anh rất vô liêm sỉ, anh có nói những điều như vậy ngay khi mở miệng.
Nhưng sau đó cô nghĩ lại, trước đây khi cô ở cùng với Phó Quân Hạo, làm gì có bầu không khí ám muội như vậy, hai người họ hầu như không nói chuyện trên bàn ăn, và Phó Quân Hạo sẽ đến phòng sách làm việc sau khi ăn xong, hai người không từng nói chuyện nhiều.
Trong vài năm đó, phần lớn giao tiếp của họ là ở trên giường, họ giao tiếp cơ thể có khi còn sâu sắc hơn nhiều hơn là dùng tâm ý giao tiếp với nhau.
Nghĩ đến đây, Du Giai Ý không khỏi nói: "Quả nhiên, tôi không đồng ý yêu đương với anh là đúng đắn"
Phó Quân Hạo nhướng mày: "Ý em là gì?"
Du Giai Ý ậm ừ: "Cái con người vô liêm sỉ như anh, tôi không thích nổi"
Phó Quân Hạo tỏ vẻ vô tội tự biện hộ cho mình: "Đây không phải điều ngọt ngào giữa nam và nữ sao? Lẽ nào em muốn anh nói điều này với những người phụ nữ bên ngoài?"
Du Giai Ý đứng dậy khỏi bàn ăn, nở một nụ cười rạng rỡ với anh và nói: "Xin hãy nói với những người phụ nữ bên ngoài nhiều hơn, và đừng nói điều đó trước mặt tôi."
Du Giai Ý nói xong, cô quay người rời đi, cô định lên lầu thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng rời khỏi nhà, cô cần tạm thời tránh mặt Phó Quân Hạo để bình tĩnh lại, kẻo ăn no rồi anh lại kéo cô đi tập thể dục trên giường.
Trong lòng nghĩ đến đây, động tác của Du Giai Ý cũng rất nhanh, sau khi mặc quần áo xong thì cô bước xuống lầu, nói với Phó Quân Hạo vẫn đang ăn uống tao nhã trên bàn: "Tôi có chút việc, tôi ra ngoài một lúc."
Trước khi Phó Quân Hạo kịp phản ứng, thì cô đã chạy ra khỏi nhà.
Phó Quân Hạo rất khó chịu, cô đừng tưởng rằng anh không biết, cô cố tình tránh mặt anh.
Thật là một kẻ hèn nhát, một người đã có can đảm đề xuất một điều gì đó như chỉ có quan hệ tình dục không có tình yêu, nhưng lại không có can đảm để đối mặt với nó.
Sau khi Du Giai Ý rời ra khỏi khu dân cư, cô bắt taxi và đến thẳng phim trường "Dung Phi Truyện", cô không còn nơi nào khác để đi. Tô Thiên Bội đang quay phim nên cô chỉ có thể đến phim trường để tìm cô ấy.
Khi Du Giai Ý đến, cảnh của Tô Thiên Bội vừa quay xong, và cả hai đang trò chuyện trong xe nhà di động của Tô Thiên Bội.
Sau khi Tô Thiên Bội nghe Du Giai Ý nói về sự điên rồ mà cô nói với Phó Quân Hạo tối qua, cô ấy không thể nhịn được cười thành tiếng, vừa cười vừa trêu chọc Du Giai Ý: "Được rồi, Du Giai Ý, giờ cậu dám chơi đùa cả tình cảm sao"
Bản thân Du Giai Ý đã đề xuất chỉ có quan hệ thể xác chứ không có tình yêu, nếu đó không là chơi đùa tình cảm thì đó là gì?
Du Giai Ý rất khó chịu: "Tớ có thể nói rằng tớ thực sự hối hận không?"
Rõ ràng tối qua người đã uống rượu là Phó Quân Hạo, tại sao người không tỉnh táo nói linh tinh lại là cô? Vấn đề là cô thực sự không mong đợi Phó Quân Hạo sẽ đồng ý. "Hối hận cái gì?" Tô Thiên Bội không để tâm lời nói đó của cô, "Ngủ cùng Phó Quân Hạo tuyệt đối không lỗ."
Du Giai Ý che mặt: "Không lỗ gì chứ, tớ lỗ to ấy chứ, cảm giác cả thân thể cứ như bị móc ra vậy!"
Tô Thiên Bội lại cười một cách không khách khí: "Chỉ cần ăn nhiều thuốc bổ hơn, rồi vắt khô lại Tổng giám đốc Phó."
Du Giai Ý. ".."
Tô Thiên Bội đột nhiên nghiêm túc nhắc nhở nàng: "Nhưng tớ có chuyện muốn nhắc nhở cậu.
Du Giai Ý hỏi: "Chuyện gì?"
Tô Thiên Bội thần bí nói: "Hai người kịch liệt thế, nhất định phải dùng biện pháp tránh thai"
Theo thái độ hiện tại của Phó Quân Hạo đối với cô, một khi cô mang thai, anh có thể lập tức trói cô ấy đến UBND phường để tái hôn.
Truy cập tên miền tamlinh247.org nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất