Nếu như bây giờ Diệp Viễn thật sự triệu hoán con Chân Long chi linh thứ chín ra, vậy thì Thần tộc đúng là không còn lợi ích gì nữa.
Thế nhưng con Chân Long chi linh thứ chín vẫn đang từ từ bay ra.
Không bao lâu sau, cả ba thuỷ tổ lại bị tám con Chân Long áp chế và không còn sức lực đánh trả một lần nữa.
Thế nhưng ngay vào lúc này, Diệp Viễn lại đột nhiên phun ra một ngụm máu tươi, ấn quyết trực tiếp bị cắt đứt.
Chân Long chi linh thứ chín rầm một tiếng mà biến mất không còn dấu vết.
Khoảng không gian đang rung chuyển cuối cùng cũng ngừng lại.
Ấn quyết của Diệp Viễn bị cắt đứt, tám con Chân Long chi linh kia cũng không có cách nào duy trì hình dáng của mình, bọn chúng gào thét vài tiếng ở trong không trung và cuối cùng biến mất không còn dấu vết.
Những người của Nhân tộc đều đồng loạt than lên một tiếng.
“Ai da! Chỉ thiếu một chút nữa! Chỉ thiếu một chút vào lúc cuối mà thôi! Đáng tiếc! Quá đáng tiếc rồi!” Long Dực vỗ đùi một cái và nói với sự nuối tiếc vô hạn.
Cửu long tề tụ, kinh thiên động địa!
Những cảnh tượng hoành tráng mà thần thánh này chỉ còn thiếu một chút mà thôi!
Cả ba thuỷ tổ Nguyên Tiếu, Dịch Phong, Bá Ích, khí tức của từng người một đều trở nên rối loạn, bọn họ đều nhìn về phía Diệp Viễn một cách kinh ngạc và sợ hãi.
Bọn họ cho dù nằm mơ cũng không hề nghĩ đến vậy mà bản thân mình lại bị ép đến mức độ như vậy.
Thiên Kình nhìn thấy cảnh tượng này cũng âm thầm thốt lên một tiếng may mắn.
May mà sức lực và khí huyết của Diệp Viễn không đủ để triệu hoán con Chân Long chi linh thứ chín.
Nếu không thì bọn họ thật sự phải dọn đường về phủ rồi.
Diệp Viễn há miệng thở hổn hển, cả người giống như sắp ngã gục xuống vậy.
Hắn vì để triệu hoán chín con Chân Long chi linh nên đã gần như rút cạn khí huyết của bản thân hắn.
Lúc này hắn đã trở nên vô cùng yếu ớt, điều này cũng hợp lý.
Thế nhưng ngay vào lúc này, một cái bóng màu hồng chợt lóe lên và rơi xuống người của Diệp Viễn, nó đỡ hắn lên và đặt hắn lên lưng của mình.
“Ọt ẹt! Ọt ẹt!”
Cái bóng màu hồng này chính là Bảo Trư!
Sự xuất hiện của Bảo Trư cũng khiến cho vẻ mặt của Thiên Kình thay đổi.
Hắn ta đã nghe nói về con heo này, nó có khả năng đánh lại hai vị thuỷ tổ và có sức mạnh cực kỳ to lớn!
Bên cạnh Diệp Viễn còn có một sự tồn tại lớn mạnh đến như vậy à.
Diệp Viễn vịn lấy Bảo Trư, hắn nhìn Thiên Kình ở phía xa và bình tĩnh nói: “Thiên Kình, không biết sự uy hiếp của ta có được xem như là uy hiếp chưa? Ngươi cũng biết rằng ta vẫn chưa bước vào cảnh giới Quy Tắc đấy! Đợi đến khi ta đạt đến cảnh giới Quy Tắc thì ngươi nắm chắc mấy phần để đối phó với ta đây hả?”
Vẻ mặt của Thiên Kình trở nên vô cùng khó coi, vậy mà hắn ta lại bị người khác uy hiếp ư!
Thiên Kình hắn ta đã chiến đấu chín phương trời mười phương đất, cho dù gặp phải nhân vật vô cùng lợi hại như Đại Tổ Thời Không thì cũng bị hắn ta đánh đến chết đi, đạo hạnh tiêu tan.
Thế nhưng ngày hôm nay hắn ta lại bị người khác uy hiếp!
Thế nhưng hắn ta biết rằng những lời mà Diệp Viễn đã nói không hề sai một chút náo
Hàng vạn tộc của Thông Thiên Giới, không có người nào lọt vào con mắt của hắn ta.
Cho dù là Sinh Mệnh Đạo Tổ là Lâm Triều Thiên cũng không được!
Người duy nhất mà hắn ta kiêng dè chỉ có Diệp Viễn!
Nếu như là trước đây thì lời uy hiếp của Diệp Viễn dĩ nhiên không tính là gì.
Thế nhưng bây giờ một mình Diệp Viễn chiến đấu với ba vị thuỷ tổ, khả năng tiềm tàng này quá đáng sợ rồi!
Đợi đến khi Diệp Viễn bước vào cảnh giới Quy Tắc và kết hợp với Nhục Thân cấp bậc lớn mạnh đến như vậy thì đúng là bất khả chiến bại.
Điều quan trọng là Diệp Viễn không thể bị giết chết được!
Sự uy hiếp này thật sự là một lời uy hiếp rồi!
Thiên Kình đã trở nên yên lặng!
Tất cả những cường giả của Nhân Tộc đều đầy vẻ phấn khích.
Diệp Viễn đã làm được chuyện ngay cả Cửu Đại Đạo Tổ cũng không thể làm được!
Hắn dựa vào sức mạnh kinh người của bản thân mình ép đến người mạnh nhất của Thần tộc là Thiên Kình phải trở nên do dự!
Một lúc lâu sau, Thiên Kình nói với ánh mắt bỗng nhiên tối lại: “Thần tộc bước vào Thông Thiên Giới, lời này là do ngươi nói đấy!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất