"Một viên gạch, một viên ngói ư?!"  

 

 

Đại trưởng lão tộc Phong Bạo khó hiểu nhìn Nguyên tổ đại nhân, không rõ lời này của ngài ấy có ý gì.  

 

Ông ta cũng không hỏi kỹ.  

 

Sau khi suy nghĩ, Đại trưởng lão tộc Phong Bạo mang một cây linh mộc tới.  

 

"Nguyên tổ đại nhân, thứ này có thể chứ? Là Huân Linh mộc được bộ lạc chúng ta trồng ở hậu sơn."  

 

"Đương nhiên có thể."  

 

Lâm Tiêu nhận lấy linh mộc, dẫn linh lực vào trong đó, đợi linh lực thấm vào.  

 

"Hiến tế!" Lâm Tiêu thầm quát một tiếng trong lòng.  

 

Lần này cũng từ bỏ tất cả phản hồi năng lượng, sinh ra một vòng sáng truyền tống.  

 

Khoảnh khắc vòng sáng truyền tống xuất hiện, nó lập tức bị tiểu thế giới này bài xích theo bản năng.  

 

Một luồng sức mạnh hủy diệt muốn hoàn toàn phá hủy vòng sáng truyền tống.  

 

Lâm Tiêu chú ý tới tình huống này trước, tay phải hắn vung lên, lực lượng Không Gian gia trì lên, hoàn toàn cố định vòng sáng truyền tống.  

 

Bùm!  

 

Luồng sức mạnh phá hoại kia đánh vào vòng sáng truyền tống, nhưng không tạo thành bất kỳ tổn thương gì.  

 

Lúc này Đại trưởng lão tộc Phong Bạo cũng phản ứng lại, vội vàng triệt tiêu luồng sức mạnh kia.  

 

"Nguyên tổ đại nhân, sức mạnh vừa rồi không chịu sự khống chế của ta." Hắn vội vàng giải thích.  

 

Nếu như bị Nguyên tổ đại nhân hiểu lầm, dù ông ta có nhảy vào núi lửa cũng không rửa sạch được.  

 

"Không sao, việc này nằm trong dự liệu của ta." Lâm Tiêu nói.  

 

Đây coi như là một lần thử nghiệm của hắn.  

 

Mở ra một điểm truyền tống trong tiểu thế giới của người khác sẽ xảy ra chuyện gì.  

 

Từ lần đầu tiên Lâm Tiêu tiến vào tiểu thế giới của người khác, hắn đã có ý nghĩ như vậy, nhưng vẫn chưa có cơ hội thích hợp.  

 

Hôm nay bởi vì đối phương là Đại trưởng lão tộc Phong Bạo, xem như người một nhà, cho nên hắn mới buông tay thử nghiệm.  

 

Quả nhiên.  

 

Làm như vậy sẽ khiến cho tiểu thế giới phản phệ lại sức mạnh.  

 

May là tiểu thế giới của Đại trưởng lão tộc Phong Bạo cũng không mạnh lắm, cho nên chỉ dựa vào lực lượng Không Gian gia trì đã vững chắc lại.  

 

Nhìn thấy Nguyên tổ đại nhân cũng không có ý trách cứ, Đại trưởng lão tộc Phong Bạo mới yên lòng.  

 

Lúc này, sự chú ý của ông ta đặt trên vòng sáng truyền tống trước mặt ba người.  

 

"Nguyên tổ đại nhân, đây là...?" Trong lòng Đại trưởng lão tộc Phong Bạo có một suy đoán, nhưng nhất thời không thể tin được.  

 

Nhất là vừa rồi, trên người Nguyên tổ đại nhân xuất hiện một loại sức mạnh siêu phàm, đó hình như là... lực lượng Không Gian.  

 

"Một chút kỹ xảo mà thôi, đi thôi, tiến vào trong vòng sáng này, chắc là có thể đến bộ lạc của các ngươi." Lâm Tiêu thản nhiên nói.  

 

Đại trưởng lão tộc Phong Bạo và Ngao Hưng đều trợn mắt.  

 

Tiến vào vòng sáng là có thể đến bộ lạc của bọn họ?  

 

Đây thật sự là... Truyền tống trận ư?  

 

Trời ạ!  

 

Đây chính là Nguyên tổ đại nhân sao?  

 

Một chút kỹ xảo ư?!  

 

Chỉ phất tay một cái đã có thể chế tạo ra một truyền tống trận tạm thời, tiểu xảo này không khỏi quá kinh thế hãi tục!  

 

Đương nhiên bọn họ đã từng gặp truyền tống trận, nhưng vật kia trên cơ bản đều là do mấy vị trận pháp đại sư lợi dụng một ít chí bảo Không Gian và bí pháp thần thông, lại tốn hao mấy năm, mấy chục năm mới có thể kiến tạo ra.  

 

Truyền tống trận mà Tôn Hoàng Giới có được chỉ là số ít.  

 

Muốn kiến tạo ra thứ đó cần một con số tài phú trên trời. Sau đó, tài chính bảo trì hàng năm cũng to lớn không kém.  

 

Không có tài lực hùng hậu, căn bản không nên nghĩ tới việc có được truyền tống trận.  

 

Mà người thuận tay nặn ra một truyền tống trận giống như Nguyên tổ đại nhân, bọn họ ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.  

 

Truyền tống trận này, thật sự có thể sử dụng sao?  

 

Trong lòng Đại trưởng lão tộc Phong Bạo kinh nghi bất định.  

 

Nguyên tổ đại nhân không cử động, ý là bảo ông ta đi vào trước.  

 

Việc này...  

 

Đại trưởng lão tộc Phong Bạo liếc mắt nhìn sang bên cạnh, đưa ra quyết định.  

 

"Ngao Hưng, tranh thủ thời gian đi vào dẫn đường. Đến bộ lạc chúng ta, Nguyên tổ đại nhân chính là khách nhân tôn quý nhất, ngươi không dẫn đường, chẳng lẽ còn để Nguyên tổ đại nhân tự mình đi vào dẫn đường sao?" Đại trưởng lão tộc Phong Bạo nghiêm khắc quát.  

 

Ngao Hưng: "????"  

 

Hắn ta có chút bối rối.  

 

Đại trưởng lão, ngài thật không phúc hậu.  

 

Dựa vào cái gì mà để ta vào trước?  

eyJpdiI6ImFEdDVReEdMbWJtV0FkeFhONitpbnc9PSIsInZhbHVlIjoib1NucFFlZ1Y0cXJFTlNkUTFORTJLQXJxTjBtaXpFT1JsZkpxNFhEMVg1SFFlejVyQnM0V1ROdlwvbGpsSlI4cmYiLCJtYWMiOiI4Mzc2NDA0NzUwODFiNWRlYjhlOTVlZTZiMWFlYjY3MGFlYTU2YzI2NDBmNWRmNzI3NjRhN2YzMmZjZjI3NTU3In0=
eyJpdiI6IkVYY3hWVmhabGVNcXNuWjcwYk15Q2c9PSIsInZhbHVlIjoiendxc09TbzlJdmpGTzRzSEJ3UU5cL2FGb0swODFGOWxjdDd3Q0ttVyt3Q1M1KzdWZFwva0p2WlVsTWFqOVRnbXJGR1VEVUZLZ0NZVXE3NFFScmwyUXdqREV5U2FERml2VndqZnFGdGMwUnNGS2dUeHNOTTJBV3UxYzBTcldOWDB0dHBmcmpYaGxHcG1XTDFRWDZudjlFbGtleUVqOHJxTlpNcE9sbkZGcVk4eitJcHJnSnBXNHhGM0VwNlR0R1wvNDM4ODBuVFFWTDNUbVdXWm9GMTMrNldjanBZbEViUXlWcVVQT29mTzVGbDVaTk9oUEtsSWxUSEVucFhXR2VZdWRLNDRRK01JU0syZGZiajZQajh5Mm9sYmZGK1p4K2FCYndlZjVnZlk5TVZuNWkzTGJwM3VPNDJDS1wvN21GZTNwY2hiY2F5cU1vV1VRN2ltNVhVN2djcHhTV2lyT3NrMFwvTDVJbWQreWQwTGhoS0E9IiwibWFjIjoiNWEwNzYzNGI0ZGIzOGU0YmE1YzdiZWFmMzJhODY5ODIyMmYyMjAyZTkzMjljNzc5ZGJlYWNiN2U0MTY3YmNjYSJ9

Ads
';
Advertisement
x