Không có đại chiến kinh thiên động địa, không có năng lượng dao động.
Chỉ gảy một cái như thế mà Cuồng Phong Đạo Tổ đã tan biến!
Cả người biến mất!
Mạnh!
Mạnh đến không có đạo lý!
Mạnh đến mức làm người ta ngạt thở!
Hơn nữa chẳng phải không thể động thủ ở Thông Thiên Sơn sao?
Vì sao hắn có thể?
Người trẻ tuổi tỏ vẻ không thú vị, lắc đầu lẩm bẩm: “Sâu kiến chính là sâu kiến, thật sự là quá yếu!”
Với hắn mà nói giống như làm chuyện nhỏ bé không đáng kể.
Ánh mắt của hắn lướt qua nhìn một đám cường giả Thiên Nhân.
Một đám cường giả lập tức rùng mình.
Người trẻ tuổi suy nghĩ một chút, đi thẳng tới trước mặt một Thiên Nhân Ngũ Suy.
Người này tên Vệ Phong, vừa mới trải qua trận chiến Thiên đạo luân hồi, đạt được cơ duyên không nhỏ trên Thông Thiên Sơn.
Sức mạnh của hắn cũng có tiến bộ cực lớn.
Nhưng mà lúc này hắn cũng không dám động đậy, gần như muốn ngạt thở.
“Những kẻ sâu kiến này có lẽ không biết Bát Cực Thần Tôn! Hừm... Không thì thay câu hỏi khác, ngươi có biết ai mạnh nhất Thông Thiên Giới không?” Trên mặt người trẻ tuổi vẫn nở nụ cười ấm áp mà hỏi.
Có thể đánh nát Bát Cực Thần Tôn, giết một tia nguyên thần của hắn, chắc chắn là người mạnh nhất Thông Thiên Giới.
Không phải ai cũng có tư cách đánh vỡ Bát Cực Thần Tôn.
“Người... Người mạnh nhất?” Đầu óc Vệ Phong hơi quá tải.
Cảnh tượng xảy ra trước mắt khiến cho hắn vô cùng chấn động.
Một cường giả từ trên trời rơi xuống!
Diệt Đạo Tổ trong chớp mắt!
Hắn ta lại nói chuyện với mình!
“Ngươi cũng không biết?” Trên mặt người trẻ tuổi có vẻ thất vọng.
Lỗ chân lông trên người Vệ Phong dựng lên.
Đầu óc của hắn trong phút chốc đã hoạt động.
“Biết... Biết! Đừng... Đừng giết ta!” Vệ Phong gần như hét lên.
“Là ai?” Người trẻ tuổi hỏi.
“Hắn... Hắn tên là Diệp Viễn!” Vệ Phong nói.
“Diệp Viễn?”
Người trẻ tuổi lặp lại cái tên này, cảm thấy rất bình thường, nói: “Hắn ở đâu?”
Vệ Phong nào dám giấu diếm, vội nói: “Hắn... Hắn đang ở đạo tràng Thiên Ưng nam giới!”
Người trẻ tuổi khẽ gật đầu, nhấc chân bay ra ngoài.
Rầm!
Thông Thiên Sơn chấn động mãnh liệt, phía ngoài có lá chắn, đúng là phá vỡ một mảng lớn hình người!
Tất cả mọi người há to miệng, khiếp sợ không thôi mà nhìn cảnh này.
“Chuyện này... Chuyện này... Lá chắn của Thông Thiên Sơn, thủng một mảng!”
“Hắn... Rốt cuộc hắn là ai? Vì sao hắn có thể từ trên trời giáng xuống?”
“Quá... Quá mạnh!”
...
Người trẻ tuổi rời đi, Vệ Phong thở hổn hển từng hơi, cả người như mới bị vớt ra khỏi nước.
Gần như hắn muốn ngất đi.
Áp lực mà người trẻ tuổi này mang lại cho hắn thật sự quá lớn!
Hơn nữa, hắn ta giết Đạo Tổ trong phút chốc, không đếm xỉa tới lá chắn của Thông Thiên Sơn!
Sự tồn tại này, hắn không thể nào tưởng tượng được.
“Ngươi... Vậy mà ngươi lại bán đứng Thanh Thánh đại nhân! Ngươi, đáng chết!” Một bên, có một Thiên Nhân Ngũ Suy khác chất vấn.
Vệ Phong cười khổ nói: “Đổi lại là ngươi thì ngươi có nói hay không? Cho dù ngươi không nói, chẳng lẽ có thể đảm bảo người trên Thông Thiên Sơn này đều không nói?”
Người kia nghe xong thì trầm mặc.
Là đạo lý này!
Người trẻ tuổi muốn nghe ngóng thì kiểu gì cũng nghe được.
Diệp Viễn là người mạnh nhất, không ai không biết!
Vệ Phong rầu rĩ, nói: “Hi... Hi vọng Thanh Thánh đại nhân có thể chịu đựng được!”
Hắn nói lời này không có một chút sức lực nào.
Áp lực mà người trẻ tuổi kia mang lại cho hắn quá lớn.
Người đối diện kia bỗng nhiên xông lên mà quát: “Còn tu luyện cái rắm gì! Nhanh đi theo! Người trẻ tuổi kia đến không tốt lành gì, chỉ sợ một trận gió tanh mưa máu sẽ tới nữa!”
Cả người Vệ Phong chấn động, cũng bỗng nhiên đứng lên, nhưng dưới chân mềm nhũn suýt chút nữa ngã sấp xuống.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất