Nhưng chính trong tình trạng bị động như thế, Diệp Viễn lại nghĩ ra cách phá giải nhanh chóng như thế.  

 

 

Đồng thời phản lại Lâm Triều Thiên và thành công phá nát thế cờ này!  

 

Loại tâm cơ này, loại thủ đoạn này, quả đúng là vô địch rồi!  

 

Mà nói đến Hồn Kiếm là do Diệp Viễn tìm tòi ra từ việc sử dụng một loại Hỗn Độn Nguyên Thần.  

 

Diệp Viễn hiểu quá ít về Hỗn Độn Nguyên Thần.  

 

Thế nhưng sức mạnh của nó không thể nghi ngờ được.  

 

Vì thế những năm nay, Diệp Viễn vẫn nỗ lực đào bới một ít công dụng của Hỗn Độn Nguyên Thần.  

 

Mà Nguyên Thần Phân Giải Thuật, lại do chính Diệp Viễn tìm tòi ra!  

 

Lâm Triều Thiên là một lão quái vật sống bao nhiêu năm, thần hồn đã sớm đạt đến cực hạn.  

 

Tuy Hỗn Độn Nguyên Thần của Diệp Viễn lợi hại, thế nhưng đánh chính diện đối với một cường giả ở tầng lớp này, đương nhiên cũng chỉ miễn cưỡng được một chút.  

 

Dù sao, mọi người cũng không phải tên ngốc, Thần Hồn của Diệp Viễn mạnh, Lâm Triều Thiên biết, làm sao hắn ta có thể không phòng bị?  

 

Thế nhưng Nguyên Thần Phân Giải Thuật ẩn trong Tinh Huyết, núp trên người của Lâm Triều Thiên rồi đột ngột bắn tên lén, hắn ta đương nhiên khó lòng phòng bị được.  

 

Quả nhiên, đây là con đường Lâm Triều Thiên muốn đi!  

 

Hắn ta cho rằng, Diệp Viễn chỉ tức giận mà phun ra một cái.  

 

Không hề biết rằng, chính lúc đó, mình đã thất bại!  

 

Hai mắt của Lâm Triều Thiên trợn to, cho đến bây giờ hắn ta vẫn còn chưa thể tin được.  

 

Hắn ta cơ bản không có ý định đơn giản giao người ra cho Diệp Viễn như thế!  

 

Vừa lúc nãy, hắn ta còn dự định làm nổ Mộc Linh Thần Nguyên giết chết Huyền Cơ và Mặc Chân.  

 

Còn về phần Bàng Chấn, chỉ cần có hắn ta ở đây, Diệp Viễn không dám làm càn.  

 

Hắn ta đã nắm chắc nhược điểm của Diệp Viễn, mới đưa ra tính toán như lần này.  

 

Nhưng hắn ta vẫn không có ra tay, con tin đã được cứu đi rồi.  

 

"Ngươi... Ngươi đúng là một con quái vật!" Lâm Triều Thiên chỉ cảm thấy sau lưng mình lạnh toát, trước mắt hắn ta, tên này thật sự quá đáng sợ!  

 

Ánh mắt của Diệp Viễn lạnh dần đi, nói: "Thật vậy sao? Tóm lại nói chuyện với ngươi cả ngày trời nhiều như thế, thương thế của ta cũng đã khôi phục được năm mười phần rồi! Hiện tại, ngươi có thể đi chết rồi!"  

 

Rầm!  

 

Lời còn chưa dứt: "Càn Khôn" đã mở!  

 

Sắc mặt của Lâm Triều Thiên thay đổi nhanh chóng, vội vàng xoay người bỏ chạy cái "Vèo", nhảy vào trong con đường lớn kia.  

 

Diệp Viễn còn lâu mới đuổi theo được, mà cúi người thấp xuống nhét cho ba người kia, mỗi người một viên đan dược.  

 

Sau đó, giúp họ chữa thương.  

 

Thương thế của ba người Huyền Cơ quá nặng, hơn nữa cộng với Mộc Linh Thần Nguyên của Lâm Triều Thiên cũng tạm thời trấn áp được.  

 

Nếu như thanh trừ trễ một chút, đã nguy hiểm đến tính mạng.  

 

"Đại nhân, ngài... Ngài không cần lo cho chúng ta! Ngài đi giết chết con cẩu kia đi! Hắn ta đã có được Hỏa Nguyên Chi Tinh, nhất định sẽ lập tức luyện hóa ngay! Nếu đợi hắn ta luyện hoá được, thì càng thêm khó đối phó nữa!" Bàng Chấn cắn răng nói.  

 

Diệp Viễn cau mày, quát: "Câm miệng lại cho ta!"  

 

Bàng Chất bèn ngậm mồm, không thể làm gì khác hơn là câm miệng.  

 

Thế nhưng trong lòng, một dòng nước ấm như đã chảy qua.  

 

Đây chính là huynh đệ không cần nói nhiều lời nữa.  

 

Lâm Triều Thiên đi rồi, Trương Chấn như bị bỏ rơi lại.  

 

Chuyện thay đổi bất thình lình như thế, khiến cho cả người hắn đều trong mộng.  

 

Hắn ta không ngờ Lâm Triều Thiên đấu như không đấu, đã trực tiếp thua.  

 

Còn lại một mình hắn ta, như thế nào cho phải đây?  

 

Ánh mắt của hắn ta rơi xuống Thủy Hệ Chi Linh cách đó không xa.  

 

Từ trong ánh mắt của hắn ta hiện lên vẻ tham lam.  

 

Nhưng hắn ta vừa mới có suy nghĩ, giọng nói của Diệp Viễn như ma quỷ truyền tới.  

 

"Nếu như ta là ngươi, ta sẽ đứng nghiêm túc ở đó, không nên nghĩ cái gì hết. Nghĩ càng nhiều, chết càng nhanh!"  

 

Cả người Trương Chấn chấn động, trong ánh mắt đều hiện lên vẻ không cam lòng.  

 

Vụt!  

 

Hắn ta vẫn cử động!  

 

Đạo Tổ mê hoặc quá to lớn!  

 

Hơn nữa, dù sao cũng chết, tại sao không liều một phen?  

 

Tốc độ của Trương Chấn cực nhanh, trong khoảnh khắc, hắn ta đã đến trước Thủy Hệ Chi Tinh.  

 

Trong ánh mắt của hắn ta lộ ra vẻ mừng rỡ như điên.  

 

Quả nhiên, Diệp Viễn chỉ hù dọa hắn ta mà thôi.  

 

Sinh Mệnh Đạo tổ để lại Mộc Hệ Thần Nguyên, không phải dễ dàng thanh trừ như thế sao?  

 

Nhưng ngay khi tay của hắn sắp đụng tới Thủy Hệ Chi Tinh thì một luồng hàn khí chợt lóe lên.  

 

Phập!  

eyJpdiI6InFueVkzTmJHXC85N1BlRHRtbm1CeHNRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkIwTjc5UmdseCtzRTNBaXl0OVlubFN4aXc5ZkVrNlBEOFJjMmp6R0g3UEdxV2ZXdUhlcEx1MHk4bXNaQnJkKzIiLCJtYWMiOiI5ODAzMWY0NzRhMWE4MTEwYWRjOGFmZjMxMmFiZTViZWZiNmU2ZWQxYzFkZjQ5ZTdiZmNmNjFmMzc5MGQ3MWI1In0=
eyJpdiI6InZyY2dWeXBoODU5bGFiOHFPV0YwTGc9PSIsInZhbHVlIjoieTM3VUxMUFdEXC95Q0FpMVpzd2dPc0NQZmNWRk8wcGVrQml5NjZNdUFZd2hydWVWNjlwNEx3UnVCNWxXNE13XC8wdTFNeU1MVXNsb1NRNGY4Q1VKTjJnNDJUQzM2XC9hNHdYOG8zNURIK1B0K01PYTZ5cE13cE5FWitwVndieWFaMlBnQjcxVnJkcDNQQ2ltSlhRQ1VwcVdRPT0iLCJtYWMiOiIyYTUyNTBkMGFkODgzMzIyNWVlYzE3N2RiZDcyYTk4MGE0MDBlYTIzY2U1ZjcwMDAwMjc4MWU1OWRiMThlNTQ1In0=

Ads
';
Advertisement
x