Cổ Mậu nghe xong lời nói của Diệp Viễn cũng cười khẩy: “Cho dù ngươi thắng trận này thì như thế nào? Hừ, những loại thiên dược khác còn phức tạp hơn Long Cốt thảo nhiều lắm, luyện chế thiên đan càng phức tạp hơn vô số lần! Ngươi muốn học một loại thiên đan đều phải tiêu tốn thời gian mấy nghìn năm, thậm chí là mấy vạn năm! Cái này vẫn chỉ là Thiên đan đơn giản nhất thôi! Ha ha, phế vật, cuối cùng vẫn là phế vật!”
Diệp Viễn nhìn Cổ Mậu, thản nhiên nói: “Ta thấy ngươi suy nghĩ nhiều rồi! Có một số việc, chỉ cần tìm được bí quyết, tự nhiên suy ra mà biết. Không sai, đúng là lực tương tác của ta rất kém cỏi, nhưng hiện tại ta đã mò ra được bí quyết! Giống như là người mù lòa thường hay có thính giác vô cùng nhạy cảm. Chỉ cần tiến hành huấn luyện là có thể luyện được bản lĩnh nghe chuyện khắp nơi. Tinh luyện Thiên dược khác, đúng là ta kém hơn Tiên Thiên các ngươi rất nhiều, thế nhưng, việc đấy không có nghĩa là ta không thể trở thành Thiên Dược Sư!”
Dứt lời, lòng bàn tay hắn lại nâng lên, trong tay nhiều hơn một cây Tử Ngưng Hương.
Chỉ thấy hỏa diễm trong tay hắn lại lần nữa nhảy lên, Tử Ngưng Hương dần dần hòa tan, cuối cùng biến thành một đoàn cao.
Tử Ngưng Hương hình dáng cao hiện ra sắc tím, rõ ràng không quá tinh khiết.
Nhưng so với lần tinh luyện Long Cốt thảo đầu tiên của Diệp Viễn đã tốt hơn không biết bao nhiêu lần!
Nhìn thấy một màn này, Cổ Mậu trợn tròn mắt.
Tinh luyện Tử Ngưng Hương khó hơn Long Cốt không ít, theo lý thuyết, Diệp Viễn muốn luyện nó, ít nhất phải tiêu hao hơn hai mươi năm, thậm chí là ba mươi năm.
Hiện tại Diệp Viễn tinh luyện Tử Ngưng Hương này đã có thể so sánh với học đồ của hắn.
Nhiều nhất không quá ba năm nữa, hắn có thể đạt tới trình độ như luyện chế Long Cốt thảo!
Như thế tính ra, chẳng phải Diệp Viễn thật sự có hy vọng trở thành Thiên Dược Sư à?
Thời gian hơi chậm, nhưng vậy thì như thế nào?
Chỉ cần có thể luyện chế ra Thiên đan là được rồi mà!
Thiên Dược Sư chỉ có một phần lực tương tác?
Mọi người hai mặt nhìn nhau, lập tức sa vào trong khiếp sợ sâu sắc.
Nếu như chuyện này truyền đi, chắc chắn là chuyện lớn oanh động khắp Luyện Dược Giới!
Thiên Dược Sư, cho dù có hai mươi chín phần lực tương tác cũng không được.
Đây là luật thép, không ai có thể phá vỡ!
Nhưng bây giờ, thế mà lại xuất hiện Thiên Dược Sư một phần!
Sao có thể không khiến người khác rung động?
Nhị hoàng tử hoảng sợ nói: “Cái... Cái bí quyết gì, có thể khiến lực tương tác một phần trở thành Thiên Dược Sư thế!”
Diệp Viễn thản nhiên nói: “Bản năng! Khi luyện đan trở thành bản năng của ngươi, cho dù ở trong Hỗn Độn, ngươi vẫn có thể phân biệt rõ phương hướng như trước! Mười tám năm này, ta đã huấn luyện bản năng này! Thật ra mấy năm trước ta đã có thể đạt tới trình độ của Cổ Mậu rồi, có điều bản năng chưa đủ mạnh! Mặc dù hiện tại, ta vẫn không phải rất hài lòng. Có lẽ một ngày nào đó trong tương lai, ta có thể dựa vào bản năng nhận biết thiên dược dễ dàng cũng không chừng!”
Tất cả mọi người há to miệng, vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ.
Khi luyện đan trở thành một loại bản năng!
Bản năng là cái gì?
Đó là năng lực trời sinh của con người!
Ví dụ như khi ngươi nhìn thấy đồ vật sắc bén, theo bản năng sẽ tránh né.
Ví dụ như lúc ngươi nhìn thấy sự vật xinh đẹp, theo bản năng muốn chiếm được nó.
Ví dụ như khi ngươi mất đi bằng hữu thân nhân, theo bản năng sẽ đau đớn.
Thế nhưng, chưa từng nghe nói có người có thể biến luyện đan thành bản năng!
Bên trong các loại linh dược phức tạp, dùng bản năng đi cảm ứng tạp chất và tinh hoa trong thiên dược.
Mỗi một chủng loại đều phải phân biệt rõ ràng, điều này cần bản năng kinh khủng cỡ nào chứ!
Nghĩ lại khiến người khác sợ hãi!
Diệp Viễn không có lực tương tác, hắn dùng bản năng làm con mắt, ‘nhìn’ thiên dược trong Hỗn Độn.
Hắn làm được!
Long Cốt thảo đã nói rõ tất cả!
Đột nhiên Thiên Dược Sư ở đây có một loại cảm giác tự thẹn không bằng người khác!
Ở trước mặt Diệp Viễn, bọn hắn hoàn toàn không xứng đáng được gọi là Thiên Dược Sư!
“Ngươi... Ngươi đúng là một tên quái vật!” Cổ Mậu đen mặt nói.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất