Âm hồn Hắc Ám nghe Lâm Tiêu nói, còn tưởng rằng hắn có ý nghĩ bỏ gian tà theo chính nghĩa.  

 

 

Trong lòng gã cười lạnh, trên mặt lại rất khách khí nói: "Gia nhập với chúng ta có rất nhiều chỗ tốt, chỉ cần ngươi nghĩ đến, nhất định sẽ có. Ngươi cứ nói, muốn gì?"  

 

"Ồ? Lợi hại như vậy sao? Vậy ta muốn bộ tộc Hắc Ám các ngươi long trời lở đất, hoàn toàn biến mất, không biết có được hay không?" Lâm Tiêu tò mò hỏi.  

 

"Hả! Ngươi, ngươi đang tìm chết!"  

 

"Đừng tưởng rằng có được trình độ kiếm đạo cỡ đó là có thể muốn làm gì thì làm. Sự đáng sợ của tộc ta đâu phải thứ ngươi có thể hiểu rõ."  

 

Âm hồn Hắc Ám thấy mình lần nữa bị Lâm Tiêu trêu chọc, trong lòng tức giận đến đỉnh điểm.  

 

Gã hận không thể xé nát Lâm Tiêu.  

 

"Ta không biết dị tộc Hắc Ám mạnh bao nhiêu, nhưng hôm nay chắc chắn ngươi không đi được."  

 

Ánh mắt Lâm Tiêu trở nên nghiêm nghị.  

 

Hắc kiếm trong tay hắn vẽ một cái vào hư không.  

 

Ầm ầm!!  

 

Cơn lốc uy lực như đạn hạt nhân hoàn toàn bộc phát.  

 

Tiếng kêu thảm thiết của âm hồn Hắc Ám vang lên.  

 

Đám người tộc Phong Bạo phía sau hắn, bao gồm cả tộc trưởng tộc Phong Bạo và Đại trưởng lão đều trợn mắt há hốc mồm.  

 

Uy lực lần này, thật sự quá mạnh.  

 

Cũng may Nguyên tổ đại nhân khống chế được phương hướng kiếm đạo bộc phát, bọn họ chỉ bị một chút dư âm ảnh hưởng thôi.  

 

Nhưng chỉ dựa vào điểm này, bọn họ cũng cảm nhận được thần thông đáng sợ này.  

 

Răng rắc răng rắc.  

 

Khu vực xung quanh mọi người, không gian nứt vỡ sụp đổ, tiểu thế giới Âm Hồn Luyện Ngục gần như không chịu nổi.  

 

Kiếm đạo mãnh liệt gào thét không thôi, dần dần tràn ngập toàn bộ không gian.  

 

"Âm hồn Hắc Ám kia đã chết chưa?"  

 

"Chắc chắn đã chết rồi, dưới công kích của đại ân nhân, làm sao có thể còn sống được?"  

 

"Đúng vậy, thủ đoạn này quá lợi hại rồi. Cảnh giới tu vi của đại ân nhân, tuyệt đối không chỉ là Đại Đế Cảnh."  

 

"Đại ân nhân mà là Đại Đế Cảnh thật, ta sẽ chồng cây chuối đi tiểu."  

 

"Ta cũng cảm thấy chắc gã đã chết rồi, cường giả cấp Tôn Chủ rất khó chống cự lại được công kích trình độ này."  

 

Tộc nhân tộc Phong Bạo thấy thế thì trò chuyện với nhau.  

 

Rõ ràng bầu không khí thoải mái hơn vừa rồi không ít.  

 

Nhưng sắc mặt của tộc trưởng tộc Phong Bạo và Đại trưởng lão vẫn nghiêm túc như cũ.  

 

Bọn họ không giải thích gì cả.  

 

Ánh mắt nhìn chằm chằm vào trung tâm vụ nổ vừa rồi.  

 

Có lẽ âm hồn Hắc Ám còn chưa chết.  

 

Nếu như âm hồn Hắc Ám chết rồi, tiểu thế giới này không có khả năng còn ổn định như vậy.  

 

Hai người nhìn về phía Nguyên tổ đại nhân.  

 

Ánh mắt của hắn cũng không trầm tĩnh lại.  

 

Xem ra Lâm Tiêu cũng đã nhận ra.  

 

Đúng lúc này.  

 

Vèo!!  

 

Một luồng sáng ta đen từ trung tâm vụ nổ bay ra ngoài với tốc độ cực nhanh.  

 

"Tiểu quỷ Nhân tộc, còn có đám gia hỏa tộc Phong Bạo, các ngươi thật sự cho rằng có thể giết chết ta đơn giản như vậy sao?"  

 

"Các ngươi hãy biến mất theo Âm Hồn Luyện Ngục của ta đi!!"  

 

Âm hồn Hắc Ám tràn đầy dữ tợn, trong ánh mắt đều là vẻ điên cuồng.  

 

Hiện tại gã phải làm hai việc.  

eyJpdiI6IlpLNmhwVVJ5XC93SmZpSGhCeElzSUl3PT0iLCJ2YWx1ZSI6IkViVG4rUERITm5oczllc0RRV3NcL1A2WFwvZjZVWDIrWFRpblBrUjhLQTBWOXNPOGducjNZdkNnMkZNbjdHT3VzMyIsIm1hYyI6IjhlMmIxYWY2NzRjOGM0MWFkNmYyNmU2ZDM4YzEwYzczMWM3MzVlNWQyMGVmOWI0NzNkMmZiNDUyNDFiNmI4NjUifQ==
eyJpdiI6InBqOWk4UzVFYjl2SVwvVzFzRHJiM21BPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFxQjBCQkFuMFdjU1VJd1FXRlwvNVpmZHpEZTNMZ3QwT2drWjRyV2d1XC9HQ2RYdGtmQm5oTDh6XC82c0RTSjJadENHdWxLaE4zSVBnYzR6b0FycEpmd2Zpcnh2UTdWNjdWSXlib1BJWVwva0dvUWJQQzdPTFlTTnFCakp6a25HeVdhVk9GUVl2b1BcL1ZjQmJVRHdhZGZnY3RkeGFBblRadXNyTElNVlwvZStrNnRCUURLTldrV2hCV2l4TW83Yk1xSG5xTkE2aUZHYXhzUE1ZK1hwajErMkZ5WUl4S2RoOTNaSkZSek5VV1RNN0pGMkU9IiwibWFjIjoiNWU0Mjk2Yzc0MjFjYzNiMWE2MTI3ZDVlYjJhM2Y0MWE1M2FjZmNhYjBhNjY3NDI3ZWVjNzYyOWNkYWE5MzliNiJ9

Ads
';
Advertisement
x