"Hửm? Tại sao?" Diệp Viễn tò mò hỏi. 

             Gửi chiến thư thôi mà, tại sao lại không như ý được? 

             Hạ Vân Tường cười khổ nói: "Đại nhân, ngài bế quan ba năm, chín thành khác đã có sáu vị thành chủ phi thăng lên tầng thứ hai. Hiện tại, ở tầng thứ nhất này vốn có mười đại thành chủ, giờ chỉ còn lại ba người." 

             Diệp Viễn nghe xong không khỏi sững sờ, nói: "Nhiều năm như vậy cũng không thấy phi thăng, sao cố tình lại vào lúc này... Ặc? Không phải là vì ta chứ?" 

             Hạ Vân Tường gật đầu nói: "Không phải ngài thì còn ai nữa? Trận chiến giữa ngài cùng Trưởng Tôn Tinh Vũ quá mức kinh người, rất nhanh đã lan truyền khắp ngõ ngách mười thành. Thành chủ hai thành Thanh Lương cùng Bích Hà, trong ba tháng đã lựa chọn phi thăng. Ngoài ra, sáu vị thành chủ khác, hai năm sau cũng đã lục tục phi thăng." 

             Chẳng có ai ngu ngốc, huống chi là những cường giả Chí Tôn đứng đầu ở tầng thứ nhất này. 

             Diệp Viễn lấy Trưởng Tôn Tinh Vũ khai đao, đằng sau tất nhiên là muốn đến khiêu chiến với bọn họ. 

             Trận chiến này quá mức kinh hãi thế tục, bọn họ cũng không muốn trở thành đá mài đao của Diệp Viễn. 

             Loại chiến đấu đỉnh phong thế này, chỉ cần một chút sơ sẩy thì sẽ có kết cục thân tử đạo tiêu. 

             Những vị thành chủ này tuy cũng là hạng người có thiên phú vượt trội, không sợ tử chiến nhưng cũng biết đạo lý thích tốt tránh xấu. 

             Không có ai biết rõ sẽ rơi vào hoàn cảnh chết chắc, còn lựa chọn đi tử chiến. 

             Đó là lão thọ tinh ăn thạch tín, chán sống quá rồi! 

             Cho nên bọn họ lựa chọn phi thăng. 

             Không thể trêu vào thì ta tránh thôi! 

             Đương nhiên, ngươi cũng có thể phi thăng. 

             Nhưng đến tầng thứ hai, đối thủ của ngươi bao la như biển, tự nhiên sẽ không tới dây dưa với mấy người chúng ta nữa. 

             Thật ra, những Chí Tôn này không phi thăng, cũng không hoàn toàn là muốn chiếm núi làm vua. 

             Bọn họ đang tích lũy thực lực, có đủ thực lực mới phi thăng, đến tầng tiếp theo mới có thể sống thoải mái hơn, cũng đi được xa hơn. 

             Khóe miệng Diệp Viễn giật giật, nói: "Không phải còn có ba vị thành chủ nữa à? Nếu bọn họ còn chưa phi thăng vậy cũng không thể lãng phí, đi hạ chiến thư đi." 

             Hạ Vân Tường lại là cười khổ một tiếng, nói: "Cái này, cũng không được! ba vị thành chủ Phù Quang, An Vân, Lan Lăng, nửa năm trước đã đi tới Hoa Dương Thành tỏ vẻ thần phục đại nhân! Ngoài ra, sáu vị thành chủ tân nhiệm khác, tất cả đều đang ở trong thành rồi." 

             Diệp Viễn nhịn không được liếc mắt, đám người này đúng là không để lại cho hắn tí cơ hội nào! 

             Đưa tay không đánh người tươi cười! 

             Với tính cách Diệp Viễn, nếu đối phương đã chủ động nhận sợ thì đúng là hắn sẽ không có ý ra tay. 

             Nhưng mà Diệp Viễn cũng hiểu, hiện thực của vùng đất Lưu Đày chính là như vậy. 

             Ngươi mạnh thì có thể áp đảo hết tất cả! 

             Rơi vào đường cùng, hắn phất tay nói: "Đã như vậy thì đưa bọn họ tới đây đi." 

             ... 

             "Thành chủ Phù Quang thành, Lâm Thông bái kiến Diệp Viễn đại nhân!" 

             "Thành chủ An Vân thành, Ngụy Tường bái kiến Diệp Viễn đại nhân!" 

             "Thành chủ Lan Lăng thành, Hứa Vi Khanh bái kiến Diệp Viễn đại nhân!" 

             ... 

             Thành chủ Phù Quang thành dẫn đầu, chín đại thành chủ đồng loạt tiến lên bái kiến. 

             Điều này chứng tỏ, Diệp Viễn đã hoàn toàn áp đảo tầng thứ nhất của vùng đất Lưu Đày! 

             Ánh mắt Diệp Viễn đảo qua đám người, phát hiện ba người Lâm Thông mơ hồ để lộ ra khí tức rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn một bậc so với Trưởng Tôn Tinh Vũ. 

             Hắn không khỏi có chút kinh ngạc, nói: "Ta vốn tưởng rằng, ba người các ngươi hẳn là yếu nhất trong số chín đại thành chủ, hiện tại xem ra... hình như không phải vậy!" 

             Lâm Thông bước ra khỏi hàng, khom người nói: "Đại nhân nói không sai! Trước kia, trong số mười đại thành chủ, ba người chúng ta nổi tiếng là xếp ở ba vị trí đứng đầu! Còn Trưởng Tôn Tinh Vũ, xếp hàng thứ tư!" 

             Thứ tự xếp hạng này, chỉ có mười đại thành chủ tự biết với nhau. 

             Hiện tại, Lâm Thông nói ra trước mặt mọi người, vẫn chọc cho bọn họ kinh ngạc không thôi. 

             Diệp Viễn nghe xong, lại thấy tò mò, hỏi: "Đã như vậy, tại sao các ngươi không phi thăng lại chạy tới thần phục ta?" 

             Lâm Thông cung kính nói: "Đại nhân đã lĩnh ngộ Đại Đạo Hóa Hình, hôm nay lại đột phá Tiểu Cực Thiên Vị đại viên mãn, chúng ta tự nhận không phải là đối thủ. Nhưng, cứ như vậy phi thăng thì chúng ta lại không cam lòng." 

             Diệp Viễn nói: "Các ngươi cũng muốn lĩnh ngộ Đại Đạo Hóa Hình à?" 

             Lâm Thông cũng không tránh né hay kiêng kị gì, gật đầu nói: "Không sai! Trước kia mười đại thành chủ chúng ta, sở dĩ mỗi năm đều luận đạo là vì muốn đánh vỡ gông cùm xiềng xích, lĩnh ngộ Đại Đạo Hóa Hình! Với thiên phú của đại nhân, chắc cũng biết đạo lý căn cơ càng kiên cố thì tiềm lực càng lớn. Cho nên, nếu không phải vạn bất đắc dĩ thì chúng ta không muốn phi thăng. Trừ khi, chúng ta xác định được thiên phú của mình đã bị dùng hết rồi!" 

             Đối với cách nói này, tất nhiên là Diệp Viễn rất tán thành. 

             Ba người Lâm Thông chịu đựng khuất nhục đến quy hàng cũng không muốn phi thăng, việc này đã hoàn toàn chứng minh tâm cảnh Võ Đạo của bọn họ cực kỳ kiên định. 

             Chẳng qua, lời nói Lâm Thông, lại làm cho Diệp Viễn nghĩ tới một khả năng khác. 

             Thành chủ ở vùng đất Lưu Đày, thay đổi rất nhanh. 

             Luôn có kẻ giống như ba người Lâm Thông, muốn tận hết sức nện vững cảnh giới Tiểu Cực Thiên Vị, cảm ngộ quy tắc của Đại Đạo. 

             Chẳng lẽ bao nhiêu năm trôi qua, lại không có người nào lĩnh ngộ được Đại Đạo Hóa Hình hay sao? 

             Chuyện này là không thể nào! 

             Diệp Viễn không hoài nghi việc thiên phú của mình cao, nhưng hắn cũng không cho rằng những người khác đều là củi mục vô dụng. 

             Thực tế, ở chỗ như vùng đất Lưu Đày này, ép, cũng có người bị ép ra. 

             Nghĩ đến đây, Diệp Viễn tràn đầy chờ mong mà hỏi thăm: "Vậy ở tầng thứ nhất này, còn có cường giả nào lĩnh ngộ được Đại Đạo Hóa Hình hay không?" 

             Lâm Thông nói: "Tất nhiên là có! Trên thực tế có không ít đâu!" 

             Diệp Viễn nghe vậy không khỏi vui vẻ, thầm nghĩ quả nhiên là thế! 

             "Ồ? Ở chỗ nào, nói mau!" Diệp Viễn nói. 

             Lâm Thông nói: "Vùng đất Cực bắc, có một núi tuyết tên là Hàm Vân Sơn, là thánh địa của tầng thứ nhất vùng đất Lưu Đày! Chỉ có cường giả đã lĩnh ngộ Đại Đạo Hóa Hình mới được phép bước vào ngọn núi này!" 

             Ánh mắt Diệp Viễn khẽ chuyển động, nói: "Cho nên, các ngươi ở lại chính là vì muốn tiến vào Hàm Vân Sơn à?" 

             Lâm Thông khẽ gật đầu, đáp: "Đại nhân anh minh, đúng là như vậy!" 

             Lúc này, sáu tên thành chủ tân nhiệm mới dồn dập líu lưỡi, bây giờ họ mới biết tầng thứ nhất còn có một chỗ như vậy! 

             Mà thứ các thành chủ cần mẫn chỉ để cầu, cũng là cảnh giới Chí Tôn như vậy! 

             Buồn cười, bọn họ đều chỉ là một đám ếch ngồi đáy giếng mà thôi! 

             Diệp Viễn nghe xong, lại vui mừng quá đỗi, nói: "Vậy còn chờ gì nữa? Dẫn đường đi!" 

             Ba người Lâm Thông sững sờ, nói: "Đại nhân, chúng ta chưa từng lĩnh ngộ Đại Đạo Hóa Hình không thể vào Thánh sơn. Người vi phạm, giết không tha!" 

             Diệp Viễn nhếch miệng, nói: "Ta nói ngươi đi được, ngươi sẽ đi được! Thánh sơn rắm chó gì chứ, chẳng qua chỉ là một đám Tiểu Cực Thiên Vị mà thôi! Nếu như bọn họ biết cân nhắc thì tốt, nếu không biết điều, diệt sạch núi là xong! Xem cái núi rách này, còn dám xưng là Thánh sơn hay không!" 

             Diệp Viễn không quen nhìn nhất chính là mấy trò xiếc, giả thần giả quỷ này. Rõ ràng chỉ là một đám Tiểu Cực Thiên Vị còn muốn giả trang, ra cái vẻ ngồi tít trên cao chỉ tay năm ngón. 

             Dọa ai chứ! 

             Diệp Viễn hắn lúc trước, gần như đã lật tung cả Võ Định Thiên Tông lên, đối phó với một đám Tiểu Cực Thiên Vị, còn không phải là dễ như trở bàn tay à? 

             Ít nhất ở tầng thứ nhất này, chắc chắn là không ai có thể giả ngầu trước mặt hắn! 

             Ba người Lâm Thông nghe vậy lập tức nghẹn họng, trợn mắt đứng nhìn. 

             Tên này thật ngông cuồng nha! 

eyJpdiI6IlNHZ0YyQUtUVlo3Q3ZvNVZGaTdadXc9PSIsInZhbHVlIjoiSXY5emdycXV2ZllZSGdcL05aTTlLemQ5XC94NkI4YnRockN2MkxVYjh4cElmdlVSbkdaaW1cL09Db2dpZ0hRS280RVdLb2NIVmxYK0txXC9sa2xBeWt1TTExMkJzeXZ2Z1FDVlFORXg5TmU0RExXbGRyR0NyeXgzVEhTeEprRkdWd3JpXC90UUtoR0Vla1dGc0VsVjR5YXU0Q0hlb2ttck5Ed1ZZMmp1VHdqY29UUXRCelBqVHBWKzJRMG9GcERlMGU2QVBldldwQllXV0owamZyVHVFMW1IRDJYZlN2YjljNlJ5TjBvd2V6K1E3QzEwZUcrZklob3lpbXRsT3ZMK25UM01aV0p4cnpEYVRRNzFWcis4NzB6Um1TUGgyaHJzbHlFXC82Y0wxRmZpVTRsMVE9IiwibWFjIjoiNjYxMmU1M2Q2NDViMmZjYjNlZmYzYmY5NzJlYmRlYmNmNWQ5NmNiOGJlZDhhNzRiZWEzYzRhZWE1MmQ2ZjA0YSJ9
eyJpdiI6Im40WUtzOUpJeWw4dksxNXlvY3FWREE9PSIsInZhbHVlIjoibnlISUlnRkdUQWlieDRwM2pDMTJ5VUoxaHArTElxdzVYMUh5T1F3OWMxVnhLdWNpbTlTeWFrYU1rRzArUGlTd2s2MFwvdWxyZHplelwvWFBEZk5sZzhsNHVYcGJcL1YrdXJScUl2WEZXc1NmZEo4RVJoa1YrR0VmSGdSUkYrNDB3S3VJYmpBeVZETFBwTitpWE5idm42dXdFSzh0aU5wQTI4R0Y3cEJZWVdtREtxcmMrWjlQWDRnWW05QmFXcm9TbVBnYmI2VG43Tjk0XC83cHB4ZldKaW5Bbm14QzliaEd4YzZodzV4NEJ6QjRJRW51Mmt5KzlJakNxRDZ2MzVZUEhVeGpxTmxZXC80N0JtaXRnbVlrOVd5N1crbWZBK25ET28wTERZM3JNK2gzTko0ak5ncktFU0hiQUlFQllmZjk0dGlWOWR3YzczRG92TjlpU3ZtaFZhOHRkbThvU0lLMXl5a0tHRG4zUkZiaEw4UHM4eHhpUm54a2VwRDFvbUI2b0dIMzlRZ29LdEVpdUE1eUJoOG9ROFdlazQ4STNNUGNxaXJyaFJ5aHRNdU8wVk5Eb005WkRQUGhQb2x1K1ZXRTZcL1Q2SGxVcUYzNThtUnpqNjdoK0tsZEZZUGxhZXVvRkM2TzVKXC9xTTU2MlEzZzJcL1VydTVOODFkakY1TDA5eHdrSlNaUCIsIm1hYyI6IjRjYTg4MzhjNDk2YjU3Y2Q4Nzc4NTVmMGI1NjRlMzQ4ZmQzMWVjOWY0OWJiODQzNGJmYzAzMWYyNzk0ZjI3ODYifQ==

             Người này, thế mà lại không thèm để Hàm Vân Sơn vào mắt!

Ads
';
Advertisement
x