Có điều lần này, Thần tộc cũng sẽ gia nhập vào đại quân tranh đoạt.  

 

 

Hơn nữa lần này trừ Đạo tổ ra, mỗi một người kẻ đều thực lực động trời.  

 

Tranh đoạt tất nhiên cũng sẽ càng thêm khốc liệt.  

 

Tuy nói vận khí rất quan trọng, nhưng thực lực càng quan trọng.  

 

Nhiều cường giả cấp Đại tổ như vậy gia nhập, hiển nhiên người thực lực yếu cơ hội sẽ càng nhỏ hơn.  

 

“Diệp Viễn, thiên đạo luân hồi, lần này ngươi chắc chắn phải mang danh Đạo tổ về! Chỉ có ngươi trở thành Đạo tổ mới có thể trấn áp Thần tộc, khiến bọn họ không dám tùy tiện làm bậy. Đương nhiên mấy tên kia, chúng ta có thù báo thù, có oán báo oán!” Huyền Cơ Thiên Đế đằng đằng sát khí nói.  

 

Sự vô sỉ của mấy Đạo tổ cũng khiến hắn cảm thấy buồn nôn.  

 

Đối với mấy kẻ kia, hắn vô cùng khó chịu.  

 

“Đạo tổ? Ha ha, núi Thông Thiên thì ta muốn đi, chỉ là Đạo tổ này ấy mà… ta lại không có hứng thú gì.” Diệp Viễn lắc đầu cười nói.  

 

Huyền Cơ Thiên Đế thay đổi sắc mặt nói: “Diệp Viễn, lúc này cũng không phải lúc khiêm nhường. Lấy thực lực của ngươi, cộng thêm Quy Tắc Chi Tinh, tuyệt đối sẽ trở thành Đạo Tổ hàng đầu. Không có ngươi, nhân tộc cũng không thể trấn áp Thần tộc. Chỉ dựa vào mấy người bọn họ, vốn cũng không đủ tư cách. Thần tộc bên kia một khi trở thành Đạo Tổ, thực lực sẽ mạnh đến mức không thể tưởng tượng nổi.”  

 

Diệp Viễn khoát tay nói: “Ta có con đường của mình, không cần thêm Quy Tắc Chi Tinh! Hơn nữa chẳng lẽ ngươi không cảm thấy Thông Thiên Giới này… giống như một lồng giam khổng lồ, cầm tù tất cả mọi người ở đây sao?”  

 

Nói đến đây, Diệp Viễn ngẩng đầu nhìn lên trời, ánh mắt lộ ra vẻ phức tạp.  

 

Bây giờ Diệp Viễn đã gần như đứng trên đỉnh cao nhất của Thông Thiên Giới.  

 

Phong cảnh trước mắt hắn đã hoàn toàn khác biệt.  

 

Lâm Triều Thiên bọn họ sẽ cảm thán phía trên Thông Thiên Giới là gì.  

 

Như vậy Diệp Viễn sao lại sẽ không có sự xúc động này?  

 

Toàn thân Huyền Cơ Thiên Đế chấn động, trong ánh mắt lộ ra vẻ kinh ngạc.  

 

Chẳng lẽ chuyện Lâm Triều Thiên bọn họ lo lắng sẽ thành sự thật sao?  

 

Diệp Viễn sẽ phá vỡ ràng buộc, trở thành sự tồn tại trên cả Đạo Tổ?  

 

Nhưng điều này sao có thể?  

 

Thông Thiên Giới, chưa hề có ghi chép như vậy, cũng không thể phá vỡ ràng buộc.  

 

Hơn nữa lời Diệp Viễn mới nói long trời lở đất, hắn vậy mà nói Thông Thiên Giới là một lồng giam khổng lồ.  

 

“Lời này của ngươi có ý gì?” Huyền Cơ Thiên Đế cảm thấy hơi thở của mình có hơi dồn dập.  

 

Diệp Viễn bùi ngùi nói: “Ngươi biết đó, ta đây là người có thù báo thù, có oán báo oán. Ta và Thần tộc hẳn là không đội trời chung, như vậy ta vì sao chủ động để bọn họ tiến vào Thông Thiên Giới chứ?”  

 

Huyền Cơ Thiên Đế sững sờ nói: “Đúng vậy, ta cũng rất tò mò, đây không giống tác phong của ngươi.”  

 

Thù hận giữa Diệp Viễn và Thần tộc có thể nói là kéo dài chục tỷ năm.  

 

Nhưng tính ra, mười tám Đại tổ đều là đệ tử của hắn.  

 

Mười tám người này đều ngã xuống.  

 

Lại càng không cần phải nói, Thần tộc bắt ép Nguyệt Mộng Ly đi, khiến đôi tình nhân bọn họ gặp nhau không thể nhận nhau.  

 

Lấy cá tính của Diệp Viễn, hẳn là sẽ dìm chết Thần tộc xuống vực thẳm mới đúng.  

 

Nhưng hắn không làm.  

 

Diệp Viễn thở dài nói: “Lần này ta đi một chuyến tới Thần tộc mới phát hiện, bọn họ cũng là một đám người đáng thương! Có lẽ chuyện bọn họ làm đều là thân bất do kỷ.”  

 

Con ngươi Huyền Cơ Thiên Đế co rụt lại nói: “Ngươi… Ngươi rốt cuộc phát hiện cái gì rồi?”  

 

Diệp Viễn lắc đầu nói: “Bây giờ ta còn chưa có đầu mối, nhưng ta có cảm giác, tất cả của Thông Thiên Giới dường như cũng được thiết lập sẵn. Đạo tổ, Thần tộc, nhân tộc, tất cả mọi thứ đều giống như bị thứ gì đó âm thầm thao túng. Mà chúng ta đang dựa theo loại quy tắc sống sót chém giết này mà từng lần một chìm trong vòng xoáy luân hồi.”  

 

Trong lòng Huyền Cơ Thiên Đế dấy lên một trận mưa to gió lớn.  

 

Lời này của Diệp Viễn quả nhiên phá vỡ thế giới quan của hắn ta.  

 

Cho tới này, tín điều cuộc đời hắn ta chính là giữ vững Thông Thiên Giới, không để Thần tộc lần nữa nô dịch nhân tộc.  

 

Nhưng mà Diệp Viễn khiến hắn ta nghiền ngẫm kỹ càng đến mức sợ hãi.  

 

Ai đang quan sát nhân gian, ai đang chi phối vận mệnh của bọn họ?  

 

Bọn họ chẳng qua là một đám heo được nuôi nhốt?  

 

“Nhưng… Nhưng ai đang thao túng tất cả chứ?” Huyền Cơ Thiên Đế có hơi bối rối nói.  

 

Diệp Viễn lắc đầu nói: “Ta không biết, nhưng ta cảm thấy hẳn là có liên quan tới pho tượng vật tổ của Thần tộc. Có lẽ chờ ngày ta đập vỡ pho tượng thì sẽ có đáp án. Nhưng bất kẻ là ai đang thao túng chúng ta, chúng ta ở trước mặt hắn đều quá nhỏ bé. Cho nên ta cần sức mạnh to lớn hơn.”  

 

Huyền Cơ Thiên Đế lẩm bẩm nói: “Sức mạnh to lớn hơn, chẳng lẽ… Đạo Tổ còn chưa đủ?”  

 

Diệp Viễn lắc đầu nói: “Sức mạnh có thể điều khiển Thông Thiên Giới, ngươi có thể nghĩ nó lớn mạnh cỡ nào?”  

eyJpdiI6IlwvOUtIMmtwSXZiM1JINVV2K0czNUVnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Im9BT0lKOFIyeHRDK3ZQRm9mZFFvb0FmTm1JSllUbEdieEIrU2ZCSkE1ZWx5SmpIQWdxbW5hakN0SkV5MEk0OWoiLCJtYWMiOiI4OGUxZTRkNDc1MTkwMThlMWRlNzhhZTg2YTliZTc0ZTY1NjdiZTQ4YmEyZDkyNmY2MTk4MTc0OWFkNDI1ODg4In0=
eyJpdiI6IlJiNmFsOXZTMFRNeUNER3B2TWMwakE9PSIsInZhbHVlIjoiSnNwcUdnTTJoSStseTE5NVp4eHplU3BKSGNQWGRjK244YlFHSVZOQ0hWTHo4ZnE5cjNSMm4ya29sa3NyTlYrc09nTkJiUUZWUzV5eGtOaXYzWFJSQkJXSVAydGpZalpGK2l1R3RobUZJdDdcLytFeEYrbVdcL2FZczVYaGhVQVRqVVFQSFJmRHJlZVd2XC9oRndLODFuUWRRWXpUdktLblJPV05cL2ZjSElSZFp5RHVUVjVNRDI2XC9Rcjl2V0pmNWxDVHpKUVgwTU1yY2F4QVZPU1FnQzVJa2NZd3dCVDFTQ1FxWlZyT3N4azFRTXlkZlQ5eDVERmJCdkRpc2kwQk5iM3JBNFBscDVsd0ZTNGtiSkorNnZwcHRTbkpDVjdmZXlPRGdjQXNFS1dSQ2FMQnNPcmxwcGp2a3B1WXlKak9IV051eCIsIm1hYyI6IjljMDA5ODc4MWMyZmUxYTBiMjMwN2RkMjczMjAwZDVlYzU5ZjExMjBkY2NmNmNhYjNiZmUyMzhiOGIzNGUwMjUifQ==

Ads
';
Advertisement
x