Chỉ cần nhìn vào ánh mắt của Nguyên Tổ đại nhân, cùng với thái độ của Nguyên Tổ Phụ và Nguyên Tổ Mẫu đối với Can Anh Túc, ông cũng hiểu được vài chuyện.
Thiếu nữ nhân tộc đó có một vị trí không thể thay thế trong lòng Nguyên Tổ đại nhân.
Vậy mà, vậy mà bây giờ... nàng lại bị tên dị tộc Hắc Ám khốn kiếp kia bắt đi ngay trước mắt ông.
Ông muốn đuổi theo đoạt nàng về, nhưng thật sự không dám mạo hiểm.
Lỡ đâu ông vừa đuổi tới, tên dị tộc Hắc Ám kia không nói hai lời mà trực tiếp ra tay giết chết Nguyên Tổ Phu nhân, thì ông sẽ trở thành tội đồ thiên cổ. Với bản tính tàn độc của dị tộc Hắc Ám, bọn chúng tuyệt đối nói được làm được.
Nhưng nếu không đuổi theo…
Dù đối phương luôn miệng hứa hẹn sẽ chừa cho Nguyên Tổ Phu nhân một con đường sống.
Nhưng làm sao ông có thể tin vào lời hứa suông của một tên dị tộc Hắc Ám đây?
Miệng lưỡi của lũ súc sinh đó, từ bao giờ lại có thể nói ra lời thật lòng?
Tiến thoái lưỡng nan, quyết định nào cũng như đang đi trên băng mỏng.
So đi tính lại, nếu không đuổi theo, có lẽ sẽ khiến tỷ lệ sống sót của Nguyên Tổ Phu nhân cao hơn một chút.
Hầy!!!
Bàn Lão thở dài một hơi não nề, nắm đấm siết chặt đến mức các khớp ngón tay trắng bệch, run lên bần bật.
Trong lòng ông lúc này đã tràn ngập sự hối hận và dằn vặt.
Sớm biết sẽ xảy ra thảm cảnh này, ngay từ đầu ông đã dốc toàn lực đối phó với đối phương, dù phải trả bất cứ giá nào, cũng phải tiêu diệt tên dị tộc Hắc Ám đó ngay tại chỗ.
Chuyện này… chuyện này bây giờ phải giải quyết thế nào đây.
Ông còn mặt mũi nào để ăn nói với Nguyên Tổ đại nhân nữa chứ.
Bàn Lão lơ lửng giữa không trung, lòng như lửa đốt, tâm trí rối bời, vô cùng bất an.
Ong!!
Ngay lúc này.
Không gian dưới chân Bàn Lão đột nhiên bị một sức mạnh vô hình xé toạc ra thành một vết nứt dài thăm thẳm.
Một nhóm người từ bên trong vết nứt chậm rãi bước ra.
"Oa!! Ra rồi, chúng ta thật sự ra được rồi!"
"Nguyên Tổ đại nhân quả thực uy vũ phi phàm!! Không ngờ đại ân nhân lại chính là Nguyên Tổ đại nhân trong truyền thuyết của chúng ta."
"Thảo nào ngài ấy có thể dễ dàng phá giải nguyền rủa đã đeo bám tộc ta suốt bao năm như vậy."
"Suỵt! Tất cả im lặng! Mọi người không nghe tộc trưởng dặn dò sao? Chuyện về thân phận của Nguyên Tổ đại nhân, tuyệt đối không được bàn tán ở bên ngoài, nếu không sẽ bị xử lý nghiêm khắc!"
"Đúng đúng, Nguyên Tổ đại nhân bây giờ vẫn chưa hồi phục đến trạng thái đỉnh phong, chúng ta không thể để lộ tin tức, tuyệt đối đừng bàn luận nữa."
Những người bước ra từ vết nứt không gian cũng không phải ai khác mà chính là Lâm Tiêu và các thành viên Long tộc vốn bị nhốt trong tiểu thế giới Âm Hồn Luyện Ngục.
Trên đường đi, Tộc trưởng Phong Bạo Long tộc cũng đã tiết lộ thân phận thực sự của Lâm Tiêu cho toàn thể tộc nhân biết.
Đồng thời, ông cũng ra lệnh, nghiêm lệnh cấm mọi người bàn tán bất cứ điều gì về Nguyên Tổ đại nhân ở bên ngoài, để đảm bảo an toàn cho Lâm Tiêu.
Ông hoàn toàn tin tưởng vào lòng trung thành của tộc nhân mình.
Hơn nữa, tin tức Nguyên Tổ đại nhân trở về giống như một ngọn đuốc thắp lên niềm tin mãnh liệt trong lòng mỗi tộc nhân, điều này chắc chắn sẽ mang lại lợi ích to lớn cho việc tu luyện và ý chí phấn đấu của cả tộc.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất