Thiên Kình không biết Diệp Viễn có thể mạnh hơn hay không!  

 

 

Đến lúc đó sẽ rất có tính chất huỷ diệt đả kích đối với Thần tộc!  

 

 

Diệp Viễn chuyển hướng sang Nguyệt Mộng Ly, nói: “Ngươi cũng chiến đấu?”  

 

 

Nguyệt Mộng Ly hơi do dự, cuối cùng vẫn chậm rãi gật đầu.  

 

 

Nguyệt Mộng Ly bị kẹt ở giữa rất đau khổ. Nhưng Nguyệt Mộng Ly vẫn lựa chọn chiến đấu.  

 

 

Diệp Viễn thở dài, nói: “Đã như vậy, vậy thì đánh đi!”  

 

 

Diệp Viễn ứng chiến, một đám cường giả đều thở phào nhẹ nhõm.  

 

 

Quả nhiên, cái danh hiền giả của Thanh Thánh đại nhân không phải nói xuông.  

 

 

Nhưng, cũng chỉ là thoáng thở phào mà thôi.  

 

 

Không phải bọn họ không tin Diệp Viễn, mà là sức mạnh của năm Đạo Tổ quá mạnh mẽ!  

 

 

“Không được! Các ngươi đang lấn át nhân tộc ta không có người sao? Nếu muốn chiến đấu thì cũng phải có bản tổ!”  

 

 

Thiên đế Huyền Cơ đột nhiên lên tiếng, ánh mắt quét về phía đám người, hừ một cách lạnh lùng: “Mấy người các ngươi phải làm con rùa đen rúc đầu tới khi nào! Diệp Viễn bị đánh bại, chẳng lẽ các ngươi có thể giữ được mình?”  

 

 

Phương hướng Thiên đế Huyền Cơ nhìn là chỗ của mấy Đạo Tổ tiền nhiệm!  

 

 

Bọn họ vẫn luôn giấu khí tức, ẩn núp ở trong đám người.  

 

 

Trước đó mặc cho Đạo Tổ Hỏa Tổ chết, Thủy Tổ chết, Lâm Triều Thiên bị thương.  

 

 

Ở trong núi Thông Thiên, bởi vì tranh đoạt quy tắc chi tinh, lại có Đại Địa, Quang Minh, Hắc Ám Đạo Tổ bị giết.  

 

 

Nhưng vẫn còn có ba người nữa.  

 

 

Bọn họ không số phận đó, lần này không thể phong tổ nữa.  

 

 

Nhưng dù sao bọn họ đã từng là Đạo Tổ, hơn nữa từng trải qua lễ tẩy rửa của núi Tiểu Thông Thiên, cũng là cường giả cấp bậc Đạo Tổ.  

 

 

Lúc này, sao bọn họ có thể không quan tâm?  

 

 

Trong đám người, mấy Đạo Tổ đều trầm mặc.  

 

 

Đột nhiên, Hủy Diệt Đạo Tổ đứng dậy, cười nói: “Muốn bản tổ ra tay, có thể! Nhưng ta có một điều kiện! Hỏa Nguyên Chi Tinh thuộc về ta! Hơn nữa, ngươi phải thề với trời, sau chuyện này, sẽ không nhắc chuyện cũ với bản tổ!”  

 

 

Hủy Diệt Đạo Tổ không ngu, biết Hỏa Nguyên Chi Tinh không phải đối thủ của Diệp Viễn, cho nên phòng bị trước.  

 

 

Hủy Diệt Đạo Tổ nói vậy, Lôi Tổ và Phong Tổ không còn bình tĩnh.  

 

 

Mà các cường giả nhân tộc rối loạn tưng bừng.  

 

 

“Vô sỉ! Thật là vô sỉ! Người này lại thừa dịp cháy nhà hôi của vào lúc này!”  

 

 

“Hừ, thật là Đạo Tổ tốt của chúng ta! Tại sao hắn ta và Lâm Triều Thiên không đi chết đi?”  

 

 

“Bây giờ nhìn xem, Đạo Tổ do sắp xếp từ Thanh Thánh đại nhân tới tương đối tốt! Dẫu sao người hắn ta mang ra ngoài đều là người trung dũng!”  

 

 

...  

 

 

Hành động của Hủy Diệt Đạo Tổ lập tức khơi dậy sự khinh bỉ.  

 

 

Chẳng qua là Hủy Diệt Đạo Tổ không quan tâm!  

 

 

Chỉ cần có thể hai lần phong tổ, Hủy Diệt Đạo Tổ không hề quan tâm cái nhìn của người khác!  

 

 

Hai người Lôi Tổ và Phong Tổ thì có hơi do dự.  

 

 

Dẫu sao, ở quy tắc chi tinh để không, chỉ có một Hỏa Nguyên Chi Tinh.  

 

 

Thiên đế Huyền Cơ tức giận đến mức sắc mặt tái xanh, phẫn nộ quát: “Hầu Thịnh, tên tiểu nhân hèn hạ này! Đã đến mức độ này mà ngươi lại còn muốn thừa dịp cháy nhà hôi của!”  

 

 

Hủy Diệt Đạo Tổ cười nói: “Người không vì mình, trời tru đất diệt! Huống chi bản tổ ra tay, bản thân cũng là vì đại nghĩa nhân tộc! Hai cái đều tốt, có gì mà không thể!”  

 

 

Hầu Thịnh nói chuyện, mặt không đỏ tim không đập mạnh, không hề có cảm giác xấu hổ.  

 

 

Giá trị quan của Hầu Thịnh vốn không giống đám người Diệp Viễn.  

 

 

Lời không hợp ý không hơn nửa câu!  

 

 

Hầu Thịnh đoán chắc Diệp Viễn phải nhượng bộ thì mới có thể nói vậy.  

 

 

Dẫu sao, dù là ai, đối mặt với năm Đạo Tổ Thần tộc vẫn chỉ có một con đường rút lui.  

 

 

Tử chiến chỉ chết mình!  

 

 

“Không cần! Các ngươi không cần ra tay!”  

 

 

Ngay tại lúc này, Diệp Viễn bình tĩnh lên tiếng ở trong năm Đạo Tổ.  

 

 

Mà bóng dáng của hắn cũng rời khỏi vòng vây trong nháy mắt, đi tới trước mặt Hầu Thịnh.  

 

 

Hắn châm chọc nhìn về phía Hầu Thịnh, cười nói: “Ngươi muốn Hỏa Nguyên Chi Tinh?”  

 

 

Hầu Thịnh biến sắc, liên tiếp lui về phía sau, ấp úng nói: “Ngươi... Ngươi dám gây bất lợi với bản tổ, ngươi tuyệt đối không phải là đối thủ của năm Đạo Tổ!”  

 

 

Diệp Viễn cười nói: “Vậy à? Có thể nói ra lời hèn hạ vô sỉ như vậy rất đường đường chính chính, ngươi thật là lợi hại! Cho nên ngươi có thể chết!”  

 

 

eyJpdiI6IlF0ZWdaSmRySGZxS0dzbmxCWXBkNFE9PSIsInZhbHVlIjoiOWRIRVhGQnBETTZlcXJBR2VCYjBOeE9mYmlIUVJjMjUrUks5RGpORXpwMTdQTGNiVnNQdVJWSHBcL1wvMysyV1hLeGhNeFhtYnEwUks5cUJlOXo4U0szaDNWTWxRQ1orZ2dsSWdtWW15WHZoN0VZMUVcL1lES0dcL1E1Rmowcms4UmJrZlRPNlFON0hTSXR5YXFGZmVMOU9kUT09IiwibWFjIjoiZDZhNzZmMzFmMzA1ZGFlM2Q0OTMzODZlYzQxYzVhYWY2OTJkMWMzZmY2ODRlMTBlYjYwMTU3NzJlMjFiZTZhNyJ9
eyJpdiI6IjFcLzJJUmRZY29EckZ2R3oyNnh2c1JRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkFseERZblQyVkN0aUJ0ZHFRdG5wM3B3T2hlN0dQanR0OXo4MFF5Smx1dlVEN2tkb09jc3JwZ1RiSFlUTVN5QTI3bzl3Qjk1VGR6RGFlcm1qMDNJOUZBPT0iLCJtYWMiOiJiNjhmYTE5MGFlYzllZTA0ZmM5ZmM5MjIyYWZmOGFhODQxMDE4NzE2ZTQzZTk0NTViOWNhNWI2YWU0ZTI0NmJkIn0=

 

Ads
';
Advertisement
x