“Ta không tin. Chắc chắn hắn đã giở trò nào đó bên trong.” Du Thanh chỉ vào Diệp Viễn, giận dữ hét lên. 

             Diệp Viễn nhún vai, thản nhiên nói: “Xem ra ngươi định quỵt nợ?” 

             Du Thanh hừ lạnh một tiếng, nói: “Quỵt nợ? Rõ ràng là người đang làm trò quỷ. Thất Hải Đại Vực vốn dĩ không có khả năng tồn tại Chân Long. Ngươi chỉ là một nhân loại nhỏ bé, làm sao có thể đạt tới Cửu Đoạn đỉnh phong?” 

             Diệp Viễn thở dài nói: “Được thôi, nếu như ngươi đã muốn chơi xấu thì ta chỉ có thể bắt buộc ngươi quỳ xuống.” 

             Du Thanh nghe xong không khỏi cười lạnh nói: 

             “Tiểu tử, hình như ngươi vẫn không hiểu rõ tình hình thì phải? Ngươi thật sự cho rằng đánh bại được Mộc Sâm thì có đủ tư cách để thách đấu với ta hay sao? Kiểm tra Long Khí Thạch là một chuyện, thật sự chiến đấu lại là một chuyện khác. Ta muốn giết ngươi thì không tốn một chút sức lực.” 

             Dáng vẻ Diệp Viễn tươi cười chân thành, chậm rãi đi đến trước mặt Du Thanh. 

             Vẻ mặt Du Thanh cười lạnh liếc nhìn Diệp Viễn. 

             Đột nhiên, Diệp Viễn vươn tay ra, hướng về phía đầu của Du Thanh. 

             “Muốn tìm chết.” 

             Nhưng đúng lúc vào lúc này, cơ thể của Du Thanh đột nhiên cứng đờ, không có cách nào động đậy được. 

             Sau đó đột nhiên Diệp Viễn ấn đầu hắn ta xuống. 

             Dưới sức mạnh khủng khiếp của Diệp Viễn, Du Thanh không khỏi quỳ xuống. 

             Bụp! 

             Diệp Viễn trực tiếp đè đầu của hắn ta xuống dưới đất. 

             Tất cả mọi người đều sửng sốt, không hiểu tại sao lại xảy ra chuyện như thế này. Sức mạnh của Du Thanh so với những người cùng thế hệ có thể nói là vô địch. Nhưng tại sao vừa rồi lại không ra tay? 

             Diệp Viễn vỗ vỗ tay cười nói: 

             “Ừ, vẫn là dập đầu như vậy sẽ càng thoải mái hơn.” 

             Đầu của Du Thanh bị đè trên mặt đất, vốn dĩ không có cách nào ngẩng đầu lên được, vẫn như cũ giữ nguyên tư thế dập đầu. 

             Nhưng mà cơ thể hơi run rẩy của hắn ta đã cho thấy rõ sự tức giận trong lòng lúc này. 

             “Diệp Viễn, ngươi nhất định phải chết. Lên trời xuống đất ta cũng muốn băm xác ngươi ra thành trăm mảnh.” 

             Du Thanh tức giận hét lên. 

             Diệp Viễn cười nói: 

             “Nếu ta là ngươi thì lúc này sẽ cúi thấp đầu một chút. Nếu như ta không vui vẻ thì hiện tại có thể dùng một kiếm giết chết ngươi. Hừ, không cần phải nói cho ta biết ngươi có xuất thân cao quý ra sao. Từ trước đến nay Diệp Viễn ta giết người không màng đến xuất thân. Không tin ngươi có thể thử xem.” 

             Quả nhiên, khi nghe lời này Du Thanh im lặng. 

             Mọi người nhìn thấy cảnh này chỉ thấy trong lòng rét lạnh. 

             Bọn họ đều nhìn ra được Diệp Viễn đã hạ độc rồi. 

             Nhưng không có người nào có thể nhìn ra được Diệp Viễn đã hạ độc vào lúc nào và bằng cách nào. 

             Ai cũng không thể nghĩ rằng Diệp Viễn lại có một thủ đoạn quỷ dị như vậy. 

             Trận chiến đấu có cấp bậc cao, Long Khí Cửu Đoạn, là cao thủ sử dụng độc dược, thân phận của Diệp Viễn ở trong mắt bọn họ trở nên vô cùng bí ẩn. 

             Thậm chí, trên mặt của họ còn hơi lộ ra vẻ sợ hãi. 

             “Được rồi, loại tình huống này thật sự quá nhàm chán, ta sẽ không tham gia nữa, tạm biệt.” 

             Nói xong Diệp Viễn xoay người rời đi. 

             “Từ từ đã.” Hắc Giao Vương vội vàng hét lên. 

             Diệp Viễn quay người lại, cười lạnh nói: 

             “Làm sao vậy, ngươi định trút giận thay cho hắn ta hay sao?” 

             Hắc Giao Vương cười nói: “Đây là cuộc tranh đấu của những người trẻ tuổi các ngươi, bổn vương làm sao có thể xen vào được? Chỉ cần không náo loạn làm chết người thì bổn vương cũng không can thiệp. Kêu ngươi ở lại một chút thật ra là có chuyện muốn nhờ.” 

             Diệp Viễn cau mày nói: “Là chuyện gì?” 

             Hắc Giao Vương nói: 

             “Thật ra, những cường giả trẻ tuổi ở Thất Đại Hải Vực đều tụ tập về đây là bởi vì ở Kế Nam Hải Vực của ta sắp mở ra một bí cảnh. Đến lúc đó, Cảnh Phỉ cũng sẽ đi vào. Diệp tiểu hữu có năng lực phi thường, ta muốn làm phiền ngươi đi vào bí cảnh cùng nàng.” 

             Thì ra bí cảnh được gọi là vùng đất Long Miên, nghe đồn nơi đó là nơi một con Chân Long rơi xuống. 

             Sự quật khởi của Hắc Giao Vương chắc chắn cũng liên quan tới nơi này. 

             Hắn ta đã nhận được bí pháp Long tộc tại vùng đất Long Miên cuối cùng mới có thể đắc đạo, còn nửa bước nữa sẽ đạt tới Thánh Hoàng Thiên Cảnh, hơn nữa còn xưng bá ở một vùng. 

             Nhưng mà mỗi người chỉ có thể đi vào vùng đất Long Miên này một lần. 

             Lần thứ hai đi vào sẽ bị một lực lượng thần bí nào đó giết chết. 

             Hắc Giao Vương không thể tự mình đi vào, lại lo lắng cho sự an toàn của Cảnh Phỉ, mới nhờ Diệp Viễn đi cùng vào trong đó bảo vệ cho nàng ấy. 

             “Ha ha, Diệp tiểu hữu đừng trách, bổn vương có suy nghĩ này tự nhiên cũng đã phải hiểu biết về thực lực của ngươi. Thất Hải Đại Vực này ai cũng biết tiểu nữ tử Cảnh Phỉ là báu vật trong lòng của ta, nếu như ở trong đó con bé có mệnh hệ gì thì cả đời này ta cũng không thể tha thứ cho mình. Vì vậy ta mong rằng Diệp tiểu hữu có thể ra tay giúp đỡ. Hơn nữa, Diệp tiểu hữu mang trong mình huyết mạch Chân Long, nói không chừng có lẽ ngươi cũng sẽ gặp được một số cơ duyên ở vùng đất này?” 

             Ngược lại Hắc Giao Vương không hề tỏ ra khách khí, chân thành nói. 

             Tuy nha đầu Cảnh Phỉ kia nghịch ngợm ranh mãnh, nhưng thật ra rất đơn thuần. 

             Trong lòng của nàng ấy cũng không có nhiều nhận thức về đúng sai cho lắm, chỉ cần cảm thấy chơi vui là được. 

             Kể từ lần trước, nha đầu này đã rất ỷ lại vào mình. 

             Một năm qua, hai người họ thường xuyên liên lạc truyền âm vạn dặm, trái lại đã trở nên rất thân quen. 

             Hơn nữa, lần này Cảnh Phỉ cũng góp phần không nhỏ giúp hắn thu phục được Thiết Tâm và Mẫn Nam Sơn. 

             Nếu đã nói như vậy, cũng có thể đi một chuyến cùng nàng ấy. 

             Hơn nữa giống như Hắc Giao Vương đã nói, nói không chừng còn có thể gặp được cơ duyên gì đó ở bên trong. 

             Phải biết rằng, năm đó Hắc Giao Vương không đi sâu vào trong, chắc cũng chưa đi được nửa chặng đường, cũng đã đạt được nhiều thành tựu như vậy. 

             Điều này nói rõ, Long Miên là một vùng đất vô cùng đáng sợ. 

             Càng là nơi nguy hiểm thì càng có nhiều cơ hội. 

             Tất nhiên Hắc Giao Vương biết Diệp Viễn với Cảnh Phỉ mà bắt tay với nhau thì gần như tương đương với một cao thủ ở mức Ngọc Hoàng Thiên đỉnh phong. 

             Tiến vào bí cảnh, đủ sức để bảo vệ bản thân. 

             “Diệp Viễn ca ca, huynh hãy cùng ta đi vào đi mà. Chắc chắn bên trong đó chơi rất vui.” Cảnh Phỉ lấy tay ôm cổ Diệp Viễn, nũng nịu nói. 

             Diệp Viễn gật đầu nói: “Được, ta có thể cùng ngươi đi vào, nhưng mà ngươi nhất định phải nghe lời của ta. Nếu không ta sẽ hành động một mình.” 

             Cảnh Phỉ hôn lên má Diệp Viễn, vui mừng nói: “Ha ha, Diệp Viễn ca ca là tốt nhất.” 

             Yến tiệc tan rã trong không vui. 

             Du Thanh được người khác khiêng về, hắn ta trúng phải Thạch Hóa Tán của Diệp Viễn, trong vòng ba giờ đồng hồ không thể cử động được. 

             Sau khi trở về, tất nhiên hắn ta vô cùng tức giận. 

             Tuy nhiên chuyến đi đến vùng đất Long Miên này không thể thiếu được một trận chiến đấu kịch liệt rồi. 

             Đợi sau khi tất cả mọi người rời khỏi, trong tẩm cung Ngư Nhân Vương Hậu nói: 

             “Đại vương, giao Cảnh Phỉ cho kẻ tên Diệp Viễn kia sẽ không có vấn đề gì chứ?” 

             Hắc Giao Vương cười nói: 

             “E rằng nàng không biết rồi, Bích Hải Thần Loa ở trước mặt của hắn cũng phải khuất phục. Có thể tưởng tượng được, huyết mạch Chân Long trên cơ thể của hắn mạnh mẽ đến mức nào. Bích Hải Thần Loa chính là bảo vật mà bổn vương có thể lấy được tại vùng đất Long Miên.” 

             Ngư Nhân Vương Hậu kinh ngạc nói: “Hắn là một Nhân tộc, làm sao có thể có được huyết mạch Chân Long mạnh mẽ đến như vậy?” 

             Hắc Giao Vương gật đầu nói: “Có lẽ hắn không phải là Nhân Tộc thuần chủng, nếu không thì huyết mạch Chân Long sẽ không bao giờ mạnh mẽ như vậy. Trong Tam Thập Tam Thiên cực kì ít xuất hiện Chân Long. Nhưng mà bổn vương cảm thấy, đứa trẻ này sợ là… một con Chân Long. Bởi vì khí tức trên cơ thể của hắn rất giống với khí tức ta đã gặp được ở vùng đất Long Miên.” 

             Trong lòng của Ngư Nhân Vương Hậu vô cùng khiếp sợ. 

             Một Nhân Tộc lại là một con Chân Long sao! 

             Loại chuyện này mà nói ra ngoài, e rằng sẽ không ai tin tưởng. 

             Nhưng mà Hắc Giao Vương sẽ không nói dối nàng ta. 

eyJpdiI6Im5wWDVoVUM5aEdNdnVPSlJYOFh2c1E9PSIsInZhbHVlIjoiTVBOUE9MNHJnSFcxQ1l0TlFCQSs5SlZXQWJDaUxGdUdITDU2dGlUdGM4a1VzZkU4M0U0WGt6UUFNdzcxcU5LUDQyTE5zYlF0MjlGbGl0U3hlYklWWTg4WVdvczJjbFRDV0hCK25FSjlaOE4wc3ZkNTViUjB2eFVyUTNYeFVRREhcL0lRQWROWG1yYjBJbnAzQnNGSGhiVTFxODh5dDdXREZXTWl0akVSNkpXQzNDUmx0dEZ3dGhCald4eGpReURqdWtDRXlWdllMYjQrQUVvcGhHenBYS1hpWjZwWlBSVW1mV0xiaVpyU0tENWc9IiwibWFjIjoiODhlNWYwODViYjlkNGUzYjUxMmE0ZGJmZTEwMTg0ZDMzNjM2MTZmYThiM2NiMWE5ZjFjOWM3MGJlZWJhNjE4ZSJ9
eyJpdiI6ImRFTU1taGxjNjdKZVlRd285Z2ZcL1ZBPT0iLCJ2YWx1ZSI6Inl4bDVsSnMxaUo1Uk01ajNlWGZ2WVBrMzdvaE51T2JLXC9wQzZXUFZ0U1JINW1vUDhrWVJTNnFHRmZLcWRYWndlSVZLQXNuenRYblJoTmg2czFzWDhQVDRIWDVrU0N5eGdhUzVHRGpSSlpiNG1kV3RZN3pjdUxPYUFyOVgzS2VwQ2l0QXkwY1JFYlBNblp1d0F6TWVNTjkyR2JiNG1rWnRNZjhZcGErRFlZY2dRbndIWWRtMDg4YWNZMDA3WnNJbWVLZUIySTZTTUtXWmlLUldwRTlzQWFiMEFqV3ZndURFYW1pS3loUEdSVXVBVGxWa3hkVmhyT0JUbURxaHhDc1JFZXhFVStKMWVVeWZOb1FsT2hyV1pXTmVSRGtTbmROZ0xPbnpmRFRtNGE2VVRrV0YyNWpHemFMN2JQSWVxYkdkWCIsIm1hYyI6ImZmN2RjOGJmMDY1ZWU2YTc5ZjdmOTRlNjBjOTY4NWFhZDAzYjljM2M3MmFjMzJhMDcxNTFlNmQwODkzMDQxOTIifQ==

             “Ha ha, đợi đến khi hắn từ vùng đất Long Miên đi ra, sợ rằng việc đột phá Vô Cực Thiên Vị có lẽ cũng dễ như trở bàn tay. Đến lúc đó, bổn vương sẽ lấy long tủy của hắn ra, không cần nghi ngờ ta chắc chắn sẽ đạt tới Thánh Hoàng Thiên.”

Ads
';
Advertisement
x