“Vũ Nhi, là ai làm con bị thương thành như vậy, ta phải băm thây hắn thành muôn mảnh.” Đường Vũ trở lại nhà họ Đường, Đường Tấn Hoa nhìn thấy con trai bị gãy một cánh tay, không khỏi giận tím mặt.
Đối với đứa con này, hắn ta vô cùng xem trọng.
Thiên phú tu luyện cao không nói, trí tuệ và mưu kế cũng hết sức xuất sắc.
Rất nhiều chuyện lớn của nhà họ Đường đều là Đường Vũ ở sau lưng bày mưu tính kế.
Những năm này nhà họ Đường không ngừng phát triển, có một phần công lao của Đường Vũ bên trong.
Thấy Đường Tuấn Hoa tức giận, hắn ta lắc đầu nói: “Phụ thân, đừng! Người này con không nhìn thấu, tốt nhất chúng ta vẫn đừng trêu chọc hắn. Ít ra trước ngày mai, chúng ta không thể hành động thiếu suy nghĩ.”
Đường Vũ giống như một thau nước lạnh, dội từ trên đầu Đường Tuấn Hoa xuống.
Những năm này Đường Vũ hăng hái cỡ nào.
Trừ hoàng thất, cũng không có ai có thể lọt vào mắt hắn ta.
Ai trêu chọc hắn ta gần như bằng phán án tử hình.
Nhưng bây giờ hắn ta thế mà không dám trả thù đối phương, điều này khiến hắn ta có thể nào không sợ hãi?
“Vũ Nhi, rốt cuộc là chuyện thế nào? Không phải con giúp nhà họ Lý chiếm đoạt nhà họ Dương sao, tại sao trở thành như vậy?” Đường Tuấn Hoa kìm nén sự tức giận, giật mình nói.
Đường Vũ lắc đầu: “Việc này nói ra rất dài dòng, sau này từ từ nói cho phụ thân. Bây giờ việc cấp bách là phụ thân dẫn người đi diệt nhà họ Lý, bắt Lý Bá Thiên về, cành nhanh càng tốt! Con luôn cảm thấy… sắp xảy ra chuyện.”
Đường Tuấn Hoa càng cảm thấy khiếp sợ hơn.
Con hắn không phải đi giúp nhà họ Lý sao, tại sao đi một vòng về, mất một cánh tay không nói, còn phải diệt nhà họ Lý?
Đây là đang hát tuồng gì vậy?
Có điều Đường Tuấn Hoa hiểu rõ đứa con này tuyệt đối sẽ không làm việc lung tung.
Đường Vũ bảo hắn ta đi diệt nhà họ Lý khẳng định có đạo lý của hắn.
Hắn ta gật đầu nói: “Được, con ở trong nhà dưỡng thương, vi phụ đây sẽ dẫn người đi diệt nhà họ Lý ngay.”
Hơi thở Đường Vũ yếu ớt gật đầu nói: “Phụ thân nhớ để lại cho Lý Bá Thiên một mạng, con có chỗ cần dùng.”
Con ngươi Đường Tuấn Hoa thu nhỏ lại, khẽ gật đầu rồi quay người rời đi.
Nhìn bóng lưng Đường Tuấn Hoa rời đi, ánh mắt Đường Vũ chớp lóe nói: “Ánh mắt của hắn quá sắc bén. Ở trước mặt hắn ta giống như một kẻ vô hình! Tất cả trí tuệ và mưu kế đều không có chỗ che giấu! Hắn dám đồng thời đắc tội nhiều đại gia tộc hoàng thành như thế, tất có chỗ dựa.”
Hôm sau, tin tức như hoa tuyết bay tới, các đại gia tộc hoàng thành vô cùng chấn động.
Gia chủ nhà họ Quế, Quế Hải Sinh mang theo mười vị cường giả tiểu cực thiên trung vị, đánh lén Diệp Viễn ở ngõ hẻm Tử Vân, toàn bộ bị tiêu diệt!
Gia chủ nhà họ Quế, Quế Hải Sinh chết rồi.
Trong lúc nhất thời, các đại gia tộc trong thành vô cùng hoảng sợ.
Diệp Viễn chỉ là Tiểu Cực Thiên Hạ Vị, thế mà một người tiêu diệt hơn mười người.
Trong đó còn có một vị Tiểu Cực Thiên Thượng Vị thực lực cường đại.
Có người mắt thấy Diệp Viễn lẻ loi một mình tiến vào ngõ hẻm Tử Vân, tuyệt đối không có người thứ hai.
Ngõ hẻm Tử Vân vắng vẻ, ít ai lui tới.
Bây giờ nghĩ đến, hắn căn bản chính là lấy thân làm con mồi, dẫn dụ nhà họ Quế ra.
Nhà họ Lữ lấy được tin tức này, vô cùng khiếp sợ, trong đêm dọn phủ rời xa Hoàng Thành.
Thật ra nhà họ Lữ cũng tính phục kích Diệp Viễn, chỉ là còn chưa kịp ra tay mà thôi.
Đêm đó bọn họ lại nhận được tin tức nhà họ Lý bị nhổ tận gốc, Lý Bá Thiên trực tiếp bị Đường Tuấn Hoa bắt đi.
Nhà họ Lữ tưởng rằng Diệp Viễn làm Đường Vũ bị thương nặng, nhà họ Đường khẳng định nổi trận lôi đình tiêu diệt nhà họ Dương.
Nhưng ai biết nhà họ Dương chưa bị diệt, nhà họ Lý bọn họ đối đầu lại hoàn toàn bị diệt.
Điều này nói rõ cái gì?
Nói rõ nhà họ Đường cúi đầu với Diệp Viễn.
Quái vật khổng lồ như nhà họ Đường đây vậy mà cúi đầu trước một phi thăng giả.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất