Hắn nhận được truyền thừa của Đao Đế, sở hữu đao ý đặc thù, trường đao của hắn là đế khí đỉnh cấp, nghe nói nguyên thần của hắn thậm chí đã hợp nhất với đao. 

 

 

Vì vậy sau khi thấy Cổ Khải xuất hiện trên chiến đài, đám người Tôn Hoàng Giới đều bị thần thái bình tĩnh tự nhiên của hắn làm cho chấn động. 

 

Nỗi lo trong lòng cũng vơi đi quá nửa. 

 

Bọn họ có một trực giác. 

 

Một tuyệt thế đao tu như vậy, tuyệt đối không thể là người của Dị Tộc Hắc Ám. 

 

Bên kia. 

 

Sau khi Cổ Khải được truyền tống lên Thiên Thần Chiến Đài, sắc mặt của mấy vị đại lão trong phe Dị Tộc Hắc Ám cũng hơi thay đổi. 

 

Trong mắt họ vừa phấn khích lại vừa có chút tiếc nuối. 

 

Sao lại đến lượt của tên tiểu tử đó nhanh như vậy cơ chứ. 

 

Nếu muộn hơn một chút, muộn hơn một chút nữa thì tốt rồi. 

 

Còn có Lâm Tiêu. 

 

Sau khi Lâm Tiêu nhìn thấy Cổ Khải trên chiến đài, kiếm ý trong cơ thể hắn khẽ rung động, dường như muốn thoát ra ngoài để so tài một phen. 

 

Tình huống này cực kỳ hiếm khi xảy ra. 

 

Xem ra, Cổ Khải này thật sự không hề đơn giản. 

 

Dung mạo người này không nổi bật, nhưng toàn thân lại toát ra một luồng khí phách sắc bén bá đạo, đặc biệt là huyết khí quấn quanh người đối phương quá mức thịnh vượng. 

 

Giống như biển cả mênh mông bao bọc một chiếc thuyền con, có thể hủy diệt tất cả trong chớp mắt. 

 

“Cổ Khải!! Không ngờ đối thủ lần này của ta lại là ngươi!! Kẻ được mệnh danh là đao tu đệ nhất nhân, ta thật sự rất muốn thử tài một phen đấy! Ra chiêu đi!!” Ánh mắt Lục Phong Hải ngưng trọng, không còn vẻ kiêu ngạo như trước. 

 

Hiển nhiên, gã cũng ý thức được trận chiến này của mình sẽ vô cùng không đơn giản. 

 

Cổ Khải dùng ánh mắt cực kỳ lãnh đạm nhìn gã một cái, chậm rãi nói một câu. 

 

“Đối phó với ngươi, một đao là đủ!” 

 

Nói xong lời này. 

 

Cổ Khải lập tức rút thanh trường đao đeo sau lưng ra. 

 

Thanh trường đao đó trông mộc mạc, không có gì đặc biệt, thậm chí còn không có lưỡi đao. 

 

Tay giơ lên, đao hạ xuống. 

 

Ong!! 

 

Trong khoảnh khắc. 

 

Một luồng đao mang màu đen ngút trời bốc lên, hắc quang dường như có thể nuốt chửng vạn vật. 

 

Đao còn chưa hạ xuống, đã mang đến một cảm giác mênh mông vĩ đại, không thể chống cự, trong đó còn ẩn chứa một khí thế bá đạo vô song. 

 

Rắc!!! 

 

Cơ thể Lục Phong Hải cứng đờ giữa không trung, trên trán gã xuất hiện một vệt máu, kéo dài thẳng xuống chân, đôi đồng tử tràn ngập vẻ sợ hãi và tuyệt vọng. 

 

Sinh cơ của gã nhanh chóng tan biến, cuối cùng “bụp” một tiếng, vỡ thành hai nửa thi thể, rơi xuống chiến đài. 

 

Trận chiến này, nhanh, cực kỳ nhanh. 

 

Chỉ dùng một đao. 

eyJpdiI6ImFYY3orZXJqdkJJR0g5RzVYQ0xoTkE9PSIsInZhbHVlIjoiMEZqeFpyN1M0RFV2OFBqWE8yNE5IZks2NzN2djQzXC90Y2NzazJ0TnhCb1MwVllXY2NraHFNWUNpZ1VJSGpqQzkiLCJtYWMiOiI1Njk4NjU3ZmVkZmVkZWY5NDcyMzhiODAwMGQzYTMzZjE5ZjExZTEwZmM1NDEyMTE0Nzc5ODY3YTM0OTViMWMxIn0=
eyJpdiI6Ikg4c0E3dXVLY3Y3dmczenRhblJLemc9PSIsInZhbHVlIjoiVDFDQWpOZ3pVNkdFRFwvQSt1eXJUblU2NjQ5TGNEUURvck42V1NsN3VUZmoxMDM1dWw0VnhHNGgwSVZ4UXZ5MThoQVpudEhzbUtPRzJNWVdTTTRlaHJUXC9vY1Y5NjJiU1FnNGhtM29Yb2xSQkJ5djJpUU5QZFpVR1RmdXIrdDBkS3NSV1FxVWdhQkdCRG9mWGpzZkZNSUhZcnkzUHlaekRFRENBMDRlc0dHRWM9IiwibWFjIjoiZmJjZTk5MTU0NWY1ODEyNGQwMGRiMTI0MmIzMjk5NGMwYjgyN2Y3YTM0NWU1NmI2YzI0ZWQyZThjNDAyYTJkYSJ9

Ads
';
Advertisement
x