"Xảy ra chuyện gì rồi? Đám thủy long này không phải là Hắc Giao Vương triệu hoán đến à, tại sao lại cắn ngược về phía hắn ta?" 

             "Nửa bước Thánh Hoàng Thiên, lại bị thủy long do chính mình triệu hoán đánh lui mấy trăm dặm, đây quả thực là một tin tức quái lạ." 

             "Vừa rồi hình như ta đã nhìn thấy Diệp Viễn thúc dục pháp quyết, nhưng Bích Hải Thần Loa không phải là chí bảo bản mạng của vương tộc Kế Nam à?" 

             ... 

             Trăm mối nghi ngờ vẫn không có cách giải! 

             Từ khi Hắc Giao Vương đạt được Bích Hải Thần Loa, có thể nói là đã chấn nhiếp thất đại hải vực. 

             Hồng Âmông Chí Bảo như vậy, ở thất đại hải vực cũng cực kỳ hiếm có. 

             Nhưng bây giờ, thứ này rõ ràng là đã không nghe theo lệnh nữa rồi! 

             Mà kinh hãi nhất chắc không ai qua được Hắc Giao Vương rồi. 

             Từ khi hắn ta đạt được Bích Hải Thần Loa đến nay đã khoảng vạn năm, sớm đã luyện hóa nó thành đồ của mình. 

             Nhưng vừa rồi, rõ ràng hắn ta đã mất quyền khống chế với Bích Hải Thần Loa! 

             Hắn ta không có cách nào lý giải, tại sao Diệp Viễn lại làm được điều này! 

             Vừa rồi Diệp Viễn suy yếu, khiến Hắc Giao Vương nhận ra được, đây là thời cơ ra tay bắt Diệp Viễn tốt nhất. 

             Ai mà ngờ được, Diệp Viễn lại có chuẩn bị trước rồi! 

             Mấu chốt nhất chính là, hắn ta luôn tự hỏi bản thân chưa từng thể hiện hay để lộ ra địch ý, nhưng tình cảnh vừa rồi, hình như Diệp Viễn sớm đã đoán trước được. 

             Gần như trong nháy mắt hắn ta ra tay, Diệp Viễn đã áp dụng thủ đoạn phản chế. 

             Tại sao chứ? 

             Diệp Viễn nhìn Hắc Giao Vương, cười như không cười nói: "Cuối cùng vẫn không nhịn nổi mà ra tay rồi à? Ta còn tưởng ngươi định trở về Long cung rồi mới ra tay đấy." 

             Lúc này Hắc Giao Vương mới xác định, Diệp Viễn đúng là đã sớm biết rõ, hơn nữa còn chuẩn bị đề phòng từ lâu rồi. 

             Lông mày hắn ta cau lại, nói: "Bổn vương tự hỏi chưa từng thể hiện ý thù địch, làm sao mà ngươi biết được?" 

             Diệp Viễn cười nói: "Còn nhớ chuyện trước khi tiến vào vùng đất Long Miên, ta đã đột phá chứ? Thật không may, khi đó ta đã tiến vào cảnh giới Không Minh, trong lòng đã hiểu rõ mọi chuyện ở đây. Vào lúc đó ta đã nhận ra." 

             Sắc mặt Hắc Giao Vương trầm xuống, âm thầm hối hận. 

             Sớm biết như vậy như thì đã không để cho Diệp Viễn tiến vào vùng đất Long Miên rồi. 

             Nhưng khi đó, cảnh giới của Diệp Viễn quá thấp. 

             Cho dù rút lấy long tủy của hắn, hắn ta cũng không dám cam đoan mình có thể đột phá Thánh Hoàng Thiên. 

             Ai mà ngờ chuyến đi này lại xảy ra biến cố. 

             "Phụ vương, Diệp Viễn ca ca rất tốt nha, tại sao người phải giết hắn?" Tiểu Long Nữ lầm bầm trong miệng, vẻ mặt mất hứng. 

             Hắc Giao Vương hừ lạnh nói: "Chuyện cho tới lúc này, cũng không có gì phải giấu diếm nữa rồi! Tuy bổn vương đã nhận được không ít cơ duyên ở vùng đất Long Miên, nhưng vẫn chậm chạp không có cách nào đột phá Thánh Hoàng Thiên. Long tủy trên người tiểu tử này đối với bổn vương mà nói chính là thứ đại bổ! Chỉ cần bổn vương dung hợp long tủy của hắn, tự nhiên có thể xuyên phá lớp cửa giấy cuối cùng này!" 

             Mọi người nghe xong, lúc này mới chợt hiểu hiểu ra! 

             Diệp Viễn cũng sững sờ, hắn còn cho là mình phá hỏng cuộc chiến đại hải, mới khiến Hắc Giao Vương ghi hận trong lòng. Không nghĩ ngờ là đối phương lại nhớ nhung sức mạnh huyết mạch của mình. 

             "Tiểu tử nếu đã ngươi đã biết rõ, hẳn là nên giác ngộ đi? Hiến ra long tủy, bổn vương có thể tha cho ngươi một mạng. Thậm chí, còn có thể cho ngươi làm một long vương nhàn nhã ở Kế Nam hải vực, bình an trôi qua nửa đời sau." Hắc Giao Vương thản nhiên nói. 

             Tuy tình cảnh vừa rồi hết sức kỳ lạ, nhưng nói thế nào hắn ta cũng đã bước một chân vào Thánh Hoàng Thiên. 

             Cho dù không sử dụng Bích Hải Thần Loa, chỉ dựa vào thực lực bản thân cũng đã khủng bố tới cực điểm, tất nhiên sẽ không cho là Diệp Viễn có thể thoát được. 

             Huống chi, ở đây người muốn giết Diệp Viễn, không phải chỉ có một mình hắn ta! 

             Ánh mắt Diệp Viễn đã hơi phát lạnh, long tủy đối với Long tộc mà nói, chính là gốc rễ! 

             Sức mạnh huyết mạch là do long tủy sinh ra. 

             Không có long tủy, tương đương với võ giả không có Tiểu Thế Giới, còn tu luyện cái rắm gì chứ! 

             Tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng không khác gì chôn vùi tiền đồ của võ giả. 

             Không giết người nhưng so với giết người thì còn đáng sợ hơn nhiều. 

             "Phụ vương, sao người có thể như vậy chứ?" Tiểu Long Nữ hổn hển nói. 

             Hắc Giao Vương hừ lạnh nói: "Cảnh Phỉ, đợi phụ vương dung hợp long tủy đột phá Thánh Hoàng Thiên, sẽ trở thành vị vua chân chính của thất đại hải vực này! Đến lúc đó, ngươi sẽ là công chúa của thất hải!" 

             "Ta không muốn làm công chúa thất hải gì đó, ta chỉ muốn Diệp Viễn ca ca! Người không thể giết hắn!" Tiểu Long Nữ quật cường nói. 

             Hắc Giao Vương nhíu mày nói: "Chuyện này không phải do ngươi muốn là được đâu! Hắc Sa, đem nàng mang đi!" 

             "Ta không đi! Ta không đi!" 

             Tiểu Long Nữ vẻ mặt quật cường, muốn thúc dục Bích Hải Thần Loa. 

             Nhưng nàng phát hiện, Bích Hải Thần Loa vẫn vững như bàn thạch, nàng căn bản là không có cách nào khống chế nó được. 

             Ở trước mặt Hắc Giao Vương, nàng vẫn quá yếu ớt. 

             Đã không có Bích Hải Thần Loa, nàng bị Hắc Sa chế trụ cũng là chuyện hợp tình lý. 

             Làm xong những việc này, Hắc Giao Vương nhìn Diệp Viễn, cười nhạt nói: "Tiểu tử, xem ra đúng là ngươi đã kiếm được không ít thứ ở vùng đất Long Miên, lại có thể khống chế ngược lại Bích Hải Thần Loa! Nhưng mà cho dù bổn vương không sử dụng Bích Hải Thần Loa, chẳng lẽ ngươi cho rằng ngươi chạy thoát à?" 

             Rầm! 

             Khí thế của Hắc Giao Vương vừa mở, uy áp kinh khủng kia khiến tất cả những người có mặt tại trường đều biến sắc. 

             Nửa bước Thánh Hoàng Thiên, ở thất đại hải vực tuyệt đối là nhân vật đỉnh phong. 

             Bọn họ cực ít ra tay, những Long Tử này xem như được mở rộng tầm mắt rồi. 

             Nhưng Diệp Viễn lại hồ đồ không thèm để ý, nhếch miệng cười nói: "Ngươi không sử dụng Bích Hải Thần Loa, vậy chuyển cho ta đi!" 

             Hắc Giao Vương sững sờ, bật cười nói: "Chuyển cho ngươi? Ngươi dựa vào cái gì mà dùng nó? Ta đã đem Bích Hải Thần Loa tế luyện một vạn hai ngàn năm, đã sớm cùng dung hợp làm một với ta rồi!" 

             Mà vào lúc hắn ta đang nói chuyện, Diệp Viễn đã bắt đầu kết ấn. 

             Hắc Giao Vương đang tự lải nhải, đột nhiên thay đổi sắc mặt. 

             Bích Hải Thần Loa lại có xúc động thoát thể xông ra. 

             Hắn ta chợt phát hiện, bản thân có hơi không khống chế nổi Bích Hải Thần Loa nữa. 

             Vừa rồi bị Diệp Viễn phản chế, hắn ta đã giấu Bích Hải Thần Loa vào trong cơ thể. 

             "Đáng chết! Ngươi... Ngươi làm như thế nào?" 

             Sắc mặt Hắc Giao Vương hoàn toàn thay đổi, hắn ta dốc sức liều mạng tác động lên Bích Hải Thần Loa, nhưng không chế đối với nó vẫn từng chút từng chút mất đi 

             Vèo! 

             Bỗng nhiên Bích Hải Thần Loa lại bay ra khỏi thân thể Hắc Giao Vương! 

             Nhìn thấy một màn này, mọi người tất cả đều tái mặt. 

             "Điều này... Điều này sao có thể chứ? Hắc Giao Vương lại không cách nào khống chế được Bích Hải Thần Loa à?" 

             "Tiểu tử kia, rốt cuộc là đã nhận được cơ duyên gì ở vùng đất Long Miên vậy?" 

             "Cướp được! Thật... Thật sự cướp được rồi kìa!" 

             ... 

             Bích Hải Thần Loa hóa thành một luồng ánh sáng, trực tiếp bay về phía Diệp Viễn, lơ lửng ở trước người hắn. 

             Khuôn mặt Hắc Giao Vương âm trầm tới cực điểm. 

             Bởi vì hắn ta phát hiện liên hệ giữa mình cùng Bích Hải Thần Loa đã bị cắt đứt hoàn toàn rồi! 

             Đã vạn năm qua đây là lần đầu tiên xảy ra chuyện như vậy. 

             Chí bảo như vậy, một khi hoàn thành tế luyện thì sẽ dung hợp thành một thể duy nhất với chủ nhân, trừ khi giết chết hắn ta, nếu không căn bản là không cách nào tróc ra được. 

             Nhưng Diệp Viễn lại làm được! 

             Diệp Viễn nhìn Hắc Giao Vương, thản nhiên nói: "Bích Hải Thần Loa vốn xuất thân từ vùng đất Long Miên, để ngươi dùng nhiều năm như vậy cũng cũng coi là cho ân huệ cho ngươi rồi. Hôm nay, ta sẽ thu nó về! Nó đã không thuộc về ngươi nữa rồi!" 

             Nói xong, Diệp Viễn một lần nữa kết ấn. 

             Lạc ấn mà Hắc Giao Vương để lại trên Bích Hải Thần Loa đã thật sự biến mất. 

             Phốc! 

eyJpdiI6IkdtWFY5RHJGU0piSDhFaUdHdmwzZHc9PSIsInZhbHVlIjoiQTg4cDg2SGdMVWVnYldocGVpVVFkdnJCOFozNFdEbno5ejhJc2tNZG5qY3dWalFzajUydWdlNWNKMG91TG1BOHl5UDhqTExmMWlodHRkZkM4OXhEeWIxZ29xTzNPV0g0QkNJbUc4TUtnN05uTVJJYmhmOWtBb096SVlWYWlXelk0dEk1NERqN1NYZUUydkE4S0VkUXRBZzR3ZHQwR1RPdVR5d3Bvc1g4dVFWSEdpQUl6eTluR3lDTVpma1pDTkxFVFVGd2JFWFBNdTM2VDM3NzFoNllRcTAwalpCcEpHMnVPVHdlZGtZWVZJMXlzWnNZSGIyMHBlTVwvb3BoVnlnMU1rd3NMa3BuWUY5WldhdlRFcis2aGVLSDRRS1dxMGIwOGYyMnZ4QU1IbVNNPSIsIm1hYyI6IjkyYWU0Y2RjNGZiYjYyZDM5YWZhZmI4YjIyNDA0Zjc1YzljNTUyNmVjNzEwNmVhMjA4NTUyMmVhZTM4YTE3OGEifQ==
eyJpdiI6Imtld2lFMTc1dFJ4ajk3UGtkN3NpN1E9PSIsInZhbHVlIjoiXC9yZVhoVEs5b1U3RE1XSXlvWEEzZU0yZ0RmUnFlcGZuUHR2bDAxNEVqZ2huMFBEcmgxYlwvMkNNMld3bVU3XC9lRHhBd24reWRaellDeUlEdDRkN2o3eXprdEt5R25CckZwZUFFbHRyd05oUEdYT1owakw3XC93QTI4Szd2YTdQMGp2c1pFa3lwUWdJdVQzQzU2S3hEeCtMZklUZ1VaR1ZHZ0d0UUczd0VMdFZwMnhScE1pNFdRZU1iS0ZkR0JlMHNQY05pYUM1V2lCT05mRnhOS1B6U0xHYVd3U205TEk2bGFqZytpclNybHRCVndGYzQ3TUk5czFTM1o5UEJJQ1pKeXAiLCJtYWMiOiJmNDgyODdkZGNiM2EwMDRkZmMzN2Y2ZDU5MTQ0ODY0NjI2M2U3ZGVlZmE5ZWRhMjg5Yjk1MDNmOWNjODYxZTk3In0=

             Hắn ta nhìn Diệp Viễn, đôi mắt trợn trừng gần như muốn thiêu đốt Diệp Viễn.

Ads
';
Advertisement
x